Ngày 22 tháng 12, December 22, ở Canada và Hoa Kỳ là ngày của Im lặng.
Ngày này là ngày của lời kêu gọi "Be a lover of silence".
Chúng ta không biết nguồn gốc của nó, nhưng tôi nhớ từ những năm chín mươi thế kỷ trước đã được nghe nhắc đến.
Im lặng tức là không nói năng, nhưng cũng là sự không đáp ứng trước các tiếng ồn.
Bạn nghe một người nói, nhưng không lên tiếng, bạn suy nghĩ nhưng không bộc lộ. Bạn nén sự giận dữ xuống, bạn bôi xóa sự khinh bạc, bạn chờ cho những lời ca tụng giả dối lắng xuống, bạn giữ lại lời khen ngợi đối với một người xứng đáng thêm một ngày nữa, để nó được nung chín trong lòng.
Bạn không vội.
Có hai loại im lặng: im lặng là vàng và im lặng là hèn nhát.
Và loại thứ ba: im lặng trầm tư.
Trong kịch của Samuel Beckett, có những im lặng như vậy.
Trong thơ, chúng là cần thiết: sự dừng lại giữa hai đoạn, ngắt một câu, sau một khổ thơ, giữa hai chữ bạn cố tình tách ra.
Trong tiểu thuyết: sự im lặng bên trong các đối thoại, giữa câu hỏi và câu trả lời.
Giữ hai người bạn: đầy tiếng cười. Giữa hai người yêu nhau: đầy sự im lặng. Đó là sự im lặng mà người thứ ba không chen vào được.
Nguyễn Đức Tùng



