Con Cá Lưu Vong

29/05/202512:24:00(Xem: 510)
ann phong
Tranh Ann Phong

                                 

 

Sáng nay tôi đi chợ

mua nải chuối

mua mớ rau

rồi rẽ sang hàng Cá

 

Cá hôm nay khá nhiều

hai cái tủ kính bầy kín cá

năm mười cái thùng gỗ đựng đầy nước đá vụn

những con cá nhiều cỡ, nhiều màu nằm trên những viên đá lạnh

 

Những con cá mặc dù đã chết

nhưng vẫn còn tươi

những cặp mắt trong veo

những chiếc vảy lấp lánh

chúng có những cái tên nghe rất lạ

cái tên như ở một vùng sông nước nào

rất đỗi xa xăm

 

Không phải Cá Salmon, Cá Trout hay Cá Black Cod.…

mà người bản xứ quen mua

 

Chúng là những con Cá Nhập Cư

Tôi không biết chúng từ đâu tới

và ai đã kéo chúng vào bờ

hay chúng tự bơi vào lưới

 

Tôi cầm lên một con Cá

Bỗng nghe tiếng sóng dội quanh mình

 

Ở ngoài phố

Người ta đang lùng bắt những kẻ vượt qua rào cản

Những kẻ đang ẩn trốn trong thành phố

Họ bắt được

Và họ mang trả lại những cánh rừng

Những bãi cát

Những mỏm núi

Những bờ sông, bãi biển

Những con người khốn khỏ đó

Lại trở về nguyên quán

 

Có cả người Việt Nam

Dân tôi đấy

Những con người

Vẫn trốn ra đi

Sau 50 năm đất nước thanh bình

Những con người đáng thương đó

như những con cá lạ

đang nằm phơi mình trong thùng nước đá

 

Bờ bãi nào nhận con cá đã bơi đi.

 

Trần Mộng Tú
3/14/2025

 

 

*Chính phủ Panama vừa thả 7 người Việt Nam trong số 112 người bị Hoa Kỳ trục xuất, sau nhiều tuần họ bị nước này giam giữ tại một trại tị nạn xa xôi. Nhà chức trách Panama thông báo cho họ 30 ngày để rời khỏi đất nước, khiến nhiều người rơi vào tình trạng bấp bênh về mặt pháp lý. (VOA,3/14/2025)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
phận người như vỏ bào mạt cưa trong cơn lốc xoáy | quá khứ thập thò van xin | ký ức bé mọn chập chờn lang bạt ̶ ̶ ̶ nào ai nhớ
Như một người đi tìm kỷ vật | Tờ lịch xưa đánh tráo góc mù | Con số nhảy múa trên triền dốc | Đời buồn như một chiếc mộng du
Nếu cần, con tin Chúa sẽ chịu đóng đinh thêm một lần nữa | để con chiên Chúa được bình an có cái ăn cái ấm chắc chắn Chúa đã làm, đang làm và sẽ làm | bởi vì Người là Đức Chúa trời hằng cứu giúp chúng con.
Ngỡ mình ở cuối năm tây | Dòm trật năm cũ thấy ngày đã xa Ngỡ mình là gió bay qua | Không phải. đứng khựng. chỉ là cây khô | Ngỡ mình đâu đó phất phơ | Năm. tháng. chấm. phẩy, một tờ sang trang
Những bài thơ xuất sắc của Giáng Vân nằm ở biên giới giữa điều có thể nói và điều không thể nói ra. Thơ chị có nhiều đề tài, tình yêu, suy tư lịch sử, những xúc động mới về thế giới hiện nay. Đó là một loại thơ sâu kín, cắm rễ trong vùng tối đen của tiềm thức, nhưng hướng về phía ánh sáng. Giáng Vân không ngần ngại nói về sự bế tắc, sự cùng đường của xã hội, cái chết và sự diệt vong của con người. Trong tập thơ gồm 36 bài, những mảng tối được thấy rõ, sự buồn rầu, lo lắng, cảm giác phẫn nộ, nhưng chị nói nhiều hơn đến sự vượt qua. Chị tin vào tâm hồn. Thơ chị có hai nguồn mạch: những câu chuyện riêng tư và những nỗi lo âu của thời đại mình. Chị có những bài thơ đi tới chỗ tận cùng, nơi giao điểm của hai niềm cảm hứng, đó là một kiểu thơ trữ tình thời sự hiếm gặp hôm nay.
Em một đời quanh quẩn giữa bông hoa Báo Xuân, con Chim non, con Ve Sầu, | con Chuồn Chuồn Kim con Giun đất… và ngất ngây rượu Mận | Em không tìm ra em
mùa đông đem lại chút bão giông | hát ca một đời hao hụt | hôm qua và ngày mai | thế giới vỡ tung trước mắt
Sống đến một lúc nào | nhìn xung quanh hết thấy con nít. | Biết ngay | hồn nhiên tự tại chết ướp trong khôn ngoan.
Nhà thơ Vũ Trọng Quang bảo mũi tên ấy bay hoài bay không tới. Làm sao bay kịp thời gian. Hoặc giả như vầy. Nơi tôi ngồi cố định, và. thời gian đi qua đi qua. Khi lời thơ vừa thốt lên là lúc tôi rơi mất thời gian. Không gian nào giữ những lời đi. Ở những bài thơ sau đây bạn có thể thấy được nơi thời gian và không gian gặp nhau trong nhịp lẫy tình cờ. đã ra đi là muôn đời ở lại…Bây giờ là bao giờ??? Bao giờ là bây giờ!!!, chiếc kim đồng hồ lẩn thẩn/ như con kiến già bò trên miệng chén… …Bạn cùng tôi như ai kia thập tự vác mình qua đông gió, cứu chuộc nỗi tàn phai của Màu thân thể ngó chừng cũng cũ cùng sự lãng quên muôn đời, để có thể trong thế giới siêu hình yên tĩnh của ta được an ủi Mưa trầm trầm dương thế/ Ngấm sâu miền âm gian… , dù mưa không dội sạch được những linh hồn run rẩy, và dẫu Đó là cánh cửa bí mật/ từng khép cửa linh hồn…
hết xuân sang hạ | hồi cư chiếc buồn | một mình vẫn | một mình luôn