Đợt Sóng

21/10/202422:14:00(Xem: 2311)
ann phong dot song
Tranh: Ann Phong


Tôi đến thăm một thành phố miền đông

ngẩn ngơ trước rừng thu rực rỡ

chiếc kiềng vàng trên áo cô dâu đỏ

màu đau thương nơi đó

cũng rất tươi

 

tôi nghiêng đầu

có phải đâu đây

con cố sống, lời người mẹ nhủ

người đánh cuộc đã ra đi

bốn mươi ngàn chiên nâu cho một ngàn chiên trắng

nhưng ta còn đây, sống

trên đổ nát chúng ta rồi sẽ đứng

sẽ thôi là đàn chuột trốn mặt trời

con vẫn còn có một tương lai

một dẻo đất dưới chân và trên đầu mây trắng

 

tôi nghiêng đầu

hình như đâu đây chỉ là tiếng súng

tiếng đạn rơi tiếng sắt thép kêu gào

tiếng thịt xương hối hả gọi nhau

tiếng những ngón chân lạc loài tìm chủ

và bản tấu ca kinh khủng

chấm dứt chi để bắt đầu

 

hình như tôi chỉ nghe dòng sông

kể dông dài chuyện nhiều ngàn năm trước

lịch sử không còn lệ khóc

cho vo tròn và bóp méo tùy nghi của con người

 

buổi chiều trôi

rừng lặng yên, mùa thu hờ hững

tôi nghiêng đầu

đợt sóng

chỉ chờ ngọn gió để lớn nhanh

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đau lòng nhất là tái ngộ với anh chị Phan Xuân Sinh-Thiên Nga sau 20 năm xa cách trong một buổi gặp gỡ với ACE văn nghệ vùng Houston, Texas vào trưa ngày 17 tháng 2 năm 2024, ngay ngày hôm sau anh phải nhập viện khẩn cấp vì bệnh tim mạch. Nằm hôn mê sâu 10 ngày vô phương cứu chữa, anh lặng lẽ từ giã cõi đời trong niềm thương tiếc của vợ con và bằng hữu. Ghi lại một vài chặng tương tác thân tình với anh Phan Xuân Sinh những ngày trước, như một nén tâm nhang tiễn đưa bạn hiền về nơi chín suối...
Lê An Thế -- Một du tử làm thơ, từ bao năm nay, tưởng xa xôi, nhưng rất gần. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Xôn xao chút nắng chiều xưa / Nghe ra câu hát đẩy đưa bạt ngàn / Tiếng dần xa, tiếng vọng còn… / Bóng sầu theo những véo von trùng trùng...
Cứ thử đi, ngươi không thể hủy diệt di tích vĩnh hằng của trái tim con người-tình yêu. (Victor Hugo)...
nước Việt dù vui hay buồn | cũng là thứ | mẹ không còn sở hữu | tài sản của bà không nhiều như vậy | tài sản hôm nay ở trên thân thể con người | khi cần, có thể mang thế chấp hay bán đi | là những thứ mà bà không còn giữ được
Chiều 30 tháng Chạp Giáp Thìn, đọc và nhớ thi sĩ Vũ Hoàng Chương sinh ngày 5 tháng Năm, Bính Thìn, 1916, mất ngày 6 tháng Chín, Bính Thìn, 1976 - nguyên vẹn con rồng.
Việt Nam từ xưa theo nền văn minh nông nghiệp lúa nước, nên thời vụ của cây trái hoa lúa lập trình nhịp sống con người, từ nếp sống cho đến những tin tưởng tâm linh. Khi đồng lúa nghỉ ngơi, hoa đào hoa mai chớm nụ đầu mùa, người dâ n quay về tụ tập vui chơi ăn uống, từ đấy mà có một mỹ tục gọi là Tết (được phiên âm theo chữ Hán là Tiết, có nghĩa là đốt tre đốt trúc, nghĩa rộng là một đoạn thời gian trong năm), rơi vào lúc cuối một năm, thời điểm kết sổ và dấy lên niềm hy vọng cho năm mới. Gần đây có người đặt vấn đề có nên bỏ tục ăn Tết không. Tại sao vậy? Cây cỏ còn sửa mình để thay lá đơm hoa đón khí tiết đẹp của trời đất, can cớ chi con người phải bỏ niềm vui mừng đón năm mới với một mỹ tục đẹp đẽ là Ăn Tết? miễn là đừng Tháng Giêng là tháng ăn chơi (ca dao) thôi.