Từ Thức

05/01/202509:13:00(Xem: 2151)
Vung Tau Than Nhien
Vũng Tàu - Ành Thận Nhiên.

 

Tôi trở về với một mớ cảm xúc mơ hồ

và ra đi với nỗi buồn cắm sâu trên đỉnh

 

Quê hương nay trải ra ngoài Saigon-Vũng Tàu-Dalat mà tôi biết 

đẹp lặng người: Tràng An Ninh Bình và con rồng tìm đảo Cát Bà

 

Lịch sử theo về mỗi chặng đường

cọc Bạch Đằng. lau Hoa Lư mềm hơn gió

địa danh và truyền thuyết mỉm cười giữa thế gian đầy mã số này

 

Để ý nhìn

nhưng chưa chạm mặt chủ quán chửi lừng danh

hay tài xế taxi chở khách đi lòng vòng không lương thiện

 

Quay đi mà vẫn thấy

rác cạnh tiệm ăn

biển Đà Nẵng xám ngày mưa, từ cống lớn nước thừa đổ thêm chất mặn

người đàn bà tiều tụy và quang gánh

thần thờ bước dưới đèn lồng rực rỡ của Hội An

những người đàn ông trung niên ngồi vỉa hè Saigon

mất tích trong im lặng

 

Tôi trở về

miễn cưỡng làm nhân chứng

cố trung thực với chính mình, với thời sau thời trước

nhìn nhận sự hiện hữu của thái cực ở bất cứ nơi nào con người đã bất hạnh đặt chân

 

Cố giữ trong ký ức hình ảnh các cô bé Bắc kỳ thật dễ thương

sông Hồng ru giọng dịu dàng của họ

giữ những câu pha trò làm tôi cười phá

từ môi một người đời và bất ngờ đã đôi lúc tô đen

 

có bao nhiêu đôi mắt không hồn

bao nhiêu tập tục đã khô thành bản tính

đằng sau hào nhoáng

đằng sau dòng xe bất tận

đằng sau triệu gương mặt trẻ trung tươi mát

bao nhiêu đuông dừa đang giết chết cây xanh

 

Xếp hành trang

còn rất ít chỗ cho niềm vui dù nỗi buồn nằm thu mình, co quắp

tôi lay Từ Thức

quan huyện xưa có nghe mắt cay và trái tim chùng

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
thượng đế thì xa mà cái ác thì gần ̶ ̶ ̶ / vô vàn cuộc sống bỗng chốc đổi thay mãi mãi / những vấn nạn của bạn và tôi trở nên vô nghĩa...
Chiến tranh và ngục tù là bi kịch đau thương nhất trong lịch sử loài người, nó là kinh nghiệm không được rút tỉa để học hỏi và ngăn chặn, cứ thế lặp đi lặp lại khắp nơi trên thế giới, đánh động mãi ký ức con người nên có thể nói rằng không có cuộc chiến và nhà tù nào trở thành quá khứ, nó luôn là hiện tại với dấu lệ và máu không ngừng chảy. Kinh nghiệm chiến tranh, nhà tù, cùng hệ lụy tang thương của nó như vết cắt hằn sâu trong tâm tư tình cảm con dân Việt nam, mà nhà văn Ngô Thế Vinh đã gọi - vết thương không bao giờ lành-, nó sừng sững ở đó, trên đất đá, trên thân thể, trong tâm hồn, trong sử lịch, mà trái tim và lương tâm con người mãi thúc thủ một câu trả lời.
Cậu bé Hassan 11 tuổi ở miền Đông Ukraine vừa bằng tuổi của Oliver cũng 11 tuổi ở miền Tây Bắc Mỹ
Ôi những bà mẹ mất con/ những người vợ mất chồng/ những người yêu nhau/ đã mất nhau...
buổi chiều/ ở khúc quanh của dòng sông/ có con cò xám khẳng khiu/ cô đơn như con nước lạnh/ nhìn về xa xăm...
Nhìn vào các con số. Vào khởi đầu thập niên 1930s, có 259 nhà văn xuất bản sách trong Liên Bang Xô Viết. Vào cuối thập niên 1930s – chỉ còn 36. Như thế nào 80% các nhà văn đã biến mất? Có 17 người bị bắn, 8 người tự sát, 7 người chết vì lý do tự nhiên, và 175 người bị bắt và giam trong các trại. Và 16 người mất tích. Những con số này cho một ý tưởng về trái độ Liên Bang Xô Viết đối với giới ưu tú văn hóa Ukraine, một thái độ đã áp đặt một kiểu im lặng văn hóa trong nhiều thập niên. Trong thập niên 1960s, một thế hệ mới, trẻ hơn xuất hiện và mang khu vực vào một thời kỳ nghệ thuật chói sáng mới. Nhưng nó cũng sớm lụi tàn: nhà thơ Vasyl Symonenko bị đánh tới chết, họa sĩ Alla Horska và nhà soạn nhạc Volodymyr Ivasiuk chết trong các hoàn cảnh kỳ lạ, và nhiều người khác bị đẩy vào nhà tù, ép vào các bệnh viện tâm thần, và bị cấm xuất bản. Chết độ Xô Viết khởi dậy cuộc chiến chính trị nhắm vào các khuôn mặt văn học Ukraine trong thập niên 1920s và kéo dài tới cuối thập niên 1980s,
bánh mì chúng con ăn hằng ngày chúng con cho người đói / để họ ngừng ăn thịt lẫn nhau / chúng con đem ánh sáng cho kẻ u mê / để họ tìm ra sự sáng suốt /
đêm của pháo kích/ đêm của oanh kích/ đêm của kính vỡ/ đêm của tường lở/ đêm của gạch vụn...
tiếng còi hụ xé nát màn đêm/ đạn pháo nả vào thành phố/ bầu trời rực sáng/ bằng lửa của bạo tàn...
Cảm xúc và nỗi phẫn nộ của hai thi sĩ Việt – Nguyễn Hàn Chung & Trần Mộng Tú – khi nhìn vào thảm cảnh chiến tranh Ukraine hôm nay. Việt Báo trân trọng mời đọc.