Hôm nay,  

Cùng Thắp Sáng Thơ

28/03/202500:00:00(Xem: 2482)

Hình-chính 
 
Bạn có thích đọc thơ không? Người ta nói, mỗi người Việt là mỗi nhà thơ. Nhà thơ sao lại không đọc thơ?

À, như vậy, bạn có đọc thơ.

Dĩ nhiên bạn thích đọc thơ hay. Nhưng làm thế nào để biết bài thơ hay? Có bài thơ được nhiều người khen hay quá trời, sao bạn lại nghĩ là dở. Hoặc bạn hí hửng khoe bài thơ hay vừa đọc được, người bạn đọc xong, lắc đầu. Sao vậy?

Thơ hay không bảo đảm người đọc đồng ý với nhau.

Hãy hỏi bạn Trí Thông Minh Nhân Tạo (A.I.), trông cậy anh ta biết nhiều, hiểu rộng, có thể cho đôi lời vắn tắt.

A.I. nói:

“Một bài thơ được coi là tuyệt vời đối với người đọc khi nó gợi lên phản ứng cảm xúc mạnh mẽ, tạo ra hình ảnh sống động thông qua ngôn ngữ có sức tác động, khơi dậy suy nghĩ và sự phản ánh sâu sắc, và khiến người đọc cảm thấy gắn kết với chủ đề hoặc thông điệp của bài thơ, thường thông qua sự kết hợp giữa các từ ngữ được đặt đúng chỗ, nhịp điệu và các thiết bị âm thanh cộng hưởng ở cấp độ cá nhân.

Các yếu tố chính góp phần tạo nên sự xuất sắc của một bài thơ:

Hình ảnh sống động: Sử dụng ngôn ngữ mô tả vẽ nên một bức tranh rõ nét trong tâm trí người đọc, cho phép họ gần như trải nghiệm được cảnh được mô tả.

Sự cộng hưởng cảm xúc: Truyền tải cảm xúc và tình cảm theo cách mà người đọc có thể kết nối sâu sắc và liên hệ với trải nghiệm của chính họ.

Ngôn ngữ có ý nghĩa: Lựa chọn từ ngữ một cách cẩn thận vì hàm ý và tác động của chúng, tạo ra các lớp ý nghĩa vượt ra ngoài nghĩa đen.

Các thiết bị âm thanh: Sử dụng nhịp điệu, vần điệu, phép điệp âm và các kỹ thuật âm thanh khác để tăng cường tính nhạc và sự trôi chảy của bài thơ.

Cấu trúc và hình thức: Cách các dòng bị ngắt quãng và sắp xếp có thể góp phần vào tác động và ý nghĩa chung của bài thơ.

Tính độc đáo của sáng tạo: Trình bày một góc nhìn độc đáo hoặc góc nhìn mới mẻ về một chủ đề.

Người đọc có thể trải nghiệm một bài thơ tuyệt vời như thế nào:

Cảm thấy được đưa đến một nơi hoặc thời gian khác. Suy ngẫm sâu sắc và phản ánh cá nhân về chủ đề của bài thơ. Cảm giác ngạc nhiên hoặc kinh ngạc trước khả năng diễn đạt những ý tưởng phức tạp của nhà thơ. Một kết nối cảm xúc có thể bao gồm niềm vui, nỗi buồn, nỗi nhớ hoặc cảm hứng.                (A.I. Overview.)

Trong những điều chủ yếu do A.I. đề nghị, cần thiết nhất là “tính độc đáo của sáng tạo.” Sáng tạo thể hiện dưới nhiều hình thức và văn dạng khác nhau. Sáng tạo không có chân dung hình hài nhất định và người ta đã lợi dụng tên tuổi nó đến mức, sáng tạo trở nên tầm thường như sáng kiến. Chủ quan hơn bởi những người hàn lâm, sáng tạo trở thành sáng lập. Trong tay những người làm thơ thiếu kinh nghiệm, thường xuyên yêu thơ mình trong quá khứ, sáng tạo trở thành sáng trăng. Vì vậy, thơ trong thế kỷ 21 đòi hỏi sáng tạo “độc đáo.” Nghĩa là duy nhất, nổi bật và chạm sáng.

Sáng tạo, tạo ra chất sáng như Ezra Pound xác nhận, những điều sáng thơ làm thơ vượt lên thơ bình thường. Cùng với T.S. Eliot, Pound đưa ra thuyết chủ nghĩa hình tượng (Imagism) nhắm vào ngôn ngữ mô tả những hình ảnh sống động, làm cho thơ sáng.  Đây là cái sáng của hình thức.

Cái sáng trong nội dung được T.S. Eliot lập luận: Trong bài thơ hay thường bắt gặp những mô tả tạo ra cảm giác, nhiều mô tả loại này và cường độ gia tăng cảm giác về chủ đề sẽ dẫn đến mô tả cảm xúc, hoặc mô tả bởi ngôn ngữ từ vô thức. Trạng thái này trước đây, gọi là xuất thần.

Cảm giác thơ và cảm xúc thơ lên cao trào tạo ra cảm xúc toàn bộ về bài thơ, về đề tài hoặc về thông điệp của tác giả. Đây là Quá trình của sáng.
Nói bình dân hơn, nếu muốn thực sự thưởng thức bài thơ, người đọc không thể chỉ lướt mắt qua như đọc báo, mà nên đọc từ tốn để hưởng sự thú vị, nếu có.

Tìm những hình ảnh, lời lẽ diễn tả sống động và gây cảm giác. Theo dõi các biểu tượng, các so sánh, các ẩn dụ để hiểu tứ thơ, ý nghĩa và những ngụ ý của chữ nghĩa. Hành trình này tự động đưa đến sự thích thú (một cách cảm xúc giải trí) hoặc tự nhiên chia sẻ những cảm xúc buồn, vui, thế thái nhân tình, mà tác giả đã xây dựng trong thơ. Ngoài ra, bạn đọc sẽ cảm nhận, cảm thông nhiều điều hơn cả tác giả vì trí tưởng tượng của bạn tự động tạo ra một quang cảnh, một thế giới, một tâm sự, một số ý nghĩa khác hơn trong văn bản. Đây là phần kỳ diệu nhất của đọc thơ.

Khi bạn đọc một bài thơ mà những câu thơ cảm thấy quen thuộc như đã nghe đâu đó trong các cuộc trò chuyện hàng ngày, đọc đâu đó trong sách vở, trên báo chí, facebook, mạng lưới, hoặc đã đọc thấy tương tựa trong các bài thơ khác, vân vân, nghĩa là bài thơ đó không có trình độ sáng tạo. Tôi nghĩ, đừng đọc tiếp vì nó sẽ mang bạn đi xa thơ, đi lạc vào lầm thơ hay.

Khi đọc một bài thơ và cảm nhận lời lẽ lổn ngổn, trục trặc, bạn nên đọc chậm lại, tìm hiểu xem có nên đọc tiếp hay không?

1-    Ngôn ngữ thơ có hình dạng và nội dung không nhất thiết phải theo đúng văn phạm. Từ ngữ có thể được sử dụng trong một ý nghĩa mở rộng hơn nghĩa từ điển. Tuy nhiên, điểm chính, dù câu thơ khó hiểu, khi đọc lên phải trơn tru, tự nó đã có một loại nhịp điệu nào đó, làm cho câu thơ vang lên dễ dàng. Những câu thơ trước sau phối hợp với nhau dù mới nhìn ra vẻ rối loạn. Nếu cần trải nghiệm, bạn hãy đọc lớn tiếng, nghe thử bài thơ có trôi chảy dễ dàng. Nếu không, khỏi đọc tiếp, vì có một số người làm thơ đã lầm lẫn về mặt ngoài của từ ngữ và cách diễn tả, họ tạo ra những câu thơ gồ ghề, lộng lẫy mà vô nghĩa, khiến người đọc cảm thấy khó hiểu. Đó có thể là một tập hợp của thời trang chữ nghĩa, không hẳn là bài thơ.

2-    Thơ thường chứa đựng nhiều so sánh, biểu tượng, ẩn dụ vì đó là những thành phần tạo ra tính văn học và vẻ đẹp của thơ. Đọc những câu thơ này, bạn không nhất thiết phải hiểu ý tác giả, mà nên hiểu theo ý riêng và thu nhận khả năng tưởng tượng của bản thân. Một bài thơ hay cho phép độc giả tưởng tượng ra nhiều điều tốt đẹp, có ý nghĩa, có điều gì để cao lên. Mỗi độc giả sẽ cảm thụ khác nhau. Đó là thú đọc thơ hay và cách học hỏi từ tác giả rồi vượt qua tác giả để tự học về bản thân.

Bạn đọc, tôi hỏi A.I. đề cử vài bài thơ dại diện thơ một phần tư thế kỷ 21, hắn ta đề nghị:

Một bài thơ thế kỷ 21 thường tập trung vào các chủ đề như công nghệ, phương tiện truyền thông xã hội, biến đổi khí hậu, chính trị bản sắc và sự phức tạp của cuộc sống hiện đại, thường sử dụng giọng điệu đàm thoại và kết hợp ngôn ngữ kỹ thuật số; một số ví dụ bao gồm:

Bài "Màn hình" của Ocean Vương:
Ánh sáng xanh trên chiếc gối cạnh bên,
Bóng ma trong đêm tối, lời cầu xin thầm lặng.
Tôi cuộn mình qua cuộc sống,  hồi sinh và tươi sáng,
Trong khi đời tôi mờ dần vào bóng đêm.

["The Screen" by Ocean Vuong:
A blue glow on the pillow beside me,
A ghost in the dark, a silent plea.
I scroll through lives, curated and bright,
While my own fades into the nigh.]

Bài "Tweet" của Rupi Kaur:
Một ngàn chữ
chỉ 140 ký tự
cho suy nghĩ thoáng qua
vào không gian điện tử.

["Tweet" by Rupi Kaur:
A thousand words
condensed into 140 characters
a fleeting thought
in a digital space.]

Những đặc điểm chính của thơ thế kỷ 21:

Cá nhân và tự thú: Thường trực tiếp đề cập đến những trải nghiệm và cảm xúc cá nhân, đôi khi với giọng điệu thô và thẳng thắn.

Bình luận xã hội: Tham gia vào các vấn đề đương đại như bất bình đẳng, bất ổn chính trị và các mối quan tâm về môi trường.

Ảnh hưởng kỹ thuật số: Kết hợp ngôn ngữ và hình ảnh liên quan đến công nghệ, phương tiện truyền thông xã hội và văn hóa trực tuyến.

Thẩm mỹ thị giác: Một số nhà thơ sử dụng các yếu tố thị giác như ngắt dòng và khoảng cách để tăng cường ý nghĩa của bài thơ.
(A.  I. Overview.)

Đọc thơ hay là một cái thú. Đọc thơ có trình độ là một sự học hỏi. Đọc thơ là tự mang hồn xác của mình tiếp cận vùng sáng của văn chương và thẩm mỹ. Dĩ nhiên, bản thân sẽ từ từ sáng thêm. Ngược lại, đọc thơ dở, cổ động thơ dở là cách dập tắt ánh sáng văn chương, mang bóng tối lầm lẫn đến cho bản thân và người khác.
 
Ngu Yên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bạn tắt hết điện thoại, truyền hình, bạn gập lại các quyển sách đang đọc. Bạn ngồi một mình trong căn phòng nhỏ, khóa kín cửa, hay bạn ngồi trên một tảng đá trong rừng, hay bạn ngồi giữa chợ, điều ấy không quan trọng. Bạn không cần phải thực hành bất kì một lễ nghi tôn giáo, yoga hay thiền nào cả.
Một trong những thành tựu quan trọng đáng tự hào của cộng đồng người Việt là sự thành công của những cây bút người Mỹ gốc Việt, kể câu chuyện Việt góp phần vào nền văn học lưu vong Việt Nam cũng như góp mặt vào dòng văn học chính Hoa Kỳ. Bài giới thiệu sách này thuộc loạt bài giới thiệu các tác giả, tác phẩm thuộc dòng văn học thế hệ thứ nhất-thứ hai, trong thời điểm 50 Năm Nhìn Lại, từ biến cố tháng Tư, 1975.
Tôi có một thói quen xấu khi đọc sách – luôn bắt đầu bằng cách mở trang cuối và đọc hàng cuối rồi gấp sách lại xem đầu óc mình nghĩ gì. Hôm nay, mở cuốn “Stories from the Edge of The Sea”, cuốn sách dày 216 trang với 14 truyện ngắn của tác giả người Mỹ gốc Việt Andrew Lâm, tôi lẩm nhẩm: “Hãy đứng đến giây phút cuối cùng, và bạn sẽ không bao giờ, không bao giờ phải đứng một mình.“* “Giây phút cuối cùng”? Không hiểu sao hình ảnh Việt Nam những ngày cuối tháng Tư, 1975 hiện về. Dẫu chỉ là một đứa bé con 6 tuổi vào thời điểm này, nhưng lớn lên và sống với những hệ lụy lịch sử kéo dài từ cái ngày định mệnh đó, ngay trên mảnh đất quê hương bị đánh mất, những mảng đời, những câu chuyện, những ám ảnh, những mất mát luôn là những gì mà chính tôi, bạn bè tôi, gia đình tôi, quê hương, dân tộc tôi, vẫn gồng mình hứng chịu… dẫu nửa thế kỷ đã trôi qua. Tôi hiểu mình sẽ bắt đầu đọc cuốn sách này bằng một sự “khó ở” trong lòng của một độc giả người Việt sống xa quê hương, trong tâm trạng u uẩn
Cô lớn lên như một đứa con gái tomboy, đánh gậy bóng chày giỏi hơn thằng em trai mình, có thể đá văng cặp kính ra khỏi mặt một thằng con trai, và vì thế cô không gần với mẹ lắm. Cô chẳng thấy mẹ mình có gì đáng yêu kính. Bà là người với một thân hình đẫy đà, có tật ngồi lê đôi mách, luôn tay luôn chân công việc nhà cửa, lại nợ nần cờ bạc, chẳng bao giờ thích hoạt động ngoài trời, vì quá quan tâm đến những chuyện trong gia đình nên bà chẳng hề đi đâu thăm thú thế giới, đại dương này nọ, ví dụ, bầu trời xanh chẳng có gì cho bà quan tâm, thấy thú vị.
Hôm nay 17 tháng 3, 2025, dân chúng Canada tạm biệt Justin Trudeau. Tôi yêu mến thủ tướng và tự hào về ông. Trudeau nói: Dân chủ không phải được ban cho, tự do không phải được ban cho, Canada cũng không phải được ban cho. Bạn phải giành lấy chúng bằng tất cả lòng can đảm, sự hy sinh và công việc cần mẫn mỗi ngày.
Vào đầu tháng 3, 2025 xem chương trình The Jimmy TV trên YouTube trò chuyện với nhà văn Nguyễn Thị Hoàng, cụ bà năm nay 86 tuổi nhưng vẫn còn minh mẫn trò chuyện với nhau. Gần sáu thập niên qua, Hè năm 1967, sau bốn tháng học Quân Sự trong giai đoạn I cùng với Khóa 24 ở Truồng Bộ Binh Thủ Đức, Khóa Nguyễn Trãi I thuyên chuyển về Trường ĐH. CTCT ở Đà Lạt. Vào thời điểm đó Vòng Tay Học Trò của nhà văn Nguyễn Thị Hoàng đã tái bản nhiều lần gây xôn xao trong dư luận và dĩ nhiên thu hút độc giả nơi nầy vì nhân vật và bối cảnh xảy ra trên mảnh đất nầy.
Một buổi chiều, từ rất lâu rồi, tôi thấy mình đơn độc trên bãi biển Vũng Tàu, Việt Nam, một thành phố biển gần Sài Gòn, đứng nhìn ra khơi. Chiến tranh ngày một tệ hơn. Huế và Đà Nẵng đã thất thủ. Tiếp theo là cao nguyên Trung Phần. Sài Gòn đang hoảng loạn. Quân đội cộng sản đang tiến quân mà không bị cản trở. Tôi mới mười một tuổi và khá nhỏ con so với tuổi của mình. Bãi biển gần như vắng tanh. Gió và sóng như thét gào bên tai tôi. Với hai cánh tay dang rộng, tạo thành những hình thù kỳ lạ trên không, tôi lớn tiếng tụng niệm những câu thần chú.
Nhật Bản là một nước Phật giáo, mà cách đây một thời gian theo thống kê của Bộ Giáo dục Nhật, những người theo Phật giáo chiếm đại đa số và đúng theo lịch sử truyền bá và phát triển, Phật giáo đến nước nào thì mang sắc thái văn hóa của nước đó. Cho nên, Phật giáo khi vào Nhật Bản cũng mang một số sắc thái riêng. Nay có tác phẩm Bồ-tát Quan Âm - Tín Ngưỡng & 50 Tượng Tuyến ở Nhật Bản của nhà nghiên cứu Bùi Chí Trung, người đã sống và làm việc lâu năm tại quốc gia này sẽ cung cấp cho chúng ta một số thông tin quý báu về những nét rất riêng của Phật giáo Nhật Bản...
Cô nhà văn Hoàng Quân, tự xưng là đại diện “Hội Những Người Trán Dồ Yêu Lung Tung”, tự xưng luôn là có cùng ngày sinh nhật với một ông trán dồ nổi tiếng là ông Albert Einstein, ngày 14/3, có gửi mail yêu cầu tôi viết về trán dồ để hy vọng “trán dồ sẽ góp mặt trong mười…một thương”. Tôi nể ông Einstein nên phóng bút. Trán dồ hay trán dô là cùng một category trán…phi trường. Trán là khu vực nằm từ chân lông mày cho tới chân tóc. Trán bình thường chiếm khoảng 1/3 chiều dài gương mặt. Trán dô lấn sân hơn, vượt qua kích thước thông thường khiến khuôn mặt mất cân đối, kém hài hòa. Nếu nhìn ngang, người ta sẽ thấy phần xương trán của những người trán dô nhô lên cao. Vậy nên nhà văn Hoàng Quân không nên chụp hình profile!
Nói kết không phải là món quà trên trời rớt xuống, nó sinh ra trong những nỗ lực âm thầm và kéo dài, bắt đầu từ trò chuyện, tương tác, gặp gỡ và bao dung. Bạn tập nhìn thấy điều tốt lành ở người khác, nhìn thấy điểm chung để chia sẻ. Nếu bạn nối kết nhưng độc lập, thì mối quan hệ ấy có tính lành mạnh, nâng đỡ. Nếu bạn nối kết và a dua bầy đàn, thì quan hệ ấy sẽ bệnh hoạn, xóa mất bạn vào đám đông.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.