Con Cá Lưu Vong

29/05/202512:24:00(Xem: 1409)
ann phong
Tranh Ann Phong

                                 

 

Sáng nay tôi đi chợ

mua nải chuối

mua mớ rau

rồi rẽ sang hàng Cá

 

Cá hôm nay khá nhiều

hai cái tủ kính bầy kín cá

năm mười cái thùng gỗ đựng đầy nước đá vụn

những con cá nhiều cỡ, nhiều màu nằm trên những viên đá lạnh

 

Những con cá mặc dù đã chết

nhưng vẫn còn tươi

những cặp mắt trong veo

những chiếc vảy lấp lánh

chúng có những cái tên nghe rất lạ

cái tên như ở một vùng sông nước nào

rất đỗi xa xăm

 

Không phải Cá Salmon, Cá Trout hay Cá Black Cod.…

mà người bản xứ quen mua

 

Chúng là những con Cá Nhập Cư

Tôi không biết chúng từ đâu tới

và ai đã kéo chúng vào bờ

hay chúng tự bơi vào lưới

 

Tôi cầm lên một con Cá

Bỗng nghe tiếng sóng dội quanh mình

 

Ở ngoài phố

Người ta đang lùng bắt những kẻ vượt qua rào cản

Những kẻ đang ẩn trốn trong thành phố

Họ bắt được

Và họ mang trả lại những cánh rừng

Những bãi cát

Những mỏm núi

Những bờ sông, bãi biển

Những con người khốn khỏ đó

Lại trở về nguyên quán

 

Có cả người Việt Nam

Dân tôi đấy

Những con người

Vẫn trốn ra đi

Sau 50 năm đất nước thanh bình

Những con người đáng thương đó

như những con cá lạ

đang nằm phơi mình trong thùng nước đá

 

Bờ bãi nào nhận con cá đã bơi đi.

 

Trần Mộng Tú
3/14/2025

 

 

*Chính phủ Panama vừa thả 7 người Việt Nam trong số 112 người bị Hoa Kỳ trục xuất, sau nhiều tuần họ bị nước này giam giữ tại một trại tị nạn xa xôi. Nhà chức trách Panama thông báo cho họ 30 ngày để rời khỏi đất nước, khiến nhiều người rơi vào tình trạng bấp bênh về mặt pháp lý. (VOA,3/14/2025)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hãy sống thêm một ngày nữa / Tới trước cánh cửa em chưa bao giờ mở ra / Hãy đọc lời ai điếu trên mộ chúng ta / Hãy đi qua / Dòng sông mùa lũ / Đặt tâm hồn / Vào trong tay một người khác / Hãy bắt đầu / Ngồi xuống / Giữa kẻ thù / Hãy để mưa / Rơi trên nghĩa địa / Hãy để tự do làm thành trí nhớ / Của quê hương chúng ta, hãy để người thiếu nữ / Đã chết trở thành hoa, hãy bắt tay một người .
Tháng tư nắng quái trên tàng lá / Ngày nóng rang, khô khốc tiếng người / Nước mắt ướt đầm trên mắt mẹ / Nghìn đêm ai khóc nỗi đầy vơi? / Tháng tư em dắt con ra biển / Hướng về nam theo sóng nổi trôi / Thôi cũng đành, xuôi triều nước lớn / Làm sao biết được, trôi về đâu?
Em biết không, khi em chết trước. Giường ngủ sẽ chết theo. Toàn thể căn nhà đều bệnh nặng.
Dù đứng bên bờ vực của tận diệt, con người vẫn có thể cứu chuộc chính mình bằng ngôn từ và ký ức, đó là tinh thần của giải Nobel Văn Chương năm nay. Trong ánh sáng của niềm tin, Việt Báo đăng lại bài thơ “Hãy để nước Mỹ lại là nước Mỹ” của Langston Hughes – một khúc ca vừa đau đớn vừa thiết tha, viết gần một thế kỷ trước, mà như viết cho thời đại ngày nay. Giấc mơ Hughes gọi tên lại vang lên – giấc mơ về một xứ sở nơi lời hứa của nước Mỹ là hơi thở chung của những người cùng dựng lại niềm tin vào công lý, vào tự do, vào chính con người.
Đọc thơ Nguyễn Xuân Thiệp, nhất là trong tập Tôi Cùng Gió Mùa, nếu cho là chủ quan, tôi vẫn nói rằng, Khí thơ của Nguyễn Xuân Thiệp là khí thu. Trăng ở thơ đó là trăng thu. Gió ở thơ đó mang cái hắt hiu thu. Không biết tại sao, chỉ thấy Khi đọc thơ Nguyễn Xuân Thiệp tôi lại liên tưởng đến cảm xúc của Trương Trào trong U Mộng Ảnh xưa: “Thơ và văn được như cái khí mùa thu thì là hay.”. Nguyễn Xuân Thiệp, xuất hiện lần đầu tiên trên dòng thơ của văn học miền Nam Việt Nam vào năm 1954 trên Thẩm Mỹ Tuần Báo với bài thơ Nhịp Bước Mùa Thu. Bài thơ tính đến lúc này là 71 năm -tiếng thở dài một đời người-, hôm nay tôi đọc lại, cảm xúc vẫn bị lay động bởi hình ảnh u buồn của lịch sử vào thời gian xa xăm đó.
Qua khu rừng lau chiều rất ốm cọng dài ôm cọng ngắn hấp hiu làm sao ngắt được lùm hoa sóng níu ngọn thương thân bãi dập dìu
Cây xanh trên miễu đình | Hưởng bốn mùa cúng vái | Quỳ lạy những hình nhân | Thấm đẫm mùi nhang khói
Ngày 17 tháng 9 năm 2025, thi sĩ “Công giáo” Lê Đình Bảng đã bước vào độ tuổi thượng thọ. Ông đã chính thức đạt 83 tuổi Tây và 84 năm tuổi ‘Mụ’. Một độ tuổi cần nghỉ ngơi, an dưỡng tuổi già. Song với tình yêu văn chương, chữ nghĩa và đặc biệt là niềm tin vào tôn giáo, ông vẫn như một thanh niên tráng kiện, đầy đức tin và nhiệt huyết, khi cho ra mắt thi phẩm thứ 25, sau rất nhiều tác phẩm nổi tiếng với nhiều thể loại khác nhau như văn xuôi, nghiên cứu lịch sử, tôn giáo...sáng tác kể từ năm 1967 miệt mài cho đến nay...
Thật sự chúng ta có cần/ Dựng lên hình ảnh của một người lính miền Bắc / bị người lính miền Nam thiêu sống / Mới nói lên được nỗi đau / Của cuộc nội chiến 20 năm / Chúng ta chưa đủ đau đớn / Cảnh người một dân tộc cùng màu da cùng tiếng nói / Cùng mang họ Nguyễn,họ Trần / Truy cùng đuổi tận / Căm thù,chém giết nhau / Bằng tất cả chồng chất oán hờn / Để nhân danh một chủ nghĩa nào đó
có lúc ngồi bên cửa sổ | tâm hồn lâng lâng | anh đưa em tách trà