Tiếc

12/06/202416:10:00(Xem: 2891)
20201011_141559
Tranh Ann Phong

 

tôi trở lại công viên

chiếc ghế trống thờ ơ như chưa từng gặp

người đàn ông tóc rậm

dáng thiểu não của thuyền sắp đắm

ngồi đó hôm qua

 

tiếc anh đã không nghiêng đầu

phía bên kia những người đàn bà khăn trùm kín tóc

niềm vui bất động lan vào đàn con đang rượt đuổi nhau, đang nhảy múa nắng chiều

 

tiếc anh đã không ngước mắt. trên cao

những ngọn thông rướn mình. toà nhà cao tầng có thể hung hãn đến

nhưng cũng có thể màu xanh chạm đỉnh núi một ngày

 

tiếc biển không rộng lượng với mọi con thuyền

phụ nữ trẻ thơ dồn vô mồ cùng khủng bố

nhưng cỡi ngọn sóng khi còn hơi thở

bạn tôi hụp lặn nước Mã Lai ngày đó

hôm nay ngồi uống trà kể chuyện cũ cười vang

 

tiếc tôi đã không mang theo

chiếc còi gọi cấp cứu khi đi nơi có ít nhiều bất trắc

Titanic dù đã đắm

những người bơi thuyền vẫn lắng nghe yếu ớt tiếng còi

 

tiếc tôi đã không đủ lòng tin

ngồi xuống băng ghế chỉ để trong một thoáng anh lưỡng lự

không biết nên đi tìm một góc vắng và ôm ghì tuyệt vọng

một mình. cô đơn. cô độc

hay nhìn tôi và đọc được chút tình người

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
từ tế bào da linh thể hóa khói tan vào hư không | cuồng chạy theo hổn hển nắm bắt | mở bàn tay trôi ra bóng ta khật khùng ngả ngớn
Chim một đôi | Lẻ một bạn | Trăng một chiếc | Niệm mình trăng
Tôi ở đây xa dăm ngàn cây số | Trái tim tôi trôi mãi chẳng tới bờ
Một khuôn mặt lành | Sao đời dị dạng | Đêm tha khúc quành | Vào ngày hạn hán
ánh lửa bếp lò bà ngoại đốt | tiếng chim ban sáng hót trong hồn | ba ngàn cánh cửa vào thế giới | giấc mơ mọc cánh chọc trời
tôi từng cô độc nhưng hiếm khi cô đơn | tôi đã thỏa mãn cơn khát của mình | ở cái giếng của chính tôi | và rượu đó thật ngon, | là thứ ngon nhất mà tôi từng uống
nửa cơn đau đầu đông | thu rồi lại nhen nhúm | hãy thở như ngô đồng | uống thu sương từng ngụm
những khuôn mặt thất sắc | những cái nhìn ngắc ngoải | những giọt nước mắt cam chịu đắng cay | rồi những trang đời dần khép lại | vùi chôn trong vô thức khôn nguôi.
tháng bảy tháng tám mùa hạ ân cần | trôi những nỗi niềm thật nhẹ | êm đềm hoa lá | em sẽ mở lòng gần gũi nhau hơn