Hôm nay,  

Bế Giảng Lớp Thư Pháp Hương Việt: Cảm Động, Lưu Giữ Hồn Chữ Việt

18/03/202421:11:00(Xem: 4989)
blankThầy Thích Nhuận Tâm (tận cùng trái) và nhà báo Vũ Đình Trọng (tận cùng phải) phát Giấy Chứng Nhận Tốt Nghiệp Lớp Thư Pháp.  
  

Bế Giảng Lớp Thư Pháp Hương Việt:
Cảm Động, Lưu Giữ Hồn Chữ Việt
 

QUẬN CAM, California (Phan Tấn Hải/VB) -- Buổi Lễ Bế Giảng Lớp Thư Pháp Hương Việt - Khóa 1 đã thực hiện hoàn mãn hôm Chủ Nhật ngày 17/3/2024 tại quán Heaven Restaurant Karaoke Entertainment ở thị trấn Stanton, Quận Cam, Caliofnria.
 

Đây cũng là sự kiện công chúng đầu tiên của Nhóm Thư Pháp Hương Việt, với Trưởng Nhóm là anh Vinh Nguyễn, sau khoảng 3 tuần lễ học Thư Pháp dưới sư hướng dẫn của Thầy Thích Nhuận Tâm, Trụ trì Chúa Lá Gò Vấp, cũng đồng thời là Giám đốc "Trung tâm Thiện Nhơn - Dạy ngoại ngữ và văn hóa miễn phí" với các lớp dạy 6 ngoại ngữ miễn phí. Bản thân Thầy Thích Nhuận Tâm không chỉ là nhà thư pháp, nhà giáo dục, còn nổi tiếng như một nhà thơ trong giới văn nghệ sĩ trong và ngoài VN.

Tuy gọi là Buổi Lễ Bế Giảng nhưng vẫn là trong vòng thân mật bạn hữu, nơi các học viên, thân hữu trong một buổi chiều rất văn nghệ đã gặp gỡ, trò chuyện. Nơi đó, các học viên đã viết thư pháp tặng khách. Điều ngạc nhiên là khóa học chỉ có hai hay ba tuần lễ, nhưng các học viên đã có những nét chữ "rồng bay, phượng múa" rất lả lướt.
 

Hiện diện trong Lễ Bế Giảng Thư Pháp cũng có một số tăng ni thân hữu của Thầy Nhuận Tâm: Thượng Tọa Thích Thánh Minh, Thượng Tọa Đăng Đại Thể, Ni sư Trí Định. Trong giới văn nghệ sĩ có Vũ Đình Trọng, người đã gánh vác công việc tổ chức Lớp Thư Pháp ngay từ ban đầu, và trong lời nói đầu nhà báo họ Vũ đã bày tỏ rằng anh ước mơ trong các hội Tết tương lai sẽ có các Phố Ông Đồ hiện diện trong tất cả các Hội Tết để viết thư pháp tặng đồng hương, giữ gìn một nếp văn hóa ngày xuân cho cộng đồng.

blankHình lưu niệm

blankTặng câu đối cho các nhà bảo trợ, mạnh thường quân.

blankHai MC Quế Phượng (trái) và Minh Tâm (phải). Nhà bảo trợ đứng giữa phát biểu cảm xúc.

 

Trong giới văn nghệ sĩ còn thấy có nhà báo Thùy Linh, nhà báo Ngọc Lan, nhà thơ Lê Giang Trần, và một số bạn văn nghệ khác. Nhà báo Phan Tấn Hải khi được mời lên phát biểu đã nói rằng anh có giao tình với Thầy Thích Nhuận Tâm từ nhiều năm, và cứ hễ Thầy ra thăm Quận Cam dịp Tết nhiều năm trước, anh đều hỗ trợ Thầy bằng các bản tin kịp thời.
 

Sau khi anh Vinh Nguyễn, Trưởng Nhóm Thư Pháp Hương Việt phát biểu, Thầy Thích Nhuận Tâm chia sẻ hoạt động lớp ngoại ngữ của Chùa Lá - Gò Vấp, và lớp thư pháp đầu tiên tại hải ngoại. Vì chủ yếu là dạy ngoại ngữ miễn phí cho cả 6 ngôn ngữ, nên Trung Tâm Thiện Nhơn có lúc kẹt tiền, và Thầy Nhuận Tâm được Phật tử hỗ trợ, nhưng vẫn không đủ, đó là lý do Thầy phải lo vận động.
 

blankTừ trái sang: nhà báo Vũ Đình Trọng (đang đứng), Thượng Tọa Thích Thánh Minh (ngồi), Thầy Thích Nhuận Tâm (đứng), Ni sư Trí Định (ngồi) và Thầy Đăng Đại Thể.

blankHình lưu niệm

blankHai ca sĩ tuyệt vời, từ trái: Thái Hoàng, Nam Trân.

  

Thầy Thích Nhuận Tâm và nhà báo Vũ Đình Trọng đã thực hiện nghi thức trao Giấy Chứng Nhận Tốt Nghiệp Lớp Thư Pháp Hương Việt cho các học viên. Các học viên nói rằng sẽ rèn luyện thư pháp ngay cả sau khi Thầy Nhuận Tâm trở về VN, và tương lai, khi các thế hệ kế tiếp, các thư pháp gia có thể sẽ viết thư pháp bằng tiếng Anh để một hình ảnh văn hóa Việt bám rễ vào các hoạt động của cộng đồng tương lai.
 

Thầy Nhuận Tâm cũng đã trao tặng quả lưu niệm cho các nhà tài trợ, các vị Mạnh Thường Quân đã giúp thực hiện cho Lễ Bế Giảng. Tiếp theo là phần tri ân, nói về nhu cầu hỗ trợ Trung Tâm Ngoại Ngữ miễn phí, và đấu giá vật phẩm phong thủy gây quỹ hoạt động giáo dục tại Chùa Lá - Gò Vấp.
 

Hai MC Minh Tâm và Quế Phương đã xuất sắc điều hợp buổi lễ. Cả hai cũng là hai ca sĩ xuất sắc, với những đóng góp độc đáo, như Minh Tâm hát được cả 3 giọng Nam, Trung, Bắc.
 


blankNhà thơ Lê Giang Trần (thứ 2 từ trái) và các văn nghệ sĩ, thăm Thầy Nhuận Tâm (phải).

blankHai nhà thư pháp xuất sắc của lớp.



Đóng góp trong phần văn nghệ còn có ca sĩ Nam Trân và Thái Hoàng. Cũng cần nói rằng, vợ chồng ca sĩ Thái Hoàng đã cho mượn một căn nhà trống để có chỗ mở lớp thư pháp, và ngôi nhà này cũng là nơi lưu trú của Thầy Thích Nhuận Tâm trong khi ở Quận Cam.
 blankblankblankThư pháp do học viên viết.
  

Trước khi viết bản tin này, về tình hình tài chánh, người viết được Thầy Nhuận Tâm giải thích: "Tối nay tổ chức lễ bế mạc lớp Thư Pháp Hương Việt, mọi người ủng hộ được 6.000 USD để Thầy trả lại cho vợ chồng Hải-Bằng cho mượn hồi năm 2018 khi thầy Thích Nhuận Tâm ở Chùa Lá - Gò Vấp - Sài Gòn mua ngôi nhà làm đường đi cho sinh viên, còn thiếu 19 ngàn đôla thì vợ chồng Hải Bằng cũng hoan hỷ. Lúc đó, Thầy mua ngôi nhà tổng giá trị 1tỷ 350 đồng VN."

  

Video dài 3:20 phút giới thiệu Trung Tâm ngoại ngữ Chùa Lá Gò Vấp:

Độc giả có thể tìm hiểu thêm về Chùa Lá - Gò Vấp tại: www.youtube.com/@chualagovap7073 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có thể nói “Mekong:Life” giống như một bản trường ca, như một lời kêu gọi đầy xúc động, khẩn thiết để bảo vệ dòng sông Mekong.
Tối Thứ Bảy 15-4-2023 nhiều đồng hương vùng Dallas tiểu bang Texas đã đến dự đêm nhạc Sài Gòn Mơ Ngày Hội Ngộ, diễn ra tại phòng sinh hoạt của thương xá Asia Square Times, thưởng thức những ca khúc thương nhớ Sài Gòn, Vượt Biển của nhạc sĩ Trần Chí Phúc đến từ Nam Cali...
“Đất Khổ” lưu lạc ra nước ngoài sau năm 1975 và mãi đến thập niên 1990 mới có cơ hội trình chiếu tại Hoa Kỳ. Đây cũng là một phim chính được chiếu tại tại Đại hội Điện ảnh Việt Nam kỳ 8 – Viet Film Fest – do Hội Văn học Nghệ thuật Việt-Mỹ (VAALA) tổ chức năm 2015 ở Little Saigon, Nam California...
Nevermore được mở màn với khung cảnh một ngày xa xưa trong đêm tối u uẩn, với hình ảnh vũ công Elliot Hammans, mặc quần trắng xếp li và áo sơ mi tay phồng kiểu nhà thơ, đóng vai nhân vật chính, ngồi trên chiếc ghế bành làm bằng các thân thể người, hiện ra ủ rũ trong bóng tối ở cuối sân khấu. Người ta thấy hình ảnh của Hammans từ từ dâng lên, tạo ra một chiếc bóng ma quái lơ lửng trên bức tường sau sân khấu.
Điều gì đang xảy ra trong não và cơ thể khi chúng ta thưởng thức nghệ thuật? Đây là một câu hỏi đã nằm trong tâm trí của Anjan Chatterjee nhiều năm. Ông Anjan là giáo sư về thần kinh học, tâm lý học và kiến trúc tại Trường Pennsylvania (University of Pennsylvania). Tại đây, ông đã thành lập một trong những phòng thí nghiệm đầu tiên trên thế giới dành riêng cho khoa học về thần kinh và thẩm mỹ - Penn Center for Neuroaesthetics.
“Khi tôi muốn ca hát về tình yêu thì tình yêu lại biến thành đau khổ. Nhưng khi tôi chỉ muốn hát về đau khổ thì đau khổ lại hoá thành tình yêu”. – Franz Schubert.
Một buổi chiều tháng 3 năm 1994, có một thiếu phụ đến gõ cửa căn nhà gỗ của ông Vương Hồng Sển trên đường Nguyễn Thiện Thuật, Quận Bình Thạnh. Ngôi nhà gỗ lúc ấy còn rất đẹp, được chăm sóc kỹ lưỡng. Khi cô đến, ông Sển ra tiếp cô ở trong vườn phía trước nhà...
Đã qua thập niên thứ nhất của thế kỷ XXI, nền văn minh cơ khí vẫn liên tục phát triển với nhà cao tầng, đường cao tốc, phương tiện làm việc và sinh hoạt đều sử dụng máy móc, ảnh hưởng đến cuộc sống thường ngày của mọi người, tạo nên một nếp sống, nếp nghĩ phù hợp. Giữa bộn bề khói bụi, có ai lắng hồn nhớ lại một thuở thanh bình ngày xưa, nghĩ về cảnh “ hôm qua tát nước đầu đình…” “trên đồng cạn dưới đồng sâu, chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa…” “Trời mưa trời gió, đem đó ra đơm, chạy về ăn cơm, chạy ra mất đó…?”
Có thể nói ai cũng có lần nói lái ở trong đời, đôi lúc chỉ vô tình thôi. Nếu bạn buột miệng nói “đi giữa trời nắng cực quá” hoặc khi đèn điện không sáng mà bạn nói “điện sao lu quá chừng”, người nghe sẽ cho là bạn nói tục, có oan cũng đành chịu vì, dù bạn không cố ý nhưng nắng cực, điện lu nói lái nghe tục thật. Tương tự như thế, hãy cẩn thận đừng nói dồn lại, dồn lên, đồn láo, đồn lầm…
Hơn 20 năm trước tôi gặp Trần Hải Sâm, khi cô còn là sinh viên ban thạc sĩ của Đại học Oregon, là một cô gái đã tốt nghiệp ngành cổ sử Đại học Quốc gia Hà Nội với dáng nét trẻ trung, tính tình vui vẻ, cởi mở. Sau này Sâm trở thành bà xã của Luật sư Đinh Ngọc Tấn, một bạn trẻ đã cùng tôi tổ chức nhiều hội thảo từ sân trường đại học và trong sinh hoạt cộng đồng vùng Vịnh San Francisco...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.