Hôm nay,  

Bế Giảng Lớp Thư Pháp Hương Việt: Cảm Động, Lưu Giữ Hồn Chữ Việt

18/03/202421:11:00(Xem: 4965)
blankThầy Thích Nhuận Tâm (tận cùng trái) và nhà báo Vũ Đình Trọng (tận cùng phải) phát Giấy Chứng Nhận Tốt Nghiệp Lớp Thư Pháp.  
  

Bế Giảng Lớp Thư Pháp Hương Việt:
Cảm Động, Lưu Giữ Hồn Chữ Việt
 

QUẬN CAM, California (Phan Tấn Hải/VB) -- Buổi Lễ Bế Giảng Lớp Thư Pháp Hương Việt - Khóa 1 đã thực hiện hoàn mãn hôm Chủ Nhật ngày 17/3/2024 tại quán Heaven Restaurant Karaoke Entertainment ở thị trấn Stanton, Quận Cam, Caliofnria.
 

Đây cũng là sự kiện công chúng đầu tiên của Nhóm Thư Pháp Hương Việt, với Trưởng Nhóm là anh Vinh Nguyễn, sau khoảng 3 tuần lễ học Thư Pháp dưới sư hướng dẫn của Thầy Thích Nhuận Tâm, Trụ trì Chúa Lá Gò Vấp, cũng đồng thời là Giám đốc "Trung tâm Thiện Nhơn - Dạy ngoại ngữ và văn hóa miễn phí" với các lớp dạy 6 ngoại ngữ miễn phí. Bản thân Thầy Thích Nhuận Tâm không chỉ là nhà thư pháp, nhà giáo dục, còn nổi tiếng như một nhà thơ trong giới văn nghệ sĩ trong và ngoài VN.

Tuy gọi là Buổi Lễ Bế Giảng nhưng vẫn là trong vòng thân mật bạn hữu, nơi các học viên, thân hữu trong một buổi chiều rất văn nghệ đã gặp gỡ, trò chuyện. Nơi đó, các học viên đã viết thư pháp tặng khách. Điều ngạc nhiên là khóa học chỉ có hai hay ba tuần lễ, nhưng các học viên đã có những nét chữ "rồng bay, phượng múa" rất lả lướt.
 

Hiện diện trong Lễ Bế Giảng Thư Pháp cũng có một số tăng ni thân hữu của Thầy Nhuận Tâm: Thượng Tọa Thích Thánh Minh, Thượng Tọa Đăng Đại Thể, Ni sư Trí Định. Trong giới văn nghệ sĩ có Vũ Đình Trọng, người đã gánh vác công việc tổ chức Lớp Thư Pháp ngay từ ban đầu, và trong lời nói đầu nhà báo họ Vũ đã bày tỏ rằng anh ước mơ trong các hội Tết tương lai sẽ có các Phố Ông Đồ hiện diện trong tất cả các Hội Tết để viết thư pháp tặng đồng hương, giữ gìn một nếp văn hóa ngày xuân cho cộng đồng.

blankHình lưu niệm

blankTặng câu đối cho các nhà bảo trợ, mạnh thường quân.

blankHai MC Quế Phượng (trái) và Minh Tâm (phải). Nhà bảo trợ đứng giữa phát biểu cảm xúc.

 

Trong giới văn nghệ sĩ còn thấy có nhà báo Thùy Linh, nhà báo Ngọc Lan, nhà thơ Lê Giang Trần, và một số bạn văn nghệ khác. Nhà báo Phan Tấn Hải khi được mời lên phát biểu đã nói rằng anh có giao tình với Thầy Thích Nhuận Tâm từ nhiều năm, và cứ hễ Thầy ra thăm Quận Cam dịp Tết nhiều năm trước, anh đều hỗ trợ Thầy bằng các bản tin kịp thời.
 

Sau khi anh Vinh Nguyễn, Trưởng Nhóm Thư Pháp Hương Việt phát biểu, Thầy Thích Nhuận Tâm chia sẻ hoạt động lớp ngoại ngữ của Chùa Lá - Gò Vấp, và lớp thư pháp đầu tiên tại hải ngoại. Vì chủ yếu là dạy ngoại ngữ miễn phí cho cả 6 ngôn ngữ, nên Trung Tâm Thiện Nhơn có lúc kẹt tiền, và Thầy Nhuận Tâm được Phật tử hỗ trợ, nhưng vẫn không đủ, đó là lý do Thầy phải lo vận động.
 

blankTừ trái sang: nhà báo Vũ Đình Trọng (đang đứng), Thượng Tọa Thích Thánh Minh (ngồi), Thầy Thích Nhuận Tâm (đứng), Ni sư Trí Định (ngồi) và Thầy Đăng Đại Thể.

blankHình lưu niệm

blankHai ca sĩ tuyệt vời, từ trái: Thái Hoàng, Nam Trân.

  

Thầy Thích Nhuận Tâm và nhà báo Vũ Đình Trọng đã thực hiện nghi thức trao Giấy Chứng Nhận Tốt Nghiệp Lớp Thư Pháp Hương Việt cho các học viên. Các học viên nói rằng sẽ rèn luyện thư pháp ngay cả sau khi Thầy Nhuận Tâm trở về VN, và tương lai, khi các thế hệ kế tiếp, các thư pháp gia có thể sẽ viết thư pháp bằng tiếng Anh để một hình ảnh văn hóa Việt bám rễ vào các hoạt động của cộng đồng tương lai.
 

Thầy Nhuận Tâm cũng đã trao tặng quả lưu niệm cho các nhà tài trợ, các vị Mạnh Thường Quân đã giúp thực hiện cho Lễ Bế Giảng. Tiếp theo là phần tri ân, nói về nhu cầu hỗ trợ Trung Tâm Ngoại Ngữ miễn phí, và đấu giá vật phẩm phong thủy gây quỹ hoạt động giáo dục tại Chùa Lá - Gò Vấp.
 

Hai MC Minh Tâm và Quế Phương đã xuất sắc điều hợp buổi lễ. Cả hai cũng là hai ca sĩ xuất sắc, với những đóng góp độc đáo, như Minh Tâm hát được cả 3 giọng Nam, Trung, Bắc.
 


blankNhà thơ Lê Giang Trần (thứ 2 từ trái) và các văn nghệ sĩ, thăm Thầy Nhuận Tâm (phải).

blankHai nhà thư pháp xuất sắc của lớp.



Đóng góp trong phần văn nghệ còn có ca sĩ Nam Trân và Thái Hoàng. Cũng cần nói rằng, vợ chồng ca sĩ Thái Hoàng đã cho mượn một căn nhà trống để có chỗ mở lớp thư pháp, và ngôi nhà này cũng là nơi lưu trú của Thầy Thích Nhuận Tâm trong khi ở Quận Cam.
 blankblankblankThư pháp do học viên viết.
  

Trước khi viết bản tin này, về tình hình tài chánh, người viết được Thầy Nhuận Tâm giải thích: "Tối nay tổ chức lễ bế mạc lớp Thư Pháp Hương Việt, mọi người ủng hộ được 6.000 USD để Thầy trả lại cho vợ chồng Hải-Bằng cho mượn hồi năm 2018 khi thầy Thích Nhuận Tâm ở Chùa Lá - Gò Vấp - Sài Gòn mua ngôi nhà làm đường đi cho sinh viên, còn thiếu 19 ngàn đôla thì vợ chồng Hải Bằng cũng hoan hỷ. Lúc đó, Thầy mua ngôi nhà tổng giá trị 1tỷ 350 đồng VN."

  

Video dài 3:20 phút giới thiệu Trung Tâm ngoại ngữ Chùa Lá Gò Vấp:

Độc giả có thể tìm hiểu thêm về Chùa Lá - Gò Vấp tại: www.youtube.com/@chualagovap7073 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhóm Tuệ Đăng là gì có lẽ đến lúc này không còn xa lạ với cộng đồng người Việt hải ngoại và ngay cả trong nước nữa nhờ thời đại tin học và Youtube lan tỏa nhanh chóng. Nhóm lúc đầu là những thanh thiếu niên Phật tử yêu thích hát nhạc Phật và nhạc quê hương
Nếu "Lữ Hành" là cuộc hành trình thơ thới và bất tận của loài người và được ông sáng tác tại Sàigòn vào năm 1953 đầy hy vọng thì "Dạ Hành" là lúc con người đi trong đêm tối. Mà bóng tối ở đây không là một khái niệm về thời gian khi thiếu ánh mặt trời. Bóng tối là chông gai hiểm hóc của phận người và ca khúc cũng được viết tại Sàigòn nhưng mà là Sàigòn khói lửa của chiến chinh tham tàn năm 1970. Rồi Phạm Duy mới nói về cuộc đi bình thường là bài "Xuân Hành", sáng tác năm 1959, ở giữa hai bài hành kia. Hành trình bình thường và muôn thuở như câu hỏi đầy vẻ triết học là "người là ai, từ đâu tới và sẽ đi về đâu ".... Ngươi từ lòng người đi ra rồi sẽ trở về lòng người. Người vừa là thần thánh, vừa là ma quỷ, biết thương yêu dai mà cũng biết hận thù dài…. Nhất là biết vui buồn giữa hai nhịp đập của con tim, ngay cả khi tim ngừng đập.
Buổi ra mắt sách "Mai Áo Dài" không tổ chức ở khu hội chợ Tết ở Phước Lộc Thọ. Không pháo, không múa lân, không thức ăn, nhưng vẫn thu hút hàng trăm người đến dự...
Thời gian là thực phẩm dài hạn cho người sống. Không thể từ chối. Hoặc chúng ta hưởng thụ nó. Hoặc chúng ta chịu đựng nó. Món ăn này đôi lúc sung sướng để nhai. Đôi lúc mệt mỏi, phiền hà để gặm. Đôi lúc nuốt xuống mắc nghẹn. Đôi lúc nuốt không kịp thở. Đã làm người thì nhất định phải biết sử dụng thời gian. Nếu ai không biết, thì thời gian sẽ sử dụng người đó.
Nghe danh nhà văn Khánh Trường đã lâu, biết ông là họa sĩ, điều đầu tiên tôi đi tìm là cái nhìn của người họa sĩ trong tập Truyện ngắn Khánh Trường I. Ông có những đoạn văn tả cảnh đầy màu sắc. “Bầu trời ửng sáng. Nắng rải xuống mặt đất màu vàng dịu. Nắng làm cho màu đỏ tấm pano quảng cáo trên mặt tường ngôi nhà bên kia đường hực lên rực rỡ, khiến thân thể trần truồng một trăm phần trăm của thiếu nữ nằm tênh hênh suốt chiều ngang tấm pano trở nên mời mọc quyến rũ hơn.”
Một tác phẩm Nghệ thuật Khái niệm gồm một quả chuối đơn giản, được dán bằng băng keo lên tường, đã được bán với giá 6,2 triệu đô-la tại một cuộc đấu giá ở New York vào thứ Tư, 20 tháng 11 năm 2024. Sự kiện này đã gây xôn xao không ít chẳng những trong thế giới nghệ thuật mà cả dư luận công chúng bên ngoài. Tác phẩm với nhan đề Comedian/ Diễn viên hài, của nghệ sĩ người Ý Maurizio Cattelan, đã trở thành một hiện tượng khi ra mắt vào năm 2019 tại Art Basel Miami Beach. Những người tham dự lễ hội nghệ thuật này cố gắng tìm hiểu xem liệu một quả chuối màu vàng đã chín có những đốm đen được dán trên bức tường trắng bằng băng keo bạc loại dán thùng gửi hàng là một trò đùa hay là lời bình luận đầy thách thức láo xược về các tiêu chuẩn đáng ngờ trong giới sưu tập nghệ thuật. Có lúc, một nghệ sĩ khác đã lấy quả chuối ra khỏi bức tường và điềm nhiên bóc vỏ ra ăn. Tác phẩm này thu hút quá nhiều sự chú ý đến mức ban tổ chức phải lấy nó xuống cất đi.
Ngày Lễ Tạ Ơn ở Mỹ (Thanksgiving Day, ngày Thứ Năm trong tuần lễ thứ tư của tháng 11 hàng năm) được cho là khởi đầu vào năm 1621 khi những người di cư đầu tiên từ Anh Quốc đến Bắc Mỹ tạ ơn và ăn mừng với người Mỹ Da Đỏ bản xứ về một vụ mùa màng được thu hoạch khấm khá. Đây cũng là dịp để chúng ta nghĩ đến và đền đáp phần nào những ơn nghĩa mà mình đã nhận được trong cuộc đời này. Trong bài thơ “Ta Về” của nhà thơ Tô Thùy Yên viết khi ra tù cộng sản sau cuộc đổi đời vào ngày 30 tháng 4 năm 1975, có câu thơ mà tôi rất thích: “Cảm ơn hoa đã vì ta nở.” Hoa nở rồi hoa tàn là chuyện rất bình thường theo luật tắc sinh trụ hoại diệt của vạn vật, như nhà Phật đã nói. Hoa có biết nó nở vì ai không? Làm sao chúng ta biết được hoa nở là vì chúng ta? Nhưng nếu không có hoa nở thì làm sao nhà thơ họ Tô kia có thể chiêm ngưỡng được vẻ đẹp mỹ miều của thiên nhiên! Vì vậy mà khi nhìn đóa hoa nở nhà thơ Tô Thùy Yên đã nói lời cảm ơn vì cảm nhận rằng hoa đã vì ông nở.
Trong thế hệ ca nhạc sĩ trẻ của nền âm nhạc Sài Gòn trước 1975, cặp uyên ương Lê Uyên - Phương có một chỗ đứng đặc biệt, độc nhất. Sự nghiệp sáng tác của nhạc sĩ Phương kéo dài từ đầu thập niên 1970s ở Miền Nam sang đến tận Hoa Kỳ sau 1975, cho đến khi ông mất vào năm 1999. Nhiều ca khúc Lê Uyên Phương cho đến nay vẫn chưa được chính thức phổ biến, phát hành. Để tưởng nhớ 25 năm ngày mất của người nhạc sĩ tài hoa, ca sĩ Lê Uyên sẽ tổ chức đêm nhạc chủ đề “Lê Uyên Phương 25 Năm Cuộc Đời– Tình Yêu – Âm Nhạc” tại Saigon Grand Center thành phố Fountain Valley vào ngày 7 tháng 12 2024.
Nhà thơ Kiên Giang nổi tiếng trên thi đàn miền Nam từ những năm 1955, 1956 với bài thơ “Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím” (được nhạc sĩ Huỳnh Anh phổ nhạc rất nổi tiếng)
Bài thơ này đăng trên Việt Báo vào ngày 10 tháng 8 2024. Người dịch nói rằng “…Bài này hợp với tinh thần Phật Giáo…” Tác giả Henry Wadsworth Longfellow là một nhà thơ nổi tiếng vào bậc nhất ở Mỹ trong thế kỷ 19. Trong tiểu sử không thấy nhắc ông có nghiên cứu về Phật Giáo. Có thể giải thích rằng những gì thuộc về chân lý, sự thật thì sẽ mãi mãi tồn tại, bất kể Đức Phật có thuyết giảng hay không.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.