Từ Thức

05/01/202509:13:00(Xem: 2100)
Vung Tau Than Nhien
Vũng Tàu - Ành Thận Nhiên.

 

Tôi trở về với một mớ cảm xúc mơ hồ

và ra đi với nỗi buồn cắm sâu trên đỉnh

 

Quê hương nay trải ra ngoài Saigon-Vũng Tàu-Dalat mà tôi biết 

đẹp lặng người: Tràng An Ninh Bình và con rồng tìm đảo Cát Bà

 

Lịch sử theo về mỗi chặng đường

cọc Bạch Đằng. lau Hoa Lư mềm hơn gió

địa danh và truyền thuyết mỉm cười giữa thế gian đầy mã số này

 

Để ý nhìn

nhưng chưa chạm mặt chủ quán chửi lừng danh

hay tài xế taxi chở khách đi lòng vòng không lương thiện

 

Quay đi mà vẫn thấy

rác cạnh tiệm ăn

biển Đà Nẵng xám ngày mưa, từ cống lớn nước thừa đổ thêm chất mặn

người đàn bà tiều tụy và quang gánh

thần thờ bước dưới đèn lồng rực rỡ của Hội An

những người đàn ông trung niên ngồi vỉa hè Saigon

mất tích trong im lặng

 

Tôi trở về

miễn cưỡng làm nhân chứng

cố trung thực với chính mình, với thời sau thời trước

nhìn nhận sự hiện hữu của thái cực ở bất cứ nơi nào con người đã bất hạnh đặt chân

 

Cố giữ trong ký ức hình ảnh các cô bé Bắc kỳ thật dễ thương

sông Hồng ru giọng dịu dàng của họ

giữ những câu pha trò làm tôi cười phá

từ môi một người đời và bất ngờ đã đôi lúc tô đen

 

có bao nhiêu đôi mắt không hồn

bao nhiêu tập tục đã khô thành bản tính

đằng sau hào nhoáng

đằng sau dòng xe bất tận

đằng sau triệu gương mặt trẻ trung tươi mát

bao nhiêu đuông dừa đang giết chết cây xanh

 

Xếp hành trang

còn rất ít chỗ cho niềm vui dù nỗi buồn nằm thu mình, co quắp

tôi lay Từ Thức

quan huyện xưa có nghe mắt cay và trái tim chùng

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Giữa tang tóc của đại dịch, giữa hỗn loạn xã hội vì chuyện kỳ thị sắc tộc, và nỗi buồn mất mẹ, bài thơ COMMON DUST như một lời nhắc nhở cái đồng đẳng của thân phận con người: tất cả chúng ta đều là cát bụi, rồi sẽ về cát bụi. Bài thơ như nhắn nhủ chúng ta hãy làm hòa với nhau và làm hòa với chính mình.
Gần nửa thế kỷ sống ở Hoa Kỳ, nếu bạn chưa gặp kinh nghiệm bị kỳ thị, chưa buồn lòng vì chỉ khác màu da, có lẽ, bạn ngây thơ hoặc ngu ngơ hoặc giả vờ.
Chàng đã ra khỏi chiến tranh / Nhưng chiến tranh không ra khỏi chàng./ Như con dấu nung / Đóng vào trái tim chàng
và ở trung điểm bức ảnh / những dấu đạn xoáy vỡ gạch men trên tường / bếp lãng mạn? / bếp ấm cúng? / chỉ là hoang tưởng.
Những kẻ hèn luôn luôn tìm người khác tôn thờ. Những kẻ kém phẩm chất thường xuyên nói lời tồi tệ. Như một người sau khi đốt xác hốt tro, lượm một mảnh sọ chưa cháy, nhìn bên trong thấy chữ nghĩa khắc vào xương. Học nhiều vô ích khi luôn luôn tôn thờ thần tượng.
Mai xa phố thị về rừng / Cỏ cây chua xót đếm từng nổi đau / Ta về ngõ trống trước sau / Thấy trăng cổ tích, thấy sao đầy trời
Năm tháng cách ly trở lại chùa / Đường mòn ngõ trúc vắng hơn xưa / Đồi mây thanh thản sư vào hạ / Gió thoảng hương trầm hong nắng trưa
Sóng sánh trên mặt ly reo cười đến giờ đã hẹn. Rượu tìm lên vành môi, tràn vào lưỡi, xuống ướt hơi thở, say trái tim. Uống cạn. Cất ly vào hộp. Cất hộp vào thời gian.
mưa ballad hay mưa trong tim / mưa cầm dương dìu dặt vắng chìm / rừng thu xa réo rắt lá hát / rồi lá rơi trên vuông chiều im
Ông liên tục email / Bà liên tục nhắn điện thoại / Anh liên tục đăng bài facebook / Chị liên tục gửi twitter / yêu cầu bỏ phiếu cho ông này làm tổng thống / Xin cảm phục sức tận tụy của người yêu Hoa Kỳ / Tôi cũng yêu quê, nhưng quê Việt.