thật nhẹ

05/08/202410:37:00(Xem: 2842)

[ k í n h t i ễ n c h ị t h u s ư ơ n g ]

💙🍀🙏

pro-3IPUEdFi











N
gười đi người về muôn phương
Người đi về với con đường nhẹ thu
Đàn như âm viếng lời ru
Thì thôi một dấu bụi mù xanh xưa
Dương cầm vẳng một dạ thưa
Sương thu miên viễn nhẹ qua hồng trần

)(
h o à n g x u â n s ơ n
tháng 8, năm 2024


*Nhã Ca-Trần Dạ Từ, Khánh Ly, Kiều Chinh, BTT Việt Báo và các bạn NTM xin thắp hương cầu nguyện và chia buồn cùng 
nhà thơ Hoàng Xuân Sơn và anh chị Nguyễn Hoàng Hà. 


Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
và bóng đêm ở ngoài kia, | bên ngoài những tấm rèm, | niêm kín hai đứa với nhau
Dốc mòn phiếm du | Dễ nhau. đời khóa ngục tù | Xin em một chiếc phù hư bạt ngàn
trằn trọc trong vùng u minh nguyên thủy | mẹ tôi câm lặng chờ dông bão đi qua | đánh dấu giấc chiêm bao nhiều biến khúc | bằng những giọt nước mắt xốn xang
Tội cho một đất nước mà hơi thở của nó là tiền bạc | và ngủ giấc ngủ của những kẻ được ăn dọng phủ phê
Bão tới rồi bão đi | Quên ngay những mảnh vỡ | Như những người yêu nhau | Buông mảnh tình vừa lỡ
đi qua sông biển núi đồi | con tàu xanh chìm sâu trong mắt | vẫn hoang vu chòm lá | một thời choáng ngợp hồn ta
50 năm sau | Anh và em trở về ngang dòng sông Arkansas. | Dĩ vãng bơi giữa hoàng hôn rời nước. | Nước luôn mới mà sông rất cũ. | Bí mật tình yêu như nước với sông. | Tình sẽ cũ mà yêu luôn mới.
Người ngồi thản nhiên bình lặng | Năm tóc dài trôi thế giới
marfa nằm an nhiên trong hơi thở cạn | cơn mưa cuối tháng mười đã qua | đôi khi nàng thì thầm như gió | đôi khi thời gian đàn hồi | tôi ̶ ̶ ̶ tứ chi ngột ngạt thịt da râm ran | nhớ màu môi tái tím dưới ánh nến trắng