Con Cá Lưu Vong

29/05/202512:24:00(Xem: 511)
ann phong
Tranh Ann Phong

                                 

 

Sáng nay tôi đi chợ

mua nải chuối

mua mớ rau

rồi rẽ sang hàng Cá

 

Cá hôm nay khá nhiều

hai cái tủ kính bầy kín cá

năm mười cái thùng gỗ đựng đầy nước đá vụn

những con cá nhiều cỡ, nhiều màu nằm trên những viên đá lạnh

 

Những con cá mặc dù đã chết

nhưng vẫn còn tươi

những cặp mắt trong veo

những chiếc vảy lấp lánh

chúng có những cái tên nghe rất lạ

cái tên như ở một vùng sông nước nào

rất đỗi xa xăm

 

Không phải Cá Salmon, Cá Trout hay Cá Black Cod.…

mà người bản xứ quen mua

 

Chúng là những con Cá Nhập Cư

Tôi không biết chúng từ đâu tới

và ai đã kéo chúng vào bờ

hay chúng tự bơi vào lưới

 

Tôi cầm lên một con Cá

Bỗng nghe tiếng sóng dội quanh mình

 

Ở ngoài phố

Người ta đang lùng bắt những kẻ vượt qua rào cản

Những kẻ đang ẩn trốn trong thành phố

Họ bắt được

Và họ mang trả lại những cánh rừng

Những bãi cát

Những mỏm núi

Những bờ sông, bãi biển

Những con người khốn khỏ đó

Lại trở về nguyên quán

 

Có cả người Việt Nam

Dân tôi đấy

Những con người

Vẫn trốn ra đi

Sau 50 năm đất nước thanh bình

Những con người đáng thương đó

như những con cá lạ

đang nằm phơi mình trong thùng nước đá

 

Bờ bãi nào nhận con cá đã bơi đi.

 

Trần Mộng Tú
3/14/2025

 

 

*Chính phủ Panama vừa thả 7 người Việt Nam trong số 112 người bị Hoa Kỳ trục xuất, sau nhiều tuần họ bị nước này giam giữ tại một trại tị nạn xa xôi. Nhà chức trách Panama thông báo cho họ 30 ngày để rời khỏi đất nước, khiến nhiều người rơi vào tình trạng bấp bênh về mặt pháp lý. (VOA,3/14/2025)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không ai muốn thấy điều lẫn tránh / của mùa tai ương / cuộc sống không dễ dàng / thu hẹp đến độ không ngờ
Ta bụi bặm bầm xác dập thân / Nên thương câu thiên địa phong trần / Em hồng nhan còn ta bạt mạng / Ham mần thơ chí tử nên…đần
Ngoài kia chim cất tiếng / Ngoài kia lá rừng bay / Không gian ôm vũ trụ / Thơ ôm thơ trong tay
Tôi quen biết nhị vị thi sĩ Cao Mỵ Nhân (Hoa Kỳ) và Trịnh Cơ (Pháp Quốc) cũng đã được mấy năm, khởi đầu từ trên những diễn đàn Đường Thi xướng họa. Tôi rất quý mến và ngưỡng mộ họ, và tôi cũng biết, cả hai đều từng là quân nhân Việt Nam Cộng Hoà, là anh kiệt và anh thư phục vụ nước nhà từ trước 1975 cho đến ngày tan đàn xẻ nghé.
Nhà thơ Huy Tưởng đã bắt đầu tập thơ mới "Đêm vang hình tiếng chuông" của mình bằng một bài thơ lục bát phá cách rất hàm súc.
Người đàn ông / đứng trên balcon hút thuốc / anh ta thả những cái vòng tròn khói
Cứ chia hai phe tàn hại, nguyền rủa nhau, chém thương tích vào hồn dân tộc. Yêu nước nào sao không yêu nước mình?
Còn chút lương tâm nào không, sao nhởn nhơ, hưởng thụ, bỏ thí dân tộc? Học nhiều làm gì, chỉ phát huy ganh tị, muốn hơn người, sắc diện âm u, chải lóc, mang gương, thắt cà vạt, gọi là nhân phẩm?
Tháng lạnh, / Em chưa về cuối đông / Hỏi thăm lối sỏi, bụi gai hồng / Sỏi ngây ngô gội sương đêm trắng / Mai, thấy trồi xanh ngọn cỏ bồng
Con đường ven biển, mưa sa / Bỗng dưng thổn thức nhạt nhòa lệ rơi!? / Mưa hay lệ, / Hỡi tôi ơi! / Vầng trăng ngày ấy đầy vơi nỗi niềm / Đã xa? Hay vẫn hiện tiền? Đã quên?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.