Đoản Khúc Lụi Tàn | Bài Vô Tận

26/11/202420:00:00(Xem: 1710)

thihuu 



Đoản Khúc Lụi Tàn

Lụi đèn tuồng sử sách
Hồn câm như áo đêm
Then khóa ngoài đồng tận
Chết như không nỗi niềm


Trống rỗng lặng thinh. múi
Giờ bất cẩn chia xa
Mối đồng bệnh thao thức
Trắng. đen và thậm già


Tích tắt mưa đồi gõ
Chiếc song lan nhớ tình
Cuồng nhiệt xa tắp tít
Thẫn thờ một chuỗi linh


Thơ luồn trong túi gối
Nằm lát tư duy nhàu
Suy cho cùng nỗi đợi
Nào cũng cố đeo nhau

 

 

)(
[email protected]


Bài Vô Tận


Tôi ngã mặn vào môi ngoan
Ồ không
Chúm
Chím
Môi nàng lánh hoa
Chỉ là sợi tóc vướng qua
Làm sao tôi gỡ được tòa thiên san
Bay êm
Hương gỗ như đàn
Giốc cơn thủy vũ về ngang thị thành

 

Huyện chiều
Viên ngọc rất xanh
Huyền chiêu lục diệp
Nhánh
Cành
Ban sơ
Thơ tôi ví dặm vô bờ
Em chưa thấy được mềm tơ sợi hoàng

 

Mùa xuân đấy
Tình lên non
Xin đừng xuống vội
Dốc mòn phiếm du
Dễ nhau. đời khóa ngục tù
Xin em một chiếc phù hư bạt ngàn


)(
h o à n g x u â n s ơ n
26 nov 2024
@vietbao

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thưa các đấng thi hào, quý vị có hiểu nghe đọc thơ dở quả là sự xúc phạm đến trí tuệ và thính giác? Whiskey 18 tuổi cũng có lúc chua như cứt mèo! Nàng thơ ơi, người ta nói em đã qua đời bên Pháp, sao còn hiện hồn về giữa bàn nhậu tối nay!
chẳng muốn ăn. | đồ ăn như giấy bìa, | nuốt vô muốn ói, | bịnh càng thêm bịnh.
sắc màu huyễn ảo như áo em trong mơ | xuân hạ vu vơ | buổi sáng bận lòng thiếu chữ bài thơ
Những hệ lụy cuộc đời | Có khi là hạnh phúc | Mỗi một phút gọi mời | Đau thương và ngã gục
Như thế là qua những ngày tròn 50 năm sau ngày ba mươi tháng tư của năm 1975. Tôi nghiệm ra một điều rằng, đó là những con số rất ít người quên, và rất nhiều người sử dụng các con số trong nhóm 30/4/1975 để dùng trong tên (username) và mật khẩu (password) trong các ứng dụng tin học. Thêm nữa, bạn sẽ thấy rằng những con số này khi viết thành số và khi viết thành chữ sẽ cho bạn các cảm xúc khác nhau. Trời ạ, khó quên tới như vậy sao.
tôi rị mọ lục lọi trí nhớ | chỉ còn năm ba mảng vớ vẩn bâng quơ | ai thương hại quăng vào tôi | và tôi không kịp né
Tôi quay đi | những đứa bé còm cõi ngày mai sẽ ra sao | có thở hơi cuối cùng trong vòng tay bê bết căm hờn và nước mắt | có để lại anh trai nghiến răng thể thốt | một ngày lớn khôn trả truyền kiếp hận này