nỗi buồn

02/01/202510:29:00(Xem: 1716)
Ann Phong_Blue
Feeling Blue - Ann Phong


nỗi buồn
nó thức dậy lúc 2 giờ sáng
sau đó lúc 4 giờ chiều

vào lúc 6 giờ 45
phút sáng
khi chuông báo thức reo lên
nỗi buồn thoa son và đánh kem
che nếp nhăn đuôi mắt

nỗi buồn ẩn đằng sau một câu nói đùa
một nụ cười, một tiếng khóc
nỗi buồn sợ tôi hạnh phúc
sẽ không còn buồn

nó ngừng lại trước mặt tôi
nhưng chỉ chơi một câu chào rất vội
ôi nỗi buồn của tôi
nó kéo tôi trở lại bóng tối

xô tôi ra ánh sáng
rồi ra vẻ như không có chuyện gì
khi mọi người hỏi "bạn có khỏe không?" tôi trả lời "tôi khỏe" hay "tôi làm thơ rất hay"
mọi người không nhìn thấy
nỗi buồn của tôi
trong những câu chuyện tôi kể

nỗi buồn không lộ ra nỗi buồn
nó không gục đầu trên hành lang
hay ngủ vùi đến 12 giờ
và chờ người rủ nhậu

nỗi buồn của tôi chỉ thể hiện qua bài thơ
viết qua dòng nước mắt khi cánh cửa
đóng lại nỗi buồn

nó đọng lại dưới vòi sen
lâu hơn bình thường
không phải do tôi lười tắm
nó dễ nổi nóng và khóc quá nhiều

nỗi buồn của tôi không giống nỗi buồn
không biết bước đi như nỗi buồn
không biết nói chuyện như nỗi buồn
nhưng đừng tưởng nó không phải là nỗi buồn
nó là nỗi buồn muôn thuở

bạn không thể nhìn thấy nỗi buồn của tôi
nó không phải như một người bị gãy chân và chống nạng
bạn cũng không biết rằng
nó tàn tật và đang suy sụp

không
nỗi buồn của tôi như căn bệnh ung thư
bạn không biết cho đến khi bạn lột trần tôi
nắn bóp khối u
phía dưới thịt da

để bạn thấy rằng tôi đã thở một bầu không khí như khói
đã nghẹt hai phổi
còn mỗi
giọt máu
chảy trong huyết quản như một mũi tên
ghim trên ngực

cho đến khi tôi nhẹ như một chiếc lông
bay trong gió
có thể đó là tôi
có thể đó là em
người đã gạt hạnh phúc của tôi ra khỏi cửa

không có tôi ở đây
hay ở đó
hạnh phúc đến khi cánh cửa
đóng chặt

hạnh phúc không có tay để mở
để còn làm mấy cái chuyện tân hôn

tiếp theo nỗi buồn
chúng ta cùng ngồi uống một tách cà phê
để hạnh phúc tràn qua cửa
tôi sẽ giữ chặt hơn lần em đã ôm tôi

nhưng mà nỗi buồn
dễ dàng tuột mất
nó là chất lỏng
nỗi buồn chảy thành sông
buồn chảy thành dòng
buồn là mưa
đổ vào buổi chiều
buồn bã đó

buồn trải dài
một khúc đường vắng
bóng cây
không người

buồn nhìn ra ngoài
cửa sổ máy bay
chẳng thấy gì
ngoài mây
không mặt đất
không xanh
không đỏ
không vàng
không chia phe reo vang hay chửi rủa

buồn vực thẳm
buồn trống rỗng
buồn phẳng lặng
buồn tù đọng
buồn không nuốt trôi
như những bài thơ của tôi...

Lê Vĩnh Tài


Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tôi khua lồng ngực và lắc trái tim | đó, nỗi buồn bực không suy suyển | mùa xuân hoa mọc | cỏ dại mọc nhanh hơn. mọc nhanh hơn. và mọc nhanh hơn
Thơ của hai thi sĩ: Trần Yên Hòa & Thy An
… Đã bao năm rồi, biết bao nhiêu nước chảy qua cầu, có quá nhiều điều để không thể nào quên. Ngay trong tù đày, những hình ảnh hồi tưởng chưa bao giờ là cuộc duyệt binh vĩ đại đầy màu sắc và ồn ào của ngày Quân Lực; mà luôn luôn là những bước chân diễn hành thầm lặng của một tiểu đội lính vô danh ở ngày giờ cuối cùng của một thành phố trước khi mất tên Sài Gòn. Người chuẩn úy ấy bây giờ ở đâu, trong một trại cải tạo nào, còn sống hay đã chết, số phận những người lính can đảm kỷ luật tới giờ phút chót ấy bây giờ ra sao, cũng không ai được biết. Liệu có thêm được một dòng chữ nào giữa những trang quân sử viết dở dang để nói về cuộc diễn binh kỳ lạ cấp tiểu đội mang biểu tượng hào hùng của quân lực ở ngày giờ cuối cùng trước khi cả toàn quân tan hàng rã ngũ... (Ngô Thế Vinh, trong tập truyện Mặt Trận Sài Gòn.)
giữa tràng thiên lâm lụy | biển lớn dậy con đò | sông bức về ngạ quỷ | trôi xám nỗi buồn tro
chiếc buồm rách nằm trêu nắng | những đợt sóng li ti nhìn chúng tôi bực tức | nửa thế kỷ | buông đi và siêu thoát
Thơ về Tháng Tư của hai thi sĩ Nguyễn Hàn Chung & Trần Yên Hòa.
LTS: “19 Hè 72” là một bài trường ca của nhà thơ Ngu Yên viết về chiến tranh Việt Nam với những hình ảnh thống khổ và chết chóc đau thương do chiến tranh gây nên. Và để tri ân người lính Việt Nam Cộng Hòa. Khác với những trường ca thường thấy trước đây, nhà thơ đã kết hợp một cách sáng tạo giữa thi ca với tài liệu từ những trang bút ký, hình ảnh chiến tranh, ca khúc, thậm chí quân sử, để thơ không chỉ là những câu chữ thuần túy nữa, mà là một bức tranh linh động và xúc động khiến người đọc không khỏi bồi hồi khi đọc, dù những điều được nhắc đến trong bài thơ xảy ra cách nay đã trên nửa thế kỷ. Việt Báo trân trọng giời thiệu.
Thơ tháng Tư của hai thi sĩ: Trần Hoàng Vy & Lê Minh Hiền
Thơ của ba thi sĩ: Thy An, Trần Yên Hòa & Quảng Tánh Trần Cầm...
Vứt chiếc dép | Giày tháo lui | Vứt cái nón | Mũ nằm bèo