Thơ Huỳnh Liễu Ngạn

15/07/202417:07:00(Xem: 1654)
1- Ann Phong. Molded Memory 30x40 mixed media 2010
Tranh Ann Phong.


LÁ BAY LAN CÓ ĐỨNG NHÌN
còn lại ngón tay của lan đan kẻ trên bầu trời 
tôi về lá rơi ngoài vùng phủ sóng
có một ngọn đèn ở ngã tư hoa nở
hoa gạo đỏ hồng màu môi lan ngược gió
tôi thả từng sợi tơ hong của phố phường mất ngủ
cho tóc lan ướt sũng xuống ngực
lan nở nụ cười trên từng nhịp bước
từng ngón tay sơn đỏ quấn quít ngõ hồn
tôi lách vào mắt lan chờ trăng trôi đúng hẹn
chờ gót chân lan xỏ dép vào khuya
tôi cứ tưởng lan đang khỏa thân vào bóng tối
đôi mắt mùa thu vừa tầm tan mấy nụ
nghe tiếng đóng cửa đêm khuya
cho môi tôi khát
qua mấy nhịp cầu tôi thấy áo lan bay
tôi nghe tiếng nước xối vào da
của xế chiều rạp bóng cánh chim cao
bay ra miền hải đảo
chiếc lá vàng rụng xuống cô đơn
trên con đường không có tuổi tên
lan theo cao tốc lên vùng biên giới
chôn dấu vết đầu đời
cho tóc lan thơm đầy ngõ sớm chợ hôm
mấy bữa rồi nóng rát chân đê
mà cơn rét nàng bân vẫn chưa về kịp
để lan nắm chéo áo lên che
làm trái sấu rụng tròn cườm tay đeo xuyến
mùa long não khuya bên tả ngạn sông chờ
mà môi lan vương vấn
tiếng kinh cầu vào lòng mở áo tứ thân
tôi lại hắt hơi sổ mũi nhức đầu
sương muối tháng giêng còn trên núm ngực
lá bay lan có đứng nhìn.
2.7.2022
TÔ MÔI CHO NÀNG
khi ngoài cánh cửa
có tiếng chim sẻ liếp chiếp
đánh thức ngọn cỏ ngủ mê
một ngày cũng không 
nhiều bận bịu
đi tưới cây
xong
hái mớ rau ngoài vườn
làm một vài câu thơ
rồi sực nhớ
chưa nhắn cho em một lời yêu
hỏi em có ngủ được không
ngoan và cứ nũng nịu
rồi mơ một ngày 
ngồi bên em
tô hồng một làn môi ướt
thật ướt
ướt & mọng & nồng nàn
mới nghĩ thôi
đã thấy tay chân líu nhíu vụng về
chà, thật vô dụng
bao lâu nữa thì khu vườn
sẽ thu dọn lại
đón chờ mùa đông lạnh lẽo
tuyết / gió và... mây thật thấp
và xám xịt và mưa
có cánh chim nào bay ngang trời
rớt lại một tiếng kêu lẻ bầy
như em
rồi cũng âm thầm bỏ đi
mất tích
giữa đời tôi
giữ chút ấm cho k cho k cho k
hái cánh tay tôi mỏi nhừ.
29.6.2021
VÀ EM BỎ LÀM THƠ
anh gối đầu lên dòng sông
để thở hơi em
bay vào hà nội
sông hồng môi em đỏ
như em nói lớn rồi
không hoa phượng nữa
ngửi mùi sen hồ gươm
sao em tinh khiết như lan
của mộng đời ngây dại
anh gối đầu lên cánh tay
em nhìn đồng hồ đã mười giờ
thật khó ngủ
em không sợ xấu
chỉ sợ ốm thôi
biết vậy anh đi ngang chợ đồng xuân
mua cho em chiếc áo dài trắng
em mặc vào vừa vặn
để anh nhìn không ra
kiếp sau anh thả hương vào tóc
anh về
và em bỏ làm thơ.
23.6.2021
-- Huỳnh Liễu Ngạn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Qua khu rừng lau chiều rất ốm cọng dài ôm cọng ngắn hấp hiu làm sao ngắt được lùm hoa sóng níu ngọn thương thân bãi dập dìu
Cây xanh trên miễu đình | Hưởng bốn mùa cúng vái | Quỳ lạy những hình nhân | Thấm đẫm mùi nhang khói
Ngày 17 tháng 9 năm 2025, thi sĩ “Công giáo” Lê Đình Bảng đã bước vào độ tuổi thượng thọ. Ông đã chính thức đạt 83 tuổi Tây và 84 năm tuổi ‘Mụ’. Một độ tuổi cần nghỉ ngơi, an dưỡng tuổi già. Song với tình yêu văn chương, chữ nghĩa và đặc biệt là niềm tin vào tôn giáo, ông vẫn như một thanh niên tráng kiện, đầy đức tin và nhiệt huyết, khi cho ra mắt thi phẩm thứ 25, sau rất nhiều tác phẩm nổi tiếng với nhiều thể loại khác nhau như văn xuôi, nghiên cứu lịch sử, tôn giáo...sáng tác kể từ năm 1967 miệt mài cho đến nay...
Thật sự chúng ta có cần/ Dựng lên hình ảnh của một người lính miền Bắc / bị người lính miền Nam thiêu sống / Mới nói lên được nỗi đau / Của cuộc nội chiến 20 năm / Chúng ta chưa đủ đau đớn / Cảnh người một dân tộc cùng màu da cùng tiếng nói / Cùng mang họ Nguyễn,họ Trần / Truy cùng đuổi tận / Căm thù,chém giết nhau / Bằng tất cả chồng chất oán hờn / Để nhân danh một chủ nghĩa nào đó
có lúc ngồi bên cửa sổ | tâm hồn lâng lâng | anh đưa em tách trà
... Thơ Trần Hạ Vi là sự hòa quyện giữa triết lý hiện đại, cảm xúc nữ tính và nhịp điệu đời sống, nơi mỗi câu chữ đều vừa biểu đạt, vừa phân tích, vừa soi chiếu – để người đọc vừa thấy mình trong đó, vừa ngỡ ngàng trước phát hiện mới về bản thân và thế giới. Phong cách này không chỉ làm nổi bật những xúc cảm đời thường được khúc xạ qua trí tuệ và ngôn từ, mà còn tạo nên một không gian thi ca nơi con người và thời đại, thân xác và ngôn từ, tình yêu và tự do cùng nhảy múa, vừa thật vừa mơ, vừa gần vừa xa, vừa dịu dàng vừa sắc sảo....
ở bên tả ngạn sương mù | áo em dính hạt mù u đến giờ | nhớ chờ anh nhé ngu ngơ | tàn cây cơm nguội đôi bờ còn thương
sau cùng thì Ba không cần nó nữa | cái thẻ có hiệu lực | hai năm hay ba năm | để được tạm trú trên đất nước của mình
Tới rồi mùa thu | Vẫn còn nắng. chưa thấy mù | Sẽ bưng mấy chậu phù du vô nhà