Hôm nay,  

Cầu Kiến

16/01/202115:27:00(Xem: 4213)

 


 Sau khi dâng tâm thư lên đức Phật, con được một số đồng tham đạo hưũ và bạn bè gần xa khen. Con cảm thấy vui, một chút vui thanh tịnh ở giữa cuộc đời đầy phiền não và nhiều hệ lụy. Cái quan trọng hơn là con cảm nhận hình như có sự gia hộ của chư Phật, bởi vì sau đó phiền não và những khuất tất trong lòng giảm đi rất nhiều, tâm trí thoải mái thảnh thơi, tín tâm được gia cố, từ tâm vun bồi thêm. Lòng con sanh cảm kích lắm! Con đê đầu đảnh lễ đức Thế Tôn, đảnh lễ chư Phật ba đời mười phương, đảnh lễ tất cả chư bồ tát, chư hiền thánh tăng. Nay con laị mống khởi tâm cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng.

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng, phàm ở đời, người ta thích cầu kiến quan gia, cầu kiến những người có danh vọng, địa vị, thế lực…những cái cầu kiến này xem ra chẳng hay ho chút nào, nếu người thanh cao thì nhất định không làm. Người có liêm sĩ, quý danh dự, trọng khí tiết thì coi khinh. Quả thật những cái cầu kiến ấy đáng xem thường lắm! nhưng việc cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì ngược laị, đây là việc nên làm, cần phải làm, nhất định làm. Nếu là người hướng thượng, người biết tu tâm dưỡng tánh, người biết cụ bị tư lương cho tương lai thì ắt phải cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Việc cầu kiến này chẳng phải hướng ra ngoài cầu, phải quay về bên trong mà cầu. Cầu chính bản tâm thanh tịnh của mình, cầu Phật tánh và tánh giác của mình, cầu cho linh tánh của mình tỉnh thức, cầu để cho mọi hành vi, suy nghĩ và nói năng của mình không sai quấy, cầu để trí huệ mình phát triển, tâm từ tăng trưởng, cầu để cho rộng lớn lòng bao dung, cầu để vững chải trước sóng gió thử thách, cầu để cho tâm bồ đề không thối chuyển. 

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là những hữu tình chúng sanh đã giác ngộ và đang giác ngộ cho những hữu tình chúng sanh khác. Với con thì chư bồ tát, chư hiền thánh tăng không phải ở trên mây, không ở trong những ngôi chùa đồ sộ lộng lẫy, càng không phải là những pho tượng bày la liệt kia. Chư bồ tát, chư hiền thánh tăng đang khoác áo chúng sanh, lăn lộn trong cuộc đời ô trược phiền não này. Chư bồ tát, chư hiền thánh tăng có thể hiện thân ở một người nào đó, ở một hoàn cảnh nào đó để xả thân cứu người, cứu vật, để thức tỉnh người mê…Chư bồ tát, chư hiền thánh tăng ẩn tàng ở chính trong tâm mỗi con người chúng con. Con cầu kiến là để đánh thức chính tâm mình. Khi con làm việc gì đó hiền thiện và thanh tịnh tức là lúc ấy chư bồ tát, chư hiền thánh tăng đang hiện hữu. Còn giả như con làm việc gì mà trái với bản tâm hiền thiện, thanh tịnh tỷ như: sát, đạo, dâm, vọng, tửu thì lúc ấy con đã quên chư bồ tát, chư hiền thánh tăng. Ở trong đời ngũ trược, đầy dẫy phiền não, vô vàn trói buộc này thì việc cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là một việc cấp bách, khẩn thiết và quan trọng biết bao. Bởi vì tài, sắc, danh, thực, thùy nó rù quến chúng con; tam độc tham, sân, si nó sai xử chúng con. Nếu không cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì chúng con sẽ thối thất tâm bồ đề, sẽ mê mờ lạc lối, sẽ bị ma quân chiêu dụ dắt đi…Nhất là thời đaị hôm nay, chủ nghĩa vật chất, chủ nghĩa kim tiền cực thịnh, con người ta đang lấy tiền bạc, vật chất, danh vọng, sắc dục… để làm thước đo sự thành công. Con người quay cuồng trong cái vòng danh vọng, quyền lực, sắc dục… không có một giây an lạc, không có một cơ hội nào thoát ra được! Trong hoàn cảnh như thế này thì việc gặp được thiện hữu tri thức rất khó, thầy lành bạn tốt cũng chẳng dễ dàng. Đừng nói chi ngoài đời, ngay cả trong chốn A Lan Nhã cũng khó gặp thầy lành bạn tốt. Bởi thế, việc cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thành tăng mới là việc có thể, mới đem laị hữu ích lớn lao cho hiện tại và tương lai. Ngay việc cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng đã là một biểu hiện rõ ràng của phước báo và trí huệ. Thế gian có muôn vạn ức người nhưng chẳng có mấy người chịu cầu kiến  chư bồ tát, chư hiền thánh tăng, cứ đaò thải từng bậc thì biết thôi! thế giới có mấy tỉ người nhưng có bao nhiêu người là Phật tử? trong số Phật tử ấy có bao nhiêu người là hiểu và hành theo giáo lý Thế Tôn? rồi trong số biết đến giáo lý của Thế Tôn ấy có mấy ai chịu cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng? ấy là con nói đến hạng Phật tử sơ cơ chứ không dám đề cập đến những bậc xuất gia, còn những người theo bàng môn tả đạo thì không nói đến làm gì! 

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Nhà Nho có câu:” Vô cầu phẩm cách tự nhiên cao”, ấy là nói đến việc cầu tài lộc, cầu danh vọng, cầu kết thân vớì những người có thế lực…Quả là những cái cầu ấy thật nhọc thân, mệt tâm! thật chẳng đáng để người có lòng tự trọng làm, một khi đã không cầu những việc ấy ( danh lợi, địa vị, thế lực) thì phẩm cách người vô cầu tự nhiên sẽ cao là lẽ đương nhiên. Một khi đã không cầu thì những thứ ấy ( tài lộc, danh vị…) không thể ràng buộc, không thể sai khiến được người ấy nữa. Nếu ở ngoài đời, việc vô cầu những thứ danh lợi, thế lực… thì phẩm cách tự nhiên cao. Còn trong đạo, việc cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì phẩm cách mới cao. Làm người ai mà không  có phiền não, vô minh, trong tâm ẩn tàng những niệm ngũ dục, cái ác ngủ ngầm cho nên mới có những hành động, suy nghĩ, nói năng lầm lạc. Chính vì những lầm lạc vô minh ấy nên mới cầu kiến bồ tát, cầu kiến chư hiền thánh tăng! Làm người, ai cũng có lúc khủng hoảng, suy sụp, thối tâm… những lúc ấy thì càng khẩn thiết cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng ! Nếu bây giờ, mỗi ngày, mỗi phút giây đều cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng  thì mình sẽ có những phút giây sống an lạc, từng giai đọan sẽ có những cái ngộ nho nhỏ, sẽ biết buông bỏ dần dần… nếu mình cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng suốt đời, phút giây chung cuộc có thể ngộ bồ tát, ngộ hiền thánh tăng. Còn giả như có phước báo lớn, đời đời cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì việc này không thể nghĩ bàn, nói như kinh điển là “ bất khả tư nghị”! 



 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng, con cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng cũng chính là để dẹp bỏ cái ngã mạn, tiêu trừ cái vọng tưởng đảo điên, giảm bớt cái vô minh phiền não của chính thân mình. Giả dụ khi con chắp tay lễ bái một vị phàm tăng, ấy là con thật sự cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng vì lúc ấy con lễ bái cái bản tâm thanh tịnh, sự giác ngộ buông bỏ, cái trí huệ sáng suốt, cái tâm từ chứ không phải lễ bái cái xác thân tứ đaị của vị ấy! Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là một việc đaị phước, đaị huệ. Người không biết cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là người thiệt thòi đáng thương lắm thay! Người không cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là  những người đầy phiền não, vô minh nhưng laị ngỡ mình hay, mình mạnh! Cái sự cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng cũng chính là vô cầu, không phải cầu kiến để được phước, vì nếu cầu kiến mà được phước thì thiên hạ ai cần tu học chi nữa! phước thì phải tự thân tạo lấy, tu phước thì có phước, tu huệ thì có huệ. Chư bồ tát, chư hiền thánh tăng không thể ban cho. Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là để mình vững chải đức tin, dõng mãnh và tinh tấn trong tu phước, tu huệ. Cầu kiến để mình thấy chư bồ tát, chư hiền thánh tăng luôn có ở chính tâm mình. Sở dĩ nói như thế là vì căn cứ lời Thế Tôn năm xưa đã dạy, chúng sanh ai cũng có Phật tánh, ai cũng có đức tướng của Như Lai, ai cũng có thể giác ngộ và thành Phật. Cái tánh giác trong con, trong mỗi con người giống như ngọc ở trong đá, phải phá đá mới lấy được ngọc, phải mài giũa thì ngọc mới sáng. Chúng con cũng thế, phải tu phước, tu huệ, phải cầu kiến chư Phật, cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì mới hiển lộ được Phật tánh của mình. Cái mức độ tỉnh thức, giác ngộ của mỗi người nó phụ thuộc vào mức độ tu tập và cầu kiến vậy! 

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Con cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng không phải có cao vọng gì, chỉ đơn giản là thực tập để sống an lạc trong phút giây hiện tại, bây giờ và ở đây. Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng để trí óc bớt suy nghĩ bậy bạ, nói năng nhảm nhí và hành động không manh động. Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng cũng chính là dẹp đi cái bản ngã ích kỷ, ngã mạn hay hạ liệt của mình. Càng cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì càng thăng hoa và phát triển tâm linh của mình.

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Ngày nay giáo pháp của Thế Tôn lan toả khắp năm châu, nhiều người da trắng, da đen đã vâng lời Như Lai buông bỏ tất cả để đi theo con đường giải thoát mà Thế Tôn đã vạch ra. Ngaỳ hôm nay, nhiều vị tỳ kheo, tỳ kheo ni đủ màu da, đủ sắc tộc đang ngày đêm đem giáo pháp của Thế Tôn đến giới thiệu với những người xưa nay chưa từng biết hay nghe đến Thế Tôn. Ngày hôm nay có nhiều người với sắc vóc hình thể và màu da khác nhau, văn hoá và tập quán khác nhau, đức tin khác nhau… cũng đang quay về cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng. 

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Con thật sự vui mừng và cảm động khi tiếp cận những thông tin hay tiếp cận  trực tiếp với những người da trắng, da đen hay da vàng… quay về nương tựa Thế Tôn, thực hành giáo pháp của Thế Tôn! Cho dù họ xuất gia hay tại gia con vẫn thấy vững tin, thấy con đường mình đi như có bạn đồng hành và thấy ấm áp hơn khi mình và họ cùng cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Là Phật tử sơ cơ, con luôn cung kính chắp tay kính lễ những người có hình tướng sa môn, cho dù họ là đàn ông hay đàn bà, cho dù họ có màu da vàng, trắng, hay đen. Con luôn kính lễ họ như kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng ( biết đâu trong số họ có người chính là chư bồ tát, chư hiền thánh tăng hiện thân phàm tăng để hành hoạt hoá độ chúng sanh). Con kính lễ họ, những vị sa môn, vì con thấy chư bồ tát, chư hiền thánh tăng ở trong họ. 

 Ở thế gian này, con người, sự vật, sự việc rất vô thường, thay đổi liên lỉ, sanh - diệt không ngừng, tụ - tán vô kỳ, lên - xuống vô hồi, được - mất vô chừng, vui - buồn vô tình, có - không vô hậu, không - thời vô biên…cho nên việc cầu danh, cầu lợi, cầu ở người đời là việc khờ khạo, mà chắc gì cầu được! duy chỉ có cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng mới là việc quan trọng, việc cần phải làm, nhất định phải làm! 

 Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Không chỉ một đời này mà phải cầu kiến mãi mãi, nếu còn tiếp tục làm người. Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng, chính là cầu kiến Phật tánh, tánh giác của mình, cầu kiến bản tâm thanh tịnh của mình, cầu kiến để tiêu trừ vô minh phát sinh trí huệ, tăng trưởng từ bi, kiên cố bồ đề tâm. Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng không chỉ mỗi mặt lý hay đơn thuần mặt sự mà lý sự phải đi đôi thì mới không bị nghiêng lệch, phải lý sự viên dung thì mới thật sự là cầu kiến. 


TIỂU LỤC THẦN PHONG

Ất Lăng thành, 12/2020 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nay gần hai mươi tháng, dịch bịnh vẫn đang tái phát ở nhiều nơi trong lúc này như Úc châu, Việt Nam v.v… gây tử vong, lây nhiễm cho hàng triệu người khắp nơi trên toàn cầu. Trước khổ nạn bi thảm về cộng nghiệp của cộng đồng nhân loại như thế, chúng ta nên gia tâm cầu nguyện, khắc phục, sửa sai, chia sẻ… bằng thiện tâm của mình mong nhờ thần lực hóa giải ác nghiệp đang đe dọa cuộc sống chung quanh.
Đứng trước thảm trạng vô cùng đau đớn này, Giáo Hội tha thiết kêu gọi các Tự Viện, Niệm Phật Đường, Tịnh Thất, các tổ chức, đoàn thể Phật Giáo... xin tùy hoàn cảnh sở tại, thiết lễ cầu nguyện cho những người đang lâm bệnh sớm phục hồi sức khỏe, những người quá cố được sớm thác sanh vào thế giới an lành. Chúng ta cũng không quên nhất tâm cầu nguyện cho người còn sống được khỏe mạnh, yên vui để biết yêu thương nhau hơn, mà không gây ra thảm cảnh như trên trong xã hội con người.
Đại lễ Vu Lan Báo Hiếu đã được long trọng diễn ra vào lúc 11 giờ sáng Chủ Nhật ngày 25 tháng 7 năm 2021, tại Chùa Thiên Ân, cũng gọi là Trung Tâm Thiền Sa Mạc “Desert Zen Center”, tọa lạc tại thành phố Lucerne Valley, California, cách vùng Little Saigon miền Nam California khoảng hai giờ lái xe, hướng Đông Bắc.
Nước Mỹ vừa trải qua 17 tháng bị phong tỏa và được mở cửa trở lại tháng 6 năm 2021. Tuy nhiên đất nước này vẫn chưa hoàn toàn trở lại mọi sinh hoạt như xưa. Tâm lý khủng hoảng và sợ hãi vẫn còn đọng lại nơi người dân. Chùa viện Phật giáo cũng chịu đựng nhiều khó khăn suốt mùa đại dịch, đặc biệt các ngôi chùa đang xây dựng hay mới thành lập trong giai đoạn này. Giáo Hội xin cung thỉnh tất cả liệt quí vị dành một phút nhất tâm chú nguyện và chia sẻ nỗi đau thương lớn lao này, trong đó có quê hương Việt nam.
Tâm Phật rỗng rang, không chất chứa gì cả. Tâm chúng sinh là một kho chứa khổng lồ chất đầy gánh nặng vui buồn, sướng khổ, hận thù, oan khiên nghiệt ngã của quá khứ. Câu thơ “Hận tình mang xuống tuyền đài chưa tan” cho thấy dù đã chết xuống Âm Phủ rồi mà mối hận tình vẫn chưa nguôi và có thể ôm sang kiếp khác - kiếp lai sinh.
Khi tôi nói tôi là một Phật tử, đấy không có nghĩa là tôi thanh khiết hay tử tế hơn những người khác, mà đấy có nghĩa là tôi có quá nhiều sự mê muội vô minh và sự ô nhiễm (tinh thần) cần phải tẩy bỏ đi. Tôi cần trí huệ của Phật đà.
Một chiến lược lớn của Hoa Lục là tìm cách làm phai nhạt ảnh hưởng Ấn Độ trên Phật Giáo, để thay vào đó là hình ảnh Trung Quốc như một trung tâm Phật Giáo mới cho thế kỷ 21. Một chính sách sẽ là mượn huyền thoại về Đức Phật Di Lặc, theo cả kinh điển và truyền thuyết sẽ là vị Phật kế tiếp tới hoằng pháp nơi cõi này. Ngài có tên Di Lặc, tiếng Sanskrit là Maitreya, tiếng Pali là Metteyya, nghĩa là Đấng Từ Thị (người có lòng từ), có sách gọi ngài Vô Năng Thắng (tiếng Sanskrit là Ajita), phiên âm Hán-Việt là A-dật-đa. Danh xưng thường gặp là: Long Hoa Giáo chủ Đương Lai Hạ sanh Di Lặc Tôn Phật. Bao giờ Đức Phật Di Lặc tới cõi này hoằng pháp? Nếu dựa vào kinh điển, sẽ thấy rằng ngày đó còn rất là xa, xa thật xa, chúng ta trong kiếp này không gặp được. Nhưng với ý nghĩa tượng trưng, khi hiểu chữ Phật là Giác Ngộ như Thiền Tông thường nói, thì Đức Phật không lìa xa chúng ta, như lịch sử đã gọi ngài Trần Nhân Tông là Đức Phật Hoàng.
Một trong những gương mặt dễ nhận biết nhất của Phật giáo, vị Đạt Lai Lạt Ma là một nhân vật quan trọng mang giáo lý Phật giáo đến với cộng đồng quốc tế. Theo truyền thống, người kế vị Đạt Lai Lạt Ma được xác định bởi các đệ tử cao cấp của Phật giáo Tây Tạng, dựa trên các dấu hiệu và linh ảnh tâm linh. Tuy nhiên, vào năm 2011, Bộ Ngoại giao Trung Quốc tuyên bố rằng chỉ có chính phủ ở Bắc Kinh mới có quyền bổ nhiệm vị Đạt Lai Lạt Ma kế tiếp và sẽ không công nhận bất kỳ ứng cử viên nào khác. Là một học giả về Phật giáo đa quốc gia, tôi đã nghiên cứu về Phật giáo và sự đổi mới của nó trong bối cảnh toàn cầu hóa. Đạt Lai Lạt Ma là một nhân vật có ảnh hưởng rất lớn, và việc lựa chọn người kế vị không chỉ là vấn đề tôn giáo mà còn là vấn đề chính trị. Tất cả các Đạt Lai Lạt Ma được cho là biểu hiện của Đức Quán Thế Âm Bồ Tát, (Avalokitesvara). Đức Bồ tát là những chúng sinh làm việc chỉ vì lợi ích của người khác.
Khi tịnh tâm chiêm quán Mạn Đà La mới thấy đây không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật Phật Giáo độc đáo mà còn là một phương thức tu tập Giới, Định, và Tuệ viên mãn, bởi vì người chiêm ngưỡng Mạn Đà La nếu không ở trong trạng trái an tịnh của thân tâm (giới và định) và nếu không nhìn tỉ mỉ (tuệ) thì không thể cảm nhận được vẻ đẹp tuyệt trần của nó. Khi nhìn sâu vào từng đường nét, màu sắc và cách phối trí toàn diện của Mạn Đà La, chúng ta sẽ thấy được sự hiện hữu vi tế và vi diệu của từng hạt cát rất nhỏ nằm chỉnh tề trong ngôi vị bất khả chuyển dịch của chúng để phô diễn sự bao dung vô hạn của lòng từ bi và sự rực sáng phân minh của trí tuệ siêu việt của Đức Phật và chư vị Đại Bồ Tát.
Chùa Liên Hoa tọa lạc tại số 9561 Bixby Ave., Garden Grove, CA 92841, điện thoại (714) 636-7725. do Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Chơn Thành, Phó Thượng Thủ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Trên Thế Giới làm viện chủ đã long trọng tổ chức lễ giỗ lần Thứ 12 cố Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Quảng Liên là sư phụ của Hòa Thượng Viện Chủ, nhân dịp nầy chùa cũng đã tổ chức lễ Hiệp Kỵ Chư Liệt Đại Tổ Sư.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.