Cá Tháng Tư

06/04/202519:23:00(Xem: 1835)
h9
Minh họa Nguyễn Việt Hùng

 

tháng tư có con cá bỡn cợt

ưa nói láo

nói láo dễ thương 

làm ta phì cười buổi sáng

bên ly cà phê ngọt

nắng mùa xuân cũng bỡn cợt

với khu vườn

 

tháng tư đi trên con đường đại học

hai hàng cây mộc lan rất hồng

như khuôn mặt cô sinh viên mười tám

tình yêu thoang thoảng

trái tim mở rộng

nụ cười trinh nguyên

nháy mắt cùng con cá tinh ranh

 

tháng tư ngồi một mình

thấm thoát mười năm đèn sách

nghe run run bàn tay da nhăn

có điều gì chưa nói hết

uống ly cà phê cùng bạn già

bàn chuyện chiến tranh

như đùa giỡn với con cá dán trên lưng

 

tháng tư nhìn lại nỗi buồn

vô cớ có khi vô tâm

nhớ lại những bỡn cợt của bạn bè

khi gần khi xa

có đứa đã đi thật xa về bên kia tưởng tượng

ngày một tháng tư ta vẫn ngồi đây im lặng

đùa giỡn cùng con cá tinh ranh…

 

thy an

01-04-2025 

giỡn cùng cá tháng tư

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
"Rơi" là một bài thơ trích trong tuyển thơ Tháng Năm Là Mộng Đang Đi của nhà thơ Nguyễn Thị Khánh MInh, xuất bản nay mai. Chỉ trong một bài thơ ta có thể có cái nhìn trải rộng bao quát về kiếp người, từ lúc "Rơi vào bụng mẹ đầu thai," cho đến lúc "Hóa thân sương hạt chơi vơi cõi ngoài." Và giữa hai mốc điểm đến và đi đó, là: Tan sương bao kiếp giấc mơ / Trôi đi bao nỗi ngẩn ngơ kiếp lời / Dường như là tôi đang rơi… Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tim giờ đây đã mỏi. Đập mãi cả triệu lần. Còn một chút phân vân. Nhớ hồn nhiên tuổi ấy. Thời tình yêu trang giấy. Vẽ biết bao hình hài. Tóc lượn, tà áo bay. Còn chăng? Trơ thân hạc...
hình bóng xa xa bên trái, em chỉ tôi | nụ cười cô lập | những tòa nhà gắng sức cào bầu trời mà không gây thương tích | vẻ đẹp, tay người | giấc mơ vô tận, những con số chồng chất lên nhau
Thơ của ba người: Nguyễn Hàn Chung, Lê Hưng Tiến & Trịnh Y Thư...
Một chút gì gợn lên nơi mùi cà phê sáng, nơi tách trà nhâm nhi buổi xế chiều, nơi ly vang đỏ nồng đêm tối, làm cồn cào nhớ đến câu thơ đã đọc từ lâu lắm, thơ xưa chăng, nhưng sao cái rung động hôm nay về nó vẫn làm ta xao xuyến đến vậy.
khuôn trăng gần đầy, rất sáng / vỏn vẹn một mảnh tình che đậy / cơn ái ân vụt tắt / hừng hực thanh âm / rồi những giấc mơ thì thầm...
Bài thơ của nhà thơ Trần Mộng Tú được đọc tại tiệc mừng Thượng Thọ và Vinh Danh Nhà Văn/Giáo Sư Doãn Quốc Sỹ do nhiều hiệp hội tổ chức (gồm Hội Cựu Giáo Chức, Hội Hùng Sử Việt, Viện Việt Học...)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.