đợi | buồn | hết

03/08/202515:00:00(Xem: 2725)

tranh khánh trường
Tranh Khánh Trường 
Vầng Trăng Tật Nguyền


 

đợi

 

có khi là ngọn đèn đêm,

có khi là ánh trăng lệch

 

có khi chỉ là đốm cháy nhỏ

cố tỏa sáng

 

là cánh cửa sổ mở chờ gió

là bản nhạc cũ bật lên

 

bài thơ xưa rích trên bàn

đòi một dấu phẩy

 

thời gian qua đi

căn phòng vẫn nguyên vẹn

như thể những điều đã một lần khô quánh

trong tim

 

lại có thể - chảy về

 
*

buồn

 

 

không phải rưng rưng,

không phải thở dài

càng không phải quán vắng

với cốc cà phê nguội

 

không phải nhớ một người

không hối tiếc một điều

chỉ là khoảnh khắc

nghe gì đó lệch đi trong lòng

 

người thương

thành xa lạ

và vết nứt mở ra

 

khoảng trống

đủ rộng đủ sâu

 

đủ để lọt vào.

 

*

  

hết

 

  

không phải không có ai

mà là có quá nhiều người đã từng ở đó

giờ không là ai cả

 

không phải thiếu vắng điều gì

mà là có quá nhiều thứ từng là cần thiết

giờ không là gì cả

 

 

Nguyên Yên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày càng lún sâu | Ngày càng bị chìm xuống
không hẳn tàn phai | mà dần nhạt | đến không còn vết tích câu lưu
Những chiếc điện thoại không còn chiếm ngự | từ sáng tinh mơ đến lặn mặt trời | trước mặt nhau hai bàn tay cùng mở
có nhiều khi | thấy hoàng hôn không về | trên cánh đồng | để nghe tiếng hò trăng khuya | chìm xuống đáy nước mênh mông
và vì ổng muốn giàu hoặc vì thật sự nghĩ mình giàu | nên ổng luôn bỏ phiếu cho Đảng Cộng hòa | ổng bầu cho Hoover chống lại Roosevelt | và ổng thua | rồi ổng lại bầu cho Alf Landon chống Roosevelt | và ổng lại thua nữa | ổng nói, “tao đéo biết cái thế giới này sẽ đi đến đâu,
Im lặng | Có thể là vàng | Nhưng đối diện cái ác | Im lặng chỉ là vàng giả | Dễ gây ô nhiễm
Khi mình khâu dính cứng những chiếc hàm | lời nói không phun qua được kẽ răng | trở thành lớp gạch vôi bảo vệ | thành trì của điêu ngoa
tôi đến chốn này | giữa giấc mơ chìm trong cơn mê | đã quá cữ
Sinh ra trong cuộc biếng lười kinh niên | Từ đầu xanh đã xuống thuyền | Một cơn luân lạc