Thơ Bi

13/08/202415:10:00(Xem: 1719)

two faces
Two Faces by Peggy Hinaekian


     [ h a i đ ứ a n g ồ i đ ó

       n h ư h a i h ò n b i ]*

 

 

Yêu anh chết bỏ

Thiệt tình chết bỏ

Ta bắn hòn bi

Rơi vào đám cỏ

 

Đám cỏ xanh rì

Bầu trời xanh lơ

Hoa cải vàng rực

Hòn bi hòn bi

 

Ngón tay nẩy ngược

Bàn tay lật ngược

Hòn bi hòn bi

Một lần thua được

 

Ai biết đánh cờ

Tôi chỉ biết ráp

Một ngôi nhà thơ

Toàn chữ và giấy

 

Nước cờ vây khổn

Tôi vẫn an toàn

Không cần manh động

Chiếm bờ truy hoan

 

Tôi cắt và dán

Em có nghe mùi

Phúc trình nguyên đán

Góc nầy tuổi kia

 

Không cần che đậy

Mở ra hồn nhiên

Mưa run máng xối

Da thịt ướt mèm

 

Định mệnh sấm rền

Vào nhau hối hả

Hòn bi hòn bi

Vạch tìm trong lá

 

Đừng dẫn ta đi

Hãy trốn ta về

Ngực còn nóng hổi

Một triền hoang tê

 

Hãy đậm đặc lại

Hãy loãng tan ra

Vỉa hè dốc tuyết

Cho đến khi là

 

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

@hoangsonhuyen.thothangtam24

*thơ đ ỗ q u ý t o à n

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
những bông hoa Diên Vỹ / nở tím chiều tháng Năm / Anh nở tím hồn em / bắt đầu vào tháng mấy
trên đồi gió khoác áo thư sinh tóc bạc / như lữ hành đi qua đồng bằng / thỏa mãn khát khao / sông dài núi rộng / thèm dòng sữa chảy ra từ lồng ngực / que diêm cháy một lần rồi tắt / vẽ vời chi / trăm cảnh lao đao
Trước đây, Thường Thấu Thấm thuộc về giả thuyết thưởng ngoạn và sáng tác. Tuy nhiên, dịch thuật cũng mang cấu trúc cơ bản của ngôn ngữ và ngữ pháp, được xác định minh bạch về bản chất, cá tính và chức năng, có tính toàn cầu trong hệ thống ngôn ngữ, có tính chung để thông đạt, nên giả thuyết này có thể áp dụng vào dịch thuật, song song với giả thuyết thưởng ngoạn và sáng tác.
Sủa ra xóm sủa xuống làng / Người dân nghe sủa hoang mang tột cùng / Nhưng loài sủa vẫn dửng dưng / Sủa tâng công để cửu trùng sủa khen
Tôi lắng nghe tiếng khóc đâu / đó nấc lên ngày tháng tư lắng / nghe từng âm âm ức ức mà / phỏng đoán tiếng khóc / ấy là khóc mừng vui sum / họp hay tủi hờn chia ly.
khi tiếng đàn chìm vào khuya tối nhường lại cho đàn dế đen / huyên náo gọi nhau / tuyên bố kẻ thua người thắng / vì còn quá nhiều tranh đấu suốt ngày / đài chưa kịp loan tin tức
Ngày ấy, nơi nơi hưởng thái bình / Vì đâu đất nước phải điêu linh? / Triệu người lưu lạc, xa lìa xứ / Giờ giỗ Hùng Vương, khóc một mình....
cho những người chết xa không phải chỉ trên đường hồ chí minh cay nghiệt / nhưng bất cứ đường nào / đưa ra khỏi nước / những xác khô / những hồn ma luẩn quẩn ngơ ngơ ngác ngác / bên Miên bên Việt / chỗ nào là quê hương?
Con số 30 nở / Rung một chùm sương mai / Hạt sương như hạt ngọc / Tan vào nỗi ngậm ngùi
Bạn thân tôi là quân nhân xuất sắc. Anh vào cuộc chiến với quân hàm thiếu úy. / Sau sáu năm, rời chiến tranh bằng cố thiếu tá / Trở về nhà, lạnh lùng, câm lặng, / trong hộp gỗ, anh chỉ còn một cánh tay.