Tháng Tư

30/03/202516:27:00(Xem: 2154)
altar

XIN LỖI CON
Ba không giữ được cho con
Một nguyên vẹn-
một giang sơn rạng ngời
Mai kia con bước xuống đời
Tủi thân-
con có buông lời trách ba 
Nghẹn ngào…
viễn phố sương sa
Nhánh Phong Du 
nhớ quê nhà,
trắng mây
Chọn thân phận-
chọn lưu đày
Nghe trong tan nát
bóng ngày bay nghiêng 
Tiếng chim rã giọng ưu phiền
Mộ ba chìm khuất…
bên triền cỏ lau…
*

KÝ ỨC THÁNG TƯ
Người ở lại chia cùng tôi khổ nạn 
Ngày tháng tư vác thánh giá lên đồi 
Nghe hoang vắng ngọn cỏ bồng phiêu dạt 
Lay mơ hồ ký ức tuổi thơ tôi.

Đêm rơi vỡ những vì sao mê hoặc 
Hứng trên tay buốt lạnh hạt sương buồn 
Người cũng thế chia cùng tôi giọt đắng
Bên kia bờ còn đau đáu vết thương.

Lời tận tuyệt vẫn xanh màu ảo vọng 
Ngày tháng tư vác thánh giá lên đồi 
Lỡ đánh mất một thiên đường mộng tưởng 
Đành buông tay
gió tạt
buốt hiên đời…

*

THÁNG TƯ
(… thuở lâm hành oanh chưa bén liễu 
hỏi ngày về ước nẻo quyên ca…)

Mở trang Quân Sử tháng tư
Hồn anh linh cõi mịt mờ về quanh
Mở trang Quân Sử không đành
Tìm Thư Các đọc Tàng Kinh nghẹn ngào 
Rừng khô
biển kiệt
tâm hao 
Ngàn năm dâu bể biết đâu cội nguồn
Thắp trong đêm một tàn hương
Nghe quanh quất vó ngựa buồn đâu đây
Nẻo quyên ca lỗi hẹn ngày
Hồn theo ngọn gió về lay hiên người…

*

THÁNG TƯ

Chỉ là sợi khói mong manh
Mà tan vỡ hết trăm nghìn ước mơ
Tàn nhang rơi lạnh chiều mờ
Hồn xiêu lạc giữa bến bờ tử sinh
Từ con, 
lạc phố- vô tình
Tìm trong gương chỉ thấy mình mồ côi
Thuyền ai chở cả chiều rơi
Chở đêm chập choạng về nơi mộ phần
Rừng khuya…
gió núi…
dặm trường…
Màu mây viễn xứ
cố hương xa vời.
-- Tôn Nữ Thu Dung

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngỡ mình ở cuối năm tây | Dòm trật năm cũ thấy ngày đã xa Ngỡ mình là gió bay qua | Không phải. đứng khựng. chỉ là cây khô | Ngỡ mình đâu đó phất phơ | Năm. tháng. chấm. phẩy, một tờ sang trang
Những bài thơ xuất sắc của Giáng Vân nằm ở biên giới giữa điều có thể nói và điều không thể nói ra. Thơ chị có nhiều đề tài, tình yêu, suy tư lịch sử, những xúc động mới về thế giới hiện nay. Đó là một loại thơ sâu kín, cắm rễ trong vùng tối đen của tiềm thức, nhưng hướng về phía ánh sáng. Giáng Vân không ngần ngại nói về sự bế tắc, sự cùng đường của xã hội, cái chết và sự diệt vong của con người. Trong tập thơ gồm 36 bài, những mảng tối được thấy rõ, sự buồn rầu, lo lắng, cảm giác phẫn nộ, nhưng chị nói nhiều hơn đến sự vượt qua. Chị tin vào tâm hồn. Thơ chị có hai nguồn mạch: những câu chuyện riêng tư và những nỗi lo âu của thời đại mình. Chị có những bài thơ đi tới chỗ tận cùng, nơi giao điểm của hai niềm cảm hứng, đó là một kiểu thơ trữ tình thời sự hiếm gặp hôm nay.
Em một đời quanh quẩn giữa bông hoa Báo Xuân, con Chim non, con Ve Sầu, | con Chuồn Chuồn Kim con Giun đất… và ngất ngây rượu Mận | Em không tìm ra em
mùa đông đem lại chút bão giông | hát ca một đời hao hụt | hôm qua và ngày mai | thế giới vỡ tung trước mắt
Sống đến một lúc nào | nhìn xung quanh hết thấy con nít. | Biết ngay | hồn nhiên tự tại chết ướp trong khôn ngoan.
Nhà thơ Vũ Trọng Quang bảo mũi tên ấy bay hoài bay không tới. Làm sao bay kịp thời gian. Hoặc giả như vầy. Nơi tôi ngồi cố định, và. thời gian đi qua đi qua. Khi lời thơ vừa thốt lên là lúc tôi rơi mất thời gian. Không gian nào giữ những lời đi. Ở những bài thơ sau đây bạn có thể thấy được nơi thời gian và không gian gặp nhau trong nhịp lẫy tình cờ. đã ra đi là muôn đời ở lại…Bây giờ là bao giờ??? Bao giờ là bây giờ!!!, chiếc kim đồng hồ lẩn thẩn/ như con kiến già bò trên miệng chén… …Bạn cùng tôi như ai kia thập tự vác mình qua đông gió, cứu chuộc nỗi tàn phai của Màu thân thể ngó chừng cũng cũ cùng sự lãng quên muôn đời, để có thể trong thế giới siêu hình yên tĩnh của ta được an ủi Mưa trầm trầm dương thế/ Ngấm sâu miền âm gian… , dù mưa không dội sạch được những linh hồn run rẩy, và dẫu Đó là cánh cửa bí mật/ từng khép cửa linh hồn…
hết xuân sang hạ | hồi cư chiếc buồn | một mình vẫn | một mình luôn
người bán hàng tiếp tục chu mỏ thuyết minh | con cóc nhảy ra và ngồi đó ̶ ̶ ̶ vừa lắng nghe | vừa gật gật đồng ý: “văn hóa phi vật thể”
Khóc mùi một trận đi, quê núi | Vuốt ngực trôi xuôi những nỗi niềm | Trả hết về xưa cho gió xóa | Để hồn ươm vạt nắng vàng im |