n h ớ g ì

17/10/202421:40:00(Xem: 1342)
Frank Dale
Frank Dale
(from Tong Viet Cuong Collection)

 

Frank Dale (from Tong Viet Cuong Collection)

 

 

Người về mãi gọi núi

Vách sầu đứng bên kia

Âm vực trầm vô vọng

Nghìn thu mỗi đoạn lìa

 

Ai đẹp khô hồn lệ

Vang vang ngấn tỏ tình

Bụi gai trong tay áo

Rớm một mùa hiển linh

 

Về đây yêu thương những

Gió lạnh trên đồi mây

Lời người như kiếp bạc

Vin hờ một ngón tay

 

Một bàn tay nắn nót

Câu chữ vương tình si

Phù dung hoa trổ chạm

Thạch nham khối nặng trì

 

Lòng ai như than lửa

Bao lâu ngấm tắt lời

Lắng thinh tro tàn nguội

Ngắt. lạnh ngắt. lâu rồi

 

Đánh thức hồn nhau dậy

Bỗng tình thơ như nhiên

Cát bay theo đá chạy

Như khấp khởi xứ miền

 

Người đến rồi người đi

Vẫn ngón xưa hờ hững

Rồi cũng chẳng nhớ gì

Khúc hát thơ mường tượng

 

 

)(

@hxs.1oct24

 

 

T  H Ơ  L À

 

 

 

Tôi giú thơ trong túi áo

Lâu lâu liếc đọc bằng tay

Những con chữ có khi vênh váo

Nơi thăng hoa một cuộc tự đày

 

 

Ải chăng. [rằng thì là] rất nhọc

Ngay cả lúc thảnh thơi ngồi ruồi

Đoán mò bài thơ rơi xuống giếng

Lời mình. ý của họ. người ơi

 

 

Đừng lớn tiếng. ta đang đi qua bãi

Có thể con ma dưới nước, đầu cành

Chết chìm. treo cổ đều chánh niệm

Của chạp phô ảo tưởng hùng anh

 

 

Bạn viết được thơ xin giú kín

Cũng không cần có sắt hay bùn

Rất khổ sở khi đời phơi lộ

Buổi chiều cài cổ một cọng thun

 

 

Thì dù bươn qua ghềnh qua thác

Không rớt đâu. thơ không rơi đâu

Ví mà có ai thu nhặt được

Mở ra. chỉ thấy nỗi buồn rầu

 

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

30. 9. 24

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Qua khu rừng lau chiều rất ốm cọng dài ôm cọng ngắn hấp hiu làm sao ngắt được lùm hoa sóng níu ngọn thương thân bãi dập dìu
Cây xanh trên miễu đình | Hưởng bốn mùa cúng vái | Quỳ lạy những hình nhân | Thấm đẫm mùi nhang khói
Ngày 17 tháng 9 năm 2025, thi sĩ “Công giáo” Lê Đình Bảng đã bước vào độ tuổi thượng thọ. Ông đã chính thức đạt 83 tuổi Tây và 84 năm tuổi ‘Mụ’. Một độ tuổi cần nghỉ ngơi, an dưỡng tuổi già. Song với tình yêu văn chương, chữ nghĩa và đặc biệt là niềm tin vào tôn giáo, ông vẫn như một thanh niên tráng kiện, đầy đức tin và nhiệt huyết, khi cho ra mắt thi phẩm thứ 25, sau rất nhiều tác phẩm nổi tiếng với nhiều thể loại khác nhau như văn xuôi, nghiên cứu lịch sử, tôn giáo...sáng tác kể từ năm 1967 miệt mài cho đến nay...
Thật sự chúng ta có cần/ Dựng lên hình ảnh của một người lính miền Bắc / bị người lính miền Nam thiêu sống / Mới nói lên được nỗi đau / Của cuộc nội chiến 20 năm / Chúng ta chưa đủ đau đớn / Cảnh người một dân tộc cùng màu da cùng tiếng nói / Cùng mang họ Nguyễn,họ Trần / Truy cùng đuổi tận / Căm thù,chém giết nhau / Bằng tất cả chồng chất oán hờn / Để nhân danh một chủ nghĩa nào đó
có lúc ngồi bên cửa sổ | tâm hồn lâng lâng | anh đưa em tách trà
... Thơ Trần Hạ Vi là sự hòa quyện giữa triết lý hiện đại, cảm xúc nữ tính và nhịp điệu đời sống, nơi mỗi câu chữ đều vừa biểu đạt, vừa phân tích, vừa soi chiếu – để người đọc vừa thấy mình trong đó, vừa ngỡ ngàng trước phát hiện mới về bản thân và thế giới. Phong cách này không chỉ làm nổi bật những xúc cảm đời thường được khúc xạ qua trí tuệ và ngôn từ, mà còn tạo nên một không gian thi ca nơi con người và thời đại, thân xác và ngôn từ, tình yêu và tự do cùng nhảy múa, vừa thật vừa mơ, vừa gần vừa xa, vừa dịu dàng vừa sắc sảo....
ở bên tả ngạn sương mù | áo em dính hạt mù u đến giờ | nhớ chờ anh nhé ngu ngơ | tàn cây cơm nguội đôi bờ còn thương
sau cùng thì Ba không cần nó nữa | cái thẻ có hiệu lực | hai năm hay ba năm | để được tạm trú trên đất nước của mình
Tới rồi mùa thu | Vẫn còn nắng. chưa thấy mù | Sẽ bưng mấy chậu phù du vô nhà
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.