Thơ khaly chàm

24/04/202407:48:00(Xem: 2734)

John Martono

quán khuya & đồng cảm

 

nâng ly

sóng sánh rượu đầy

chạm âm ba động cau mày chi em

ghì ôm… dục tính cũ mèm

môi ngoan hoán dụ nhũn mềm thời gian

 

nòi thơ thẩn với mơ màng

hồn điên vịn bóng cười khan ngạo đời

cài khuy kín ngực em ơi

cùng ta chiêm bái đất trời xoay nghiêng!

 

lệ khô viền mắt đen tuyền

tháo dây cương tỏa hỡi thiên hương buồn!

thủy tinh hú gọi cội nguồn

hai ta chuyển hóa từ muôn kiếp nào?

 

nhìn nhau đẫm khói chiêm bao

sá gì hồn vía tan vào hư không

đừng bi lụy

cạn rượu nồng

đêm sâu thẳm

hãy nhập đồng… múa may

 

đêm cuchi 4/2024

 

 

thỉnh thoảng cười khan như loài vượn núi

 

sự sống động của trạng thái lồi lõm trên giấy

con chữ trong não rất thích điên khi cảm xúc chưa hưng phấn

khi ấy. thời gian cũng muốn có khuôn mặt ngoài rìa bóng đêm

hôn nỗi hèn mọn của những đức tin sang trọng thật ra rất nhớp nhúa

 

đôi lúc chợt thấy mặt trời rơi vào  miệng cống

người ta không cần biết những gì là bất trắc hay tĩnh tại

nhân danh về quyền tự do muốn nín thở nên phải trật quần

nhất định vẫn ở đấy mùi thơm lịch sử của một dân tộc

 

sao cứ lảng vảng nhiều hình nộm không chịu đào huyệt mộ

nhìn lũ chó điên liếm sạch máu trong lồng ngực cuộc đời

những người đàn bà móm mém đi ra từ con mắt của lá

tạo dáng những đóa hoa bằng đất

ấp ủ vào lòng rồi trốn chạy khỏi bọn đồ tể sát nhân

 

tôi hớp sợi khói rơm đắng đót ở quê nhà

có thể em hẫng hụt và tự hỏi

tại sao trên thế gian này

lại có thằng người chỉ ngồi một minh trước hiên nhà che ô khi trời nắng hạn

thỉnh thoảng cười khan như loài vượn núi

 

tptayninh 38 độ

 

– khaly chàm

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Giữa tang tóc của đại dịch, giữa hỗn loạn xã hội vì chuyện kỳ thị sắc tộc, và nỗi buồn mất mẹ, bài thơ COMMON DUST như một lời nhắc nhở cái đồng đẳng của thân phận con người: tất cả chúng ta đều là cát bụi, rồi sẽ về cát bụi. Bài thơ như nhắn nhủ chúng ta hãy làm hòa với nhau và làm hòa với chính mình.
Gần nửa thế kỷ sống ở Hoa Kỳ, nếu bạn chưa gặp kinh nghiệm bị kỳ thị, chưa buồn lòng vì chỉ khác màu da, có lẽ, bạn ngây thơ hoặc ngu ngơ hoặc giả vờ.
Chàng đã ra khỏi chiến tranh / Nhưng chiến tranh không ra khỏi chàng./ Như con dấu nung / Đóng vào trái tim chàng
và ở trung điểm bức ảnh / những dấu đạn xoáy vỡ gạch men trên tường / bếp lãng mạn? / bếp ấm cúng? / chỉ là hoang tưởng.
Những kẻ hèn luôn luôn tìm người khác tôn thờ. Những kẻ kém phẩm chất thường xuyên nói lời tồi tệ. Như một người sau khi đốt xác hốt tro, lượm một mảnh sọ chưa cháy, nhìn bên trong thấy chữ nghĩa khắc vào xương. Học nhiều vô ích khi luôn luôn tôn thờ thần tượng.
Mai xa phố thị về rừng / Cỏ cây chua xót đếm từng nổi đau / Ta về ngõ trống trước sau / Thấy trăng cổ tích, thấy sao đầy trời
Năm tháng cách ly trở lại chùa / Đường mòn ngõ trúc vắng hơn xưa / Đồi mây thanh thản sư vào hạ / Gió thoảng hương trầm hong nắng trưa
Sóng sánh trên mặt ly reo cười đến giờ đã hẹn. Rượu tìm lên vành môi, tràn vào lưỡi, xuống ướt hơi thở, say trái tim. Uống cạn. Cất ly vào hộp. Cất hộp vào thời gian.
mưa ballad hay mưa trong tim / mưa cầm dương dìu dặt vắng chìm / rừng thu xa réo rắt lá hát / rồi lá rơi trên vuông chiều im
Ông liên tục email / Bà liên tục nhắn điện thoại / Anh liên tục đăng bài facebook / Chị liên tục gửi twitter / yêu cầu bỏ phiếu cho ông này làm tổng thống / Xin cảm phục sức tận tụy của người yêu Hoa Kỳ / Tôi cũng yêu quê, nhưng quê Việt.