Phủi Tay

30/09/202413:09:00(Xem: 1810)

VB 1

 

 

nghe dòng sông trong tim

chảy qua những lở bồi

phù sa cuốn theo lãng mạn

rồi phủi tay mặt người xanh xao  

 

trăng cổ tích treo giữa trời

nghe năm tháng ngã vàng vai áo

lao đao nắm giữ niềm hạnh phúc

ngôn ngữ nối liền vốn liếng chờ nhau

 

dâu bể trôi qua như quyển sách
trang giấy vàng - ký ức ngủ quên

kẻ làm thơ vu vơ

vọng âm rơi xuống bên thềm

 

tiếng lòng qua đêm tối

chạy chơi trên cánh đồng nhân ảnh

bào mòn góc cạnh xanh xao

che khuất bao nhân ảnh hồng đào

 

một vẫy tay chào khuất nẻo

đi về mấy cõi lao đao

tâm giao siết chặt hồn nghiêng ngả

rũ bóng tà dương giọt lệ nào?

 

thy an

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tim giờ đây đã mỏi. Đập mãi cả triệu lần. Còn một chút phân vân. Nhớ hồn nhiên tuổi ấy. Thời tình yêu trang giấy. Vẽ biết bao hình hài. Tóc lượn, tà áo bay. Còn chăng? Trơ thân hạc...
hình bóng xa xa bên trái, em chỉ tôi | nụ cười cô lập | những tòa nhà gắng sức cào bầu trời mà không gây thương tích | vẻ đẹp, tay người | giấc mơ vô tận, những con số chồng chất lên nhau
Thơ của ba người: Nguyễn Hàn Chung, Lê Hưng Tiến & Trịnh Y Thư...
Một chút gì gợn lên nơi mùi cà phê sáng, nơi tách trà nhâm nhi buổi xế chiều, nơi ly vang đỏ nồng đêm tối, làm cồn cào nhớ đến câu thơ đã đọc từ lâu lắm, thơ xưa chăng, nhưng sao cái rung động hôm nay về nó vẫn làm ta xao xuyến đến vậy.
khuôn trăng gần đầy, rất sáng / vỏn vẹn một mảnh tình che đậy / cơn ái ân vụt tắt / hừng hực thanh âm / rồi những giấc mơ thì thầm...
Bài thơ của nhà thơ Trần Mộng Tú được đọc tại tiệc mừng Thượng Thọ và Vinh Danh Nhà Văn/Giáo Sư Doãn Quốc Sỹ do nhiều hiệp hội tổ chức (gồm Hội Cựu Giáo Chức, Hội Hùng Sử Việt, Viện Việt Học...)