Tiếc

12/06/202416:10:00(Xem: 2923)
20201011_141559
Tranh Ann Phong

 

tôi trở lại công viên

chiếc ghế trống thờ ơ như chưa từng gặp

người đàn ông tóc rậm

dáng thiểu não của thuyền sắp đắm

ngồi đó hôm qua

 

tiếc anh đã không nghiêng đầu

phía bên kia những người đàn bà khăn trùm kín tóc

niềm vui bất động lan vào đàn con đang rượt đuổi nhau, đang nhảy múa nắng chiều

 

tiếc anh đã không ngước mắt. trên cao

những ngọn thông rướn mình. toà nhà cao tầng có thể hung hãn đến

nhưng cũng có thể màu xanh chạm đỉnh núi một ngày

 

tiếc biển không rộng lượng với mọi con thuyền

phụ nữ trẻ thơ dồn vô mồ cùng khủng bố

nhưng cỡi ngọn sóng khi còn hơi thở

bạn tôi hụp lặn nước Mã Lai ngày đó

hôm nay ngồi uống trà kể chuyện cũ cười vang

 

tiếc tôi đã không mang theo

chiếc còi gọi cấp cứu khi đi nơi có ít nhiều bất trắc

Titanic dù đã đắm

những người bơi thuyền vẫn lắng nghe yếu ớt tiếng còi

 

tiếc tôi đã không đủ lòng tin

ngồi xuống băng ghế chỉ để trong một thoáng anh lưỡng lự

không biết nên đi tìm một góc vắng và ôm ghì tuyệt vọng

một mình. cô đơn. cô độc

hay nhìn tôi và đọc được chút tình người

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Em đi trong vườn táo / tháng mười mưa phùn rơi / những nhánh táo mầu đỏ / treo chùm quả mặt trời...
Hai bài thơ của nhà thơ ThụyVy, lần đầu đến với Việt Báo. Trân trọng giới thiệu.
Mùa thứ ba trong năm đã chớm về. Autumn ngoài nghĩa mùa thu, còn mang nghĩa ẩn dụ là chỉ lúc xế chiều, lúc ngày sắp tàn, là mùa mà ban ngày ngắn và dần lạnh hơn. Bên cạnh hình ảnh biểu tượng là mùa lá rụng, lại cũng là mùa phần lớn trái cây được thu hoạch, vì gắn với đời sống thiên nhiên này mà từ rất lâu văn hóa Tây phương đã nhân cách hóa mùa thu là người phụ nữ trẻ đẹp đầy sức sống với mái tóc gắn đầy lá hoa quả chín, là hình ảnh vừa nên thơ vừa chứa đựng sức sống diệu kỳ của mùa gặt hái.
Đọc Kiều, Thúc thiệt đờn ông / rất người, cho gái khuê phòng mê man...
Hình như ta lạc vào thập lý đào hoa ! những cánh thanh trần hồng điểm rơi, ta như vừa uống cạn men say, thẫn thờ cảm xúc lắng lại khi ta bắt gặp dòng chữ dậy hương. Ồ! không phải dòng chữ mà là những bí ẩn vọng manh tương thức, một nỗi niềm bâng khuâng lãng đãng hiện hữu một khu rừng hoang dã, niềm sung sướng tuyệt vời như ta đã từng dạo bước, như ta lạc giữa hương xưa được gặp lại mình của hàng triệu năm cách biệt...
Thơ của các thi sĩ: Trần Hạ Vi, Trần Hoàng Vy, Hoàng Thị Bích Hà, Hương Giang, Ben Oh... Mỗi người một cảm xúc, một thi pháp, nhưng cùng hội tụ về một điểm: thao thức trong cõi người bất định. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Thơ của các thi sĩ Hoàng Xuân Sơn, Trần Yên Hòa, Thy An...
Lần đầu tiên đến với trang Văn học-Nghệ thuật Việt Báo, Nguyên Thu là một nhà thơ nữ sinh sống ở Việt Nam. Thơ của chị mềm mại, trữ tình, nhưng không thiếu tính cách tân, không ngần ngại phá bỏ ước lệ. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
điện thoại di động reo / chuông gió reo / thanh âm chất chồng ngổn ngang / khép cửa nhốt ráng chiều / nằm yên cô đọng từng khoảnh khắc...
Thơ của hai thi sĩ Nguyễn Hàn Chung & Trần Hạ Vi...