Nụ Hôn | B’lao Sương

05/10/202413:09:00(Xem: 1966)

Ann P 12
Tranh Ann Phong



NỤ HÔN

 

Bẽn lẽn, hào hển bíu vào nhau

Môi nhúng vào môi chập chờn hư ảo

Mơn man gió vờn lau

Sợ cháy nửa bờ môi nóng bỏng!

 

Hạt sương. Lưỡi răng khua động

Cây kem mút thuở học trò mật ngọt

Chút ngái đắng, mặn giọt mồ hôi

Mắt nhắm. Nhìn đầy ý nghĩ…

 

Không trời đất và không cả người chung quanh

Tìm trong màu trăng lung linh xanh

Ngọn lửa bén

Sắc hơn dao, cháy trên từng vùng da thịt…

 

Chín nẫu nụ hôn!

 

 

B’LAO SƯƠNG

 

Ngày ta xuống dốc

Gặp người đi lên

Sương trên mí mắt

Chạm vào mông mênh?

 

Không là sơn nữ

Hái chè đồi cao

Người là thánh nữ

Ta mơ ngọt ngào

 

Mù sương lãng đãng

Hay mây trời giăng

Lưới ta sợi tóc

Sương mờ cách ngăn?

 

B’lao một ngày

Ta tìm giọt nắng

Gặp trong ánh mắt

Men tình say say…

 

Phố nhiều sương bay

Đồi chuông khàn đục

Tan lễ sáng này

Em mang ân phúc

 

Nắng về tinh khôi…

 

TRẦN HOÀNG VY

 

 

 

ĐÃ CUỐI THU RỒI ĐÓ EM

 

Vừa mới hôm qua em nhặt lá

Đã cuối thu rồi lá thôi rơi

Hạt mưa chừng đã gầy thưa giọt

Và chút heo may sáng trở trời!

 

Lá biếc, chồi non ngày xanh mắt

Hình như anh gặp lúc thu xa

Áo thuở nào mơ màu hoa cúc

Thơ tình thơm mực tím hôm qua?

 

Man mác sông thu dềnh dàng nước

Lục bình thơ dại buổi rong chơi

Chim vịt gọi chiều thu lẻ bạn

Giật mình con cá lặn không bơi!

 

Đã cuối thu rồi chơm chớm đông

Môi ngon thu cũ có son hồng?

Mắt của ngày xa còn bịn rịn

Từ ấy anh buồn em biết không?...

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiều về trên sông Giã từ vũ khí / Người đi qua đời tôi Dừng bước giang hồ
Những cái chết chưa bao / giờ có thật những cái / chết chưa bao giờ xảy / ra như chúng ta sinh
Vũ điệu không vần là một công trình nghiên cứu đồ sộ, nghiêm cẩn và sâu sắc do nhà thơ Khế Iêm viết rải rác từ trên 20 năm qua, gồm những bài viết chủ yếu là luận giải về thơ Tân Hình thức.
Tác giả bài thơ này là nhà thơ Mỹ Dana Gioia trích trong cuốn Rebel Angels: 25 Poets of The New Formalism, nhà xuất bản Story Line Press, 1996. Tôi đặc biệt yêu thích bài thơ.
LỜI PHI LỘ-Tôi được đọc bài thơ này lần đầu tiên khi nó được phổ biến trên báo VĂN, nếu tôi không nhầm, vào những năm 80 của thế kỷ trước. Có điều đáng chú ý cuối bài thơ báo VĂN có ghi rõ Vô Danh, nghĩa là không rõ tác giả. Nhưng tôi tin rằng báo VĂN biết rõ tác giả nhưng không tiện nói ra vì tác giả vào thời khoảng ấy còn ở trong nước. Chỉ cần đọc bài thơ qua một lần, xuyên qua văn phong, ai cũng cảm nhận tác giả của bài thơ này là Thanh Tâm Tuyền.
Em nhìn qua bờ tóc bạc của anh đi / Như nhìn qua khung cửa sổ
Kính tiễn Giác Linh Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ
Đen đúa. Sần sùi. Không đáng một xu / Dzụt gốc xoài. Quạ không thèm mổ / Quăng tận ổ. Kiến không thèm bu / Phơi giữa trại tù, cai tù không ngó
Loang loáng / chuông ngân / vong hồn những hạt bụi
Vũ Hán Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X người nhốt người trong đó không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào nếu không còn thuốc nếu không còn thức ăn