Thơ Bi

13/08/202415:10:00(Xem: 1769)

two faces
Two Faces by Peggy Hinaekian


     [ h a i đ ứ a n g ồ i đ ó

       n h ư h a i h ò n b i ]*

 

 

Yêu anh chết bỏ

Thiệt tình chết bỏ

Ta bắn hòn bi

Rơi vào đám cỏ

 

Đám cỏ xanh rì

Bầu trời xanh lơ

Hoa cải vàng rực

Hòn bi hòn bi

 

Ngón tay nẩy ngược

Bàn tay lật ngược

Hòn bi hòn bi

Một lần thua được

 

Ai biết đánh cờ

Tôi chỉ biết ráp

Một ngôi nhà thơ

Toàn chữ và giấy

 

Nước cờ vây khổn

Tôi vẫn an toàn

Không cần manh động

Chiếm bờ truy hoan

 

Tôi cắt và dán

Em có nghe mùi

Phúc trình nguyên đán

Góc nầy tuổi kia

 

Không cần che đậy

Mở ra hồn nhiên

Mưa run máng xối

Da thịt ướt mèm

 

Định mệnh sấm rền

Vào nhau hối hả

Hòn bi hòn bi

Vạch tìm trong lá

 

Đừng dẫn ta đi

Hãy trốn ta về

Ngực còn nóng hổi

Một triền hoang tê

 

Hãy đậm đặc lại

Hãy loãng tan ra

Vỉa hè dốc tuyết

Cho đến khi là

 

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

@hoangsonhuyen.thothangtam24

*thơ đ ỗ q u ý t o à n

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
sáng sớm ngày thứ tư / như thường lệ / hoàng tử be bé dẻo miệng khua môi / bội ước / bội tín / bội tình / và như thường lệ hoàng tử be bé bội thực / lộn nhào trên con dốc...
Trong vũ điệu day dứt của hoang mạc gió, lữ khách dừng lại, gõ cửa. Căn nhà trống mùa đông. Bàn tay lạnh quẹt một que diêm, nhen lên nỗi buồn, thảng thốt những ước mơ ngày cũ theo tro bụi bay lên, buồn bã như những lời em sắp nói, như ánh lửa lụi tàn, như tuổi thơ đi qua… Có tiếng chuông xa đâu vọng về, đơm hoa trong bóng tối lời nguyện cầu, lữ khách cảm thấy móng vuốt của băng giá tan ra bởi niềm khát khao cháy bỏng… Tuyết rơi trên ô cửa sổ, lấp lánh một nỗi chờ.
Ừ xuân uyển chuyển như em bước / Mỗi khoan thai là mỗi nhành mai / Cớ gì anh lại như... chú chuột? / Để em mang vuốt giấu trong tay?...
Đàn bà trong chiến tranh không giống hình vẽ hay tiểu thuyết. Giống búp bê biết nói, thời bình giá cao thời chiến giá rẻ. Thời nào cũng dễ thay áo cởi quần. Để búp bê nằm xuống, nó nhắm mắt. Bóp mạnh vào thân, nó kêu. Lúc lắc, nó tự động nói. Nhưng đàn bà chỉ giống, không phải búp bê vì khóc ra nước mắt thật.
Thơ của ba người, Quảng Tánh Trần Cầm, Thy An, Trịnh Y Thư...
Khi một mình anh thích Nghĩ đến hình ảnh chúng ta bên nhau: Khi bên nhau anh lại nghĩ Anh thích được ở một mình.
Khi mặt trời bỏ đi / tuyết đầu mùa tìm đến / những cánh tay màu trắng / cầm trái tim trẻ em
Hai bài thơ của nhà thơ Trần Hoàng Vy...
mùa thu bỏ đi khi khu rừng không còn lá đỏ / ước mơ tan theo sương / xin ngôn ngữ viết lên lời yêu thương man mác / như con chim trên cành cất tiếng kêu thật nhẹ...
"Rơi" là một bài thơ trích trong tuyển thơ Tháng Năm Là Mộng Đang Đi của nhà thơ Nguyễn Thị Khánh MInh, xuất bản nay mai. Chỉ trong một bài thơ ta có thể có cái nhìn trải rộng bao quát về kiếp người, từ lúc "Rơi vào bụng mẹ đầu thai," cho đến lúc "Hóa thân sương hạt chơi vơi cõi ngoài." Và giữa hai mốc điểm đến và đi đó, là: Tan sương bao kiếp giấc mơ / Trôi đi bao nỗi ngẩn ngơ kiếp lời / Dường như là tôi đang rơi… Việt Báo trân trọng giới thiệu.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.