giờ cuối

25/12/202500:05:00(Xem: 320)
DI_VE
Đi Về - Đinh Trường Chinh


Nằm nghe tim đập chậm dần,

nghe mưa nhỏ hạt ngoài sân cuối mùa.

 

Nằm nghe hơi thở lìa thân,

tâm như chiếc lá cuối trời gió lay.

 

Thế gian khép một vòng quay

nhân duyên đủ cuộc xuôi tay cõi người 

 

Ra đi môi mắt khẽ cười

thân ta hạt bụi thả vô đại ngàn.

Nguyên Yên
24/12/25 - Đêm Noel nhớ chú Thân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
sự phi lý của những nhóm người | trong dãy nhà san sát này | như lỗ chân lông trên da | trong khoảng không đau thương của không gian trên mặt đất
những thèm khát như thơ | nẩy lên từ mặt đất | có khi hoang vu | có khi trù phú | như dung nhan dưới cơn mưa chiều
Thành phố sôi sục dày đặc tiếng kêu và ánh sáng kiêu hãnh | Tràn ngập mí mắt | Những giọt nước mắt chảy thành dòng của dân số khốn khổ
Dương cầm vẳng một dạ thưa | Sương thu miên viễn nhẹ qua hồng trần
Mắt cay mùi nhựa tóc | Thập ác trên nóc thờ chú giải kinh
Kiếp sau nếu người sinh làm núi | Ta sẽ làm mây trôi quẩn quanh | Nếu người sinh ra làm ngọn suối | Ta hóa sinh tảng đá chung tình
Hát ốm như que | Như củi tung tóe | Tôi nhen chút than hồng | Hát cho những cái bát mẻ
Họ cảm thấy bị chống đối, | nó rõ ràng là một âm mưu | và do liên tục | tức giận, họ cảm thấy rằng | họ liên tục | đúng. | Bạn thấy họ trên đường | bóp còi xe như điên | khi xảy ra | một vi phạm nhỏ xíu, | chửi thề, | phun phì phì | những lời tục tằn.