Thơ Khaly Chàm

27/07/202405:38:00(Xem: 1715)
Marina Dunba
Tranh Marina Dunba.



bên em & café sáng

 

hình bóng tôi trình hiện

trước ánh sáng lặng nghe lời dụ ngôn của gió

âm hưởng cùng nắng ban mai xoắn xuýt dịu dàng

sự chuyển điệu lung linh trong tâm thức

 

nói khẽ với ly café đen nóng

cảm ơn hương thơm và hình dung vẻ đẹp nụ cười

chủ thể tôi hưng phấn xin chào ngày mới

hồn thơ như dây leo bám cây đời mởn xanh màu lá

 

hãy nói gì đi chứ em

ảo ảnh có bao giờ thôi linh động

với thời gian luôn thích nghi khi chúng ta tồn tại

những gì nhìn thấy trong mắt 

đã thuộc về tình người yêu thương vô lượng

như vậy, tất thảy đều được hưởng hồng ân mầu nhiệm của đất trời

 

*

 

gặp mặt bạn bè

chợt biết ngày mới chớm thu

 

ngày xám màu chớm thu

mắt mặt trời quầng thâm

vỡ bong bóng sông mưa hơi khói tỏa nhanh bên đường

đặc sệt tiết điệu thời gian khôn tả

 

sớm mai khuấy café đá phụ gia sủi bọt

bè bạn thành phố bù khú chuyện viển vông

giọng nói tiếng cười xóa mờ vọng tưởng

hòa nhập theo gió chiêu hồn lá vàng rơi bay đi

 

hai hàng mi khẽ chớp em tựa đầu bờ vai tôi

cảm thức tương quang với niềm hạnh phúc

đã lâu rồi phải không

ký ức sẽ hiện long lanh trong ánh mắt nhìn nhau đấy chứ

 

mùa thu, mãi thơm nồng nàn hương cây cỏ

vỉa hè góc phố chỗ ngồi quen chắc gì cố hữu

 

bạn bè ơi, dù từng ngày rời rạc mới chạm mặt nhau

nhưng sự gắn kết nghĩa tình vô hình không đổi

nếu ta biến mất hay tồn tại cũng chỉ là lẽ thường tình!

 

– khaly chàm

tpsaigon 7/2024

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Giữa tang tóc của đại dịch, giữa hỗn loạn xã hội vì chuyện kỳ thị sắc tộc, và nỗi buồn mất mẹ, bài thơ COMMON DUST như một lời nhắc nhở cái đồng đẳng của thân phận con người: tất cả chúng ta đều là cát bụi, rồi sẽ về cát bụi. Bài thơ như nhắn nhủ chúng ta hãy làm hòa với nhau và làm hòa với chính mình.
Gần nửa thế kỷ sống ở Hoa Kỳ, nếu bạn chưa gặp kinh nghiệm bị kỳ thị, chưa buồn lòng vì chỉ khác màu da, có lẽ, bạn ngây thơ hoặc ngu ngơ hoặc giả vờ.
Chàng đã ra khỏi chiến tranh / Nhưng chiến tranh không ra khỏi chàng./ Như con dấu nung / Đóng vào trái tim chàng
và ở trung điểm bức ảnh / những dấu đạn xoáy vỡ gạch men trên tường / bếp lãng mạn? / bếp ấm cúng? / chỉ là hoang tưởng.
Những kẻ hèn luôn luôn tìm người khác tôn thờ. Những kẻ kém phẩm chất thường xuyên nói lời tồi tệ. Như một người sau khi đốt xác hốt tro, lượm một mảnh sọ chưa cháy, nhìn bên trong thấy chữ nghĩa khắc vào xương. Học nhiều vô ích khi luôn luôn tôn thờ thần tượng.
Mai xa phố thị về rừng / Cỏ cây chua xót đếm từng nổi đau / Ta về ngõ trống trước sau / Thấy trăng cổ tích, thấy sao đầy trời
Năm tháng cách ly trở lại chùa / Đường mòn ngõ trúc vắng hơn xưa / Đồi mây thanh thản sư vào hạ / Gió thoảng hương trầm hong nắng trưa
Sóng sánh trên mặt ly reo cười đến giờ đã hẹn. Rượu tìm lên vành môi, tràn vào lưỡi, xuống ướt hơi thở, say trái tim. Uống cạn. Cất ly vào hộp. Cất hộp vào thời gian.
mưa ballad hay mưa trong tim / mưa cầm dương dìu dặt vắng chìm / rừng thu xa réo rắt lá hát / rồi lá rơi trên vuông chiều im
Ông liên tục email / Bà liên tục nhắn điện thoại / Anh liên tục đăng bài facebook / Chị liên tục gửi twitter / yêu cầu bỏ phiếu cho ông này làm tổng thống / Xin cảm phục sức tận tụy của người yêu Hoa Kỳ / Tôi cũng yêu quê, nhưng quê Việt.