Trang Thơ Thứ Bảy

23/02/202511:01:00(Xem: 2116)
untitled(2)_Hans-Richter-(1888-1976)
Hình minh họa: Untitled, Hans Richter (1888-1976); nguồn: wikiart.org

Lời Kêu Cứu của Nhà Thơ

 

Thả ra đừng bắt tôi lên

trời đâu không thấy lênh đênh lạnh lùng

thả tôi về với ruộng đồng

có mồ cha mẹ núi sông bưng biền

 

Thả ra hãy để tôi yên

ngắm trăng hải đảo nghía thuyền viễn dương

cho tôi ca hát đời thường

bắt tôi phải đạo đau thương bao rồi

 

Thả tôi thả tôi thả tôi

lên hay xuống đứng hay ngồi tự thân

thơ tình hiến tặng giai nhân

vẫn hơn ca tụng cái cần triệt linh

 

Thả ra đừng bắt chúng sinh

rác tai nghe xướng bài tình giả nhơn

thả tôi về với rạ rơm

cho tôi tận hưởng mùi thơm suối nguồn

    

                     Thả tôi mà trói mùi hương

                     thơ bay lên biết náu nương chốn nào!

Nguyễn Hàn Chung

***

như một thoáng tàn phai mới    

 

 

ái chà chà tôi thở hộc hơi

ngất ngưởng trên triền dốc

nhìn khoái trá từ độ cao đã trèo lên

không rõ bao xa thăm thẳm phía dưới

 

nhìn khoái trá từ độ cao đã trèo lên

đời bao dung độ lượng

nghe âm vọng tiếng nói cười phía dưới

ái chà chà tưởng chừng bắt gặp

 

sức mạnh đan tay thời thanh xuân thứ hai

rực rỡ bên suối nguồn tuổi trẻ

tôi bay trong gió lộng  ̶ ̶ ̶  vươn cao

vụt hiện vụt thoát  ̶ ̶ ̶  lẩn trong mây ngàn

 

ái chà chà cơ hồ một vật thể truyền cảm hứng

và rồi trong vòng xoáy rồ dại tung hê

phản xạ choáng ngợp mù mờ không đuổi kịp

bất chợt mất định hướng ù lì bất động

 

âm tiết ngưng đọng trong cổ họng

từng chữ ngược xuôi rơi rớt rã rời

chơi vơi tìm lối trong tâm thức lõm

kết nối từng câu sắc không vô nghĩa vô tâm

 

và trong khoảng tranh tối tranh sáng

những kích thích một thời giờ vùi dập tan loãng

tôi mơ hồ ngó quảng trường nhoẹt nhòe trống trải

vắng lặng sau cơn mưa  ̶ ̶ ̶  như một thoáng tàn phai mới. 

 

Quảng Tánh Trần Cầm

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền