Ngũ Ngôn | Phúng Dụ. Mặt Đất. Bầu Trời. Em Và Anh

01/06/202500:30:00(Xem: 1511)
Tranh Tao Linh
Tranh Tào Linh


Ngũ Ngôn


Thơ 5 chữ có khi
Cụt mình như ngũ đoản
Tới lúc gọt hết thì
Một quả bóng làm loạn

Em cứ đá lăn đi
Về phía mặt trời mọc
Nơi tôi chẳng làm gì
Ngoài chải râu và tóc

Những hệ lụy cuộc đời
Có khi là hạnh phúc
Mỗi một phút gọi mời
Đau thương và ngã gục

Nơi phúc phần của đêm
Những giấc mơ lướt khướt
Xanh của rêu thật mềm
Thời gian và chiếc lược

Cục bộ ngũ ngôn. thơ
Năm lần năm là mấy
Một thiếu tháng bơ phờ
Mệt nhoài cùng thanh tẩy

Ô kìa. sáng láng ngươi
Ta là ta kỷ vật
Như một thoáng biếng lười
Trùng dương buồn chật đất

)(

28.mai.2025

***

PHÚNG DỤ. MẶT ĐẤT.
BẦU TRỜI. EM VÀ ANH


Mặt đất của anh. và em ẩm
Ướt thì đêm chúng ta ngày hoang
Vu lên núi cấm hồn thương tật
Nguyền thề sắt son như hỏa hoàng

Bầu trời em, anh tuồng xa lạ
Lẫm lúa. đụn. kho rơm rạ vàng
Bạc chút đan xen mùa hột hạt
Mầm xúi cây lèn giữa hốc hang

Núi của đêm. và trăng lạc bước
Đi không cùng mùa êm sóng vai
Lưng đâu suất một vừng thiên thể
Vân nương cùng vẩn thạch bay dài

Ngắn như đào hoa tròng xác áo
Phơi rụng mùa mai vạn cánh chiều
Rơi đầy chạng vạng niềm hoang tưởng
Tượng tôi. hồn em dẫy niềm yêu

Thương cho tới bến trần ai nhọc
Khó lòng. thiệt khó lòng vậy thay
Đổi thì không biết ngày sau. sẽ
Là mồ chôn sâu uẩn dụ này.

••
h o à n g x u â n s ơ n
12 tháng 5, 2025

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cõi thơ Viên Linh là cõi nhân sinh đầy hệ lụy của định mệnh. Định mệnh của một dân tộc điêu linh, lưu lạc. Định mệnh của con người bé nhỏ và yếu ớt trong dòng chảy cuồng lưu của kiếp sống. Định mệnh của tình yêu mệt mỏi, chán chường và bất trắc. Thơ Viên Linh là một biểu hiệu cho Con Người như là một hữu-thể-tại-thế với tất cả những khổ đau và hoan lạc. Ông vừa tạ thế hôm cuối tháng Ba vừa rồi, Việt Báo trân trọng đăng lại một số ít thơ của ông như một nén tâm hương gửi đến người Thi Sĩ quá cố.
tôi đã thấy đủ, nơi đây | những thay đổi làm chóng mặt | vũng nước xưa ễnh ương kêu khàn giọng | nay đèn thức trắng
Thơ Nguyễn-hòa-Trước được đặc trưng bởi sự tập trung vào tính sáng tạo của ngôn ngữ, sự giải cấu trúc của cú pháp và ngữ pháp thông thường, đồng thời khám phá những hạn chế và khả năng cố hữu của chính ngôn ngữ...
Đa tình ơi con mắt Phú Yên | Che trời suối tóc thả nghiêng nghiêng | Con gái nhà ai coi ngộ quá | Lòng Bình Định không đảo cũng điên.
kiêu hãnh những lằn roi / ma thuật quyến rũ ánh sáng / siêu vi những hạt bụi kết cấu hoa văn / hơi thở khẽ ẩn tàng trong vô thức lãng quên...
Một năm vù vèo lưng, phản / Cái nằm bẹp dí mùa đông / Thì cũng thèm nghe râu tóc / Liệng xuân trên những cánh đồng...
Tại Chương Trình Giải Thưởng Bankstown Poetry Slam trong tháng vừa qua, có sự hiện diện của thơ, dĩ nhiên – nhưng đặc biệt là sự hiện diện của Plestia. Những dòng thơ được đọc lên của Plestia đã thu hút hơn 2,000 khán giả đến tòa thị chính Sydney vào buổi tối đầu tuần thứ Hai trong tháng Hai, nhiều người mặc đồng phục “keffiyeh” để thể hiện hỗ trợ của họ dành cho ngôi sao mạng trẻ tuổi người Gazan, Plestia Alaqad, người bất thình lình trỗi dậy nổi bật trên toàn cầu từ một bối cảnh tàn bạo nhất trên thế giới.