Tháng Tư

30/03/202516:27:00(Xem: 2169)
altar

XIN LỖI CON
Ba không giữ được cho con
Một nguyên vẹn-
một giang sơn rạng ngời
Mai kia con bước xuống đời
Tủi thân-
con có buông lời trách ba 
Nghẹn ngào…
viễn phố sương sa
Nhánh Phong Du 
nhớ quê nhà,
trắng mây
Chọn thân phận-
chọn lưu đày
Nghe trong tan nát
bóng ngày bay nghiêng 
Tiếng chim rã giọng ưu phiền
Mộ ba chìm khuất…
bên triền cỏ lau…
*

KÝ ỨC THÁNG TƯ
Người ở lại chia cùng tôi khổ nạn 
Ngày tháng tư vác thánh giá lên đồi 
Nghe hoang vắng ngọn cỏ bồng phiêu dạt 
Lay mơ hồ ký ức tuổi thơ tôi.

Đêm rơi vỡ những vì sao mê hoặc 
Hứng trên tay buốt lạnh hạt sương buồn 
Người cũng thế chia cùng tôi giọt đắng
Bên kia bờ còn đau đáu vết thương.

Lời tận tuyệt vẫn xanh màu ảo vọng 
Ngày tháng tư vác thánh giá lên đồi 
Lỡ đánh mất một thiên đường mộng tưởng 
Đành buông tay
gió tạt
buốt hiên đời…

*

THÁNG TƯ
(… thuở lâm hành oanh chưa bén liễu 
hỏi ngày về ước nẻo quyên ca…)

Mở trang Quân Sử tháng tư
Hồn anh linh cõi mịt mờ về quanh
Mở trang Quân Sử không đành
Tìm Thư Các đọc Tàng Kinh nghẹn ngào 
Rừng khô
biển kiệt
tâm hao 
Ngàn năm dâu bể biết đâu cội nguồn
Thắp trong đêm một tàn hương
Nghe quanh quất vó ngựa buồn đâu đây
Nẻo quyên ca lỗi hẹn ngày
Hồn theo ngọn gió về lay hiên người…

*

THÁNG TƯ

Chỉ là sợi khói mong manh
Mà tan vỡ hết trăm nghìn ước mơ
Tàn nhang rơi lạnh chiều mờ
Hồn xiêu lạc giữa bến bờ tử sinh
Từ con, 
lạc phố- vô tình
Tìm trong gương chỉ thấy mình mồ côi
Thuyền ai chở cả chiều rơi
Chở đêm chập choạng về nơi mộ phần
Rừng khuya…
gió núi…
dặm trường…
Màu mây viễn xứ
cố hương xa vời.
-- Tôn Nữ Thu Dung

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
sau bấy nhiêu năm / con dốc không già hơn / không nghèo hơn / không trơ trọi hơn / nó chỉ biến / nó chỉ mất / không để lại một dấu tích...
tháng tư / mùa xuân trở mình / lung lay những ký ức và phế thải ngủ quên...
Trở về rồi, Thầy có thấy gì không? / Đôi mắt em, trên hàng cây phượng đỏ / Khi đầu hè hoa trổ bông rực rỡ / Sợ ngày chia tay lá khép chờ mong...
Chuyện tích xưa, nơi kinh thành Xá Vệ / Cung điện nguy nga, lộng lẫy cõi nhân gian / Vua Tịnh Phạn, trên ngai vàng tối thượng / Hoàng hậu Ma Da, ngôi phượng các uy nghi...
Mẹ giờ ở phía mây bay / Có khi tịnh độ phương Tây niết bàn / Có khi hồn phách miên man / Lối về quê với hàng hàng sương giăng...
em tôi sanh 7 tháng 5 / thua tôi năm tuổi / năm năm cuộc đời / rừng màu em mãi rong chơi / đêm rung hương bố / ngày vung cọ màu...
Nhã Ca với tập thơ đầu tay Nhã Ca Mới, đoạt giải thưởng Văn Chương Toàn Quốc về thơ năm 1965. Giải Khăn Sô Cho Huế (1969) đoạt Giải Văn Chương Toàn Quốc về văn năm 1970, và Tuệ Mai đã đoạt giải Văn Chương Toàn Quốc về thơ năm 1966 với thi phẩm Không Bờ Bến. Thơ. Họ là cột mốc đánh dấu cho sự chuyển mình khai phá bứt ra khỏi phong cách thi ca tiền chiến. Thi ngữ, thi ảnh nơi họ khơi gợi ở người đọc cảm xúc mới mẻ, thi pháp tuy còn giữ nhiều về thể luật của các loại thơ vần điệu, nhưng được chở dưới nhạc điệu cấu tứ mới – kể cả lục bát – nên cũng có thể nói họ đã cách tân những thể loại thơ này vào thời đó, đặc biệt, ở thể loại tự do, với Nhã Ca, một luồng gió mạnh thổi bật gốc rễ của trói buộc ngôn từ, định kiến.
Câu thơ chưa kịp viết / Cả rừng cây đứng chờ / Và gió ngàn vẫy gọi / Tới đây xem mùa thu...
ghi thêm nét sắc hình hài / vẽ lên câu chữ ngón tay chợt buồn…
nặng lòng là bởi / xuân đang tới / và cây đang rộn rã lên hồng / ta đã đi / chưa chào em, đà-lạt!...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.