Những nhánh đời của biển

05/04/202510:06:00(Xem: 1883)
DC_Pilgrimage
Tranh Đinh Cường.

 

tôi gởi lại bên một dòng sông chiều

tháng bảy những lâm thâm mưa bụi cuốn

trôi đi rác rưới mùa nước lụt về 

sông sông trôi đi ánh đèn đêm về

 

cửa biển mà mẹ tôi bên kia nhà 

cứ nghĩ con nó đã về chưa mà

lâu quá trời mưa chắc đường xa còn

ướt lạnh mà nhỏ dại dọc đường có

 

lỡ chuyến đò qua mùa lụt tháng bảy

nước lớn dâng lên đến thấu thềm nhà

tháng bảy nước nhảy lên bờ mẹ tôi

nói rồi đến nửa đêm mưa mau gió

 

thôi rì rầm mái tranh lật ngược nước

dột xuống nhà em tôi chị tôi chạy đi

lấy thau hứng đỡ ngồi thức trọn

đêm nghe mưa sau hè đổ ngọn tàu

 

cau cây chuối ngã rạp xuống mương nước

xoáy cuốn trôi đất cát vườn rau vườn 

cà rụng trái theo sông sáng mai ngồi

dậy liền đi vớt củi để dành thổi

 

cơm mẹ dặn nhớ xăn quần cao kẻo

về ướt lạnh khổ lắm con ơi... thời

thơ ấu chắc chắn đã trôi qua bên

chiếc cầu ván đong đưa bên bờ ao

 

rau muống tôi nhìn lại và hai mươi

năm vút đi như vì sao chổi nhưng

bỗng chiều nay không dưng có cơn mưa

mù trút ngọn rồi mười năm hai mươi

 

năm chẳng còn là thời gian chờ đợi

lạy trời may thay mẹ tôi vẫn còn 

bên kia nửa vòng trái đất anh em

thì mỗi người thất tán mỗi phương như

 

những nhánh củi rong rêu thuở nào không

biết bây giờ trôi nổi về đâu mà

tha phương lại vèo thêm một thập niên

lưu lạc sao mẹ cứ dặn hoài đi

 

mô rồi cũng nhớ về nhà cho kịp

chạng vạng tối trời khổ lắm con ơi.

 

– Huỳnh Liễu Ngạn

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.