không kịp né | ném vào tôi

22/05/202508:28:00(Xem: 325)
Joan Miro (1893-1983) nguồn wikiartorg

Joan Miro (1893-1983), nguồn: wikiart.org    



không kịp né  
  

 

 

chiết xong cành mai

chiết gia nằm ngửa thở khói

trong khoảng không vẩn đục

nghe thời gian ngập ngừng trôi

 

cũng ngần ấy cảm thức

ngán ngẩm cho cái bị rách

cái thúng thủng lỗ

quang gánh mẹ còn đây

ai ném vào tôi

 

không kịp né

quay quắt cuộc chơi hôm nay

ngấy tận cổ họng

chèn ép thanh quản

tiếng ho khàn đục đặc quánh đánh thức buổi trưa

 

tôi rị mọ lục lọi trí nhớ

chỉ còn năm ba mảng vớ vẩn bâng quơ  

ai thương hại quăng vào tôi

và tôi không kịp né

ngày cuối tuần trời mưa chưa đủ sao?

 

 


ném vào tôi   

 

 

ai ném vào tôi

chút buồn chút vui

chút hoài niệm chút luyến tiếc chút hững hờ

không còn là một phác thảo dự cảm thầm lặng

 

nhiều khi tôi nhắm mắt

thấy mình bị cuốn trôi trên dòng cuồng lưu

tiếng la hét than khóc đinh tai

và rồi tất cả đắm chìm trong vòng xoáy ngợp thở

ngập ngụa tiếng ồn trắng trong bụng cá khổng lồ

 

không một lời độc thoại dù bâng quơ

tôi nằm cuộn mình như trẻ sơ sinh

ngất ngư sau cuộc thoát thai

nương náo trong tiếng khóc làm nhạc nền

cho một thời không lựa chọn

 

ai ném vào tôi

giấc mơ thì thầm trên khung bố không áp đặt

những mảng những mảnh bố cục cô đọng

đứt gãy trong hành trình biệt xứ

từ khoảng đời hun nút vời vợi tháng năm dài. 

 

Quảng Tánh Trần Cầm

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngọn cờ này ta mang từ núi Thứu | Trồng nơi đây không biết đã bao đời | Hút đất đá nên đổi màu khác lạ | Cứ như màu câu hát ngấm trong nôi. | Này sắc vàng sắc thịt da dân việt.
Từ đó chết rồi | Hồi báo động của nỗi an bình thơ | Đừng đổ lỗi sự bất cẩn cho kiếp nạn
Tô phở Việt Nam | Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt \ Có rau thơm rễ tận miền Trung | Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh | Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi