Khánh Trường, Lăn xe như chạy màu

30/12/202417:26:00(Xem: 2817)
Tưởng niệm Khánh Trường

KT 1
Họa sĩ Khánh Trường trong buổi ra mắt sách tại Quận Cam, 9/2024.

1.
Lăn xe cám cảnh đứng ngồi
Thấy hơi thở vẫn thơm mùi chữ-tranh
Những màu chạy giữa tím xanh
Thơ văn ẩn lộ thiên thanh trăng vàng
Ru hời duyên nghiệp thế gian
Gật gù vở kịch thời gian không lời
Thản nhiên hơi thở yêu đời
Lăn xe dạo cuộc mộng ngời hoàng hoa
Mần răng Phật chỉ trăng ngà?!

2.
Lăn xe như chạy màu ra khỏi màu
Xênh xang trừu tượng ấm sầu
Cửa mình hắc động cửa bầu bigbang
Cửa vào ra chiếc xe lăn
Cửa sinh lộ cửa lưu vong liên tồn
Cửa nào là khải hoàn môn?

Người-không-có-cửa khôn hồn lặng thinh
Qua khe hở mộng trộm nhìn
Liêu trai chí dị giao tình hợp lưu
Mây mưa hoan lạc thực hư
Đỉnh vu sơn hố thẳm mù thiên thai
Giật mình - “đêm giữa ban ngày”*

3.
Mộng còn trong giấc mơ đời chiêm bao
Hằng trăm họa-khúc nghêu ngao
Tướng âm thể - trạng thái sầu - kiêu sa
Những màu sắc hiện hồn ra
Dung-tục mãn nhãn / cái-ta thẹn thùng
Nghịch-pháp Khánh Trường bẻ cong

4.
Biện bày “Sắc tức thị không” bằng hình
Như lửa của thuật giả kim
Như ma như phật như tiên như chồn
Tùy hỷ bụng dạ tâm hồn
Tùy theo duy-thức liên tồn liên sinh
Ném bản-ngã vào bức tranh?

5.
Bất khả tư nghì tâm linh nghệ sĩ
Như tạo hóa làm thành muôn vẻ tánh linh
Loài người chỉ mới văn minh
Thế-giới-hóa sống hòa bình nhân tâm

Vòng luân hồi bánh xe lăn
Khánh Trường đã thản nhiên căn phần cười
Kiếp người một cuộc rong chơi
Nghiệp văn thi họa là trời tặng tâm

(070624, Về thi văn họa Khánh Trường)
-- Lê Giang Trần

* Vũ Thư Hiên, hồi ký “Đêm giữa ban ngày”, mượn cái tựa hay.
Và chợt nhớ, bèn, gửi Khánh Trường đoạn thơ Du Tử Lê, dưới đây:

Đêm về theo vết xe lăn Tôi trăng viễn xứ hồn thanh niên vàng Tìm tôi đèn thắp hai hàng Lạc nhau cuối phố sương quàng cỏ cây Ngỡ hồn ta xứ mưa bay Tôi chiêng trống gọi mỗi ngày mỗi xa
(“Đêm, nhớ trăng Sài Gòn”, thơ Du Tử Lê, trích đoạn. Nguyên bài thơ này Phạm Đình Chương phổ nhạc, Trần Thái Hoà hát)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền