Trai Bình Định Gái Phú Yên

24/03/202419:20:00(Xem: 1076)
LTG: Bài thơ dưới đây được tôi… rút ra từ một mối tình thanh xuân đẹp đẽ ở Phú Yên. Chuyện kể rằng chàng gốc Bình Định, nàng quê Phú Yên cùng làm công cho một bá hộ trên một cánh đồng. Hai quê, với tấm lòng "thàn hậu" đến từ đồng lúa mà nên duyên phu phụ. "Như cổ sắc cầm, phu phụ hảo hợp chi vị".

*
iStock-1463736636
Ảnh: Istock


     đa tình con mắt Phú Yên (Tản Đà)

Nhiều phen toan gọi đó bằng em

Ngượng miệng nên bèn đánh tiếng im
Buổi trưa ngồi nghỉ dưới gốc mít
Ngoài đồng nắng thả rộn tiếng chim

Cúc-cắc, ngồi nhai miếng bánh tráng
Buồn buồn sẵn miệng hát lên chơi
Liếc mắt thấy đó cũng liếc mắt
Nắng trong lòng lắn quắn bốc hơi

Đa tình ơi con mắt Phú Yên
Che trời suối tóc thả nghiêng nghiêng
Con gái nhà ai coi ngộ quá
Lòng Bình Định không đảo cũng điên

Xưa Bình Định ở đất Phú Yên
Làm ăn gắp mối lại nên duyên
Gắn bó theo nhau qua nhiều kiếp
Cha Bình Định thì mẹ Phú Yên

Một bổn hai quê anh Bình Định
Chân đi nhớ xứ lại quay về
Để gái Phú Yên buồn nẫu ruột
Giận mà thương Bình Định sát kề

Như hôm nay đây kề với đó
"Thàn hậu" qua mắt hẹn môi thề
Mai kia dẫu nhớ quê da diết
Thương Phú Yên, chân ở không về.

phan ni tấn 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mắt tháng Tư không còn hạt lệ. Mắt tháng Tư chiêu niệm màu cờ. Mắt tháng Tư chập chờn bia mộ hồn tử sĩ từ cổ kim thao thức. / Mắt tháng Tư rưng màu huyết phượng. Mắt tháng Tư ngào cơn huyết biển. Thân giạt cỏ bồng hồn khua nước bao lâu rồi thủy mộ. / Trái tim người đi rơi dần từng mảnh, buồng ngực khô nhớ gió phương nam máu đỗ quyên khắc khoải quê nhà. / Mắt tháng Tư nở bông hoa trên cành hy vọng mỗi đóa hoa như một giọt nước mắt hồng rơi xuống trái tim tôi. / Mắt tháng Tư dẫu ngàn năm vô tự, mảnh lao đao lịch sử. Lật từng chương… / Giấy mực đời chép ra, ví thiếu. / Lấy da này viết để tạ nhau…
tháng tư đưa tay nhặt / vỡ nát của ngày xưa / còn đây, chồng sách cũ / những quả chín trái mùa / còn đây, chiều gió nổi / những ngôi mộ rạp mình / bia gỗ nào run rẩy / hồn linh nào tủi thân / chiến trường lâu đã nguội / hơi sắt và hơi đồng / mấy chục mùa hoa rụng / hư không tìm hư không
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Ta. Ngồi một mình / Trên nóc nhà / Buổi sáng / Trước ngày bỏ đi / Khói thuốc tan trong mây/ Rượu. / Đổ đầy máng xối...
thầm thì mấy câu không nghe rõ / rồi tan theo con đường dọc hàng cây bạch quả / màu xanh nồng nàn / thành phố trú lạnh nhìn về hoang vu / lủi thủi những người đàn bà trong góc tối...
tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực / lê từng bước ngả nghiêng / đầu óc chấp chới trong cõi lặng / đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng / lũ đười ươi cười buốt não thắt tim...