Hôm nay,  

Hỏi & Đáp

02/03/200300:00:00(Xem: 6982)
Nhuy, Nguyễn:
Chào làm quen chị Ngọc Anh. Em thường đọc trang Thẩm mỹ do chị phụ trách. Nơi đó em học hỏi được rất nhiều và em rất thích chuyện, mục của các chị. Em đọc lại trang 64, chị có giới thiệu sản phẩm mới "máy NuMe "Em có tìm mua nhiều nơi nhưng không có hiệu nầy
Chị làm ơn chỉ giùm em mua máy nầy ở đâu" hay tiệm suply nào có bán thể em order.
Chị làm ơn chỉ em mua loại facial mask nào ít bị kén da khách hàng cho da trắng, hiệu nào tốt và mua ở đâu "
Esthetics license không thể sử dụng để làm massage phải không chị" Em ở tiểu bang North Carolina, vậy em có cần lấy bằng massage khi làm cho khách ở tiệm, em nghe nói có một số tiểu bang không cần lisence "
Xin cám ơn các chị. Chúc các chị sống vui, khoẻ, và trẻ đẹp
Trả lời: 1-Chị coi lại thấy phần giới thiệu máy NuMe không có để địa chỉ, như vậy có nghĩa họ bày bán nhiều nơi. Cũng có khi tiểu bang nầy có nhưng ở tiểu bang khác thì không. Em thử hỏi những tiệm suplies của người Mỹ thử xem
2-Mỗi tiểu bang luật hành nghề thẩm nỹ khác nhau, em cần hỏi Hội đồng thẩm mỹ nổi em đang hành nghề
3-Tại tiểu bang CA phải có bằng Esthetician mới có thể làm massage cho khách
4-Facial mask tuỳ theo từng loại da, những sản phẩm về da em tìm mua trong các tiệm bán đồ dưỡng da chuyên môn hay những beauty supply của người Mỹ, hoặc đọc trong những tạp chí về dưỡng da có rất nhiều
Tran, Nguyễn:

Em có câu hỏi mong chị có thể trả lời giúp em. Chuyện là thế nầy, da mặt em có một số vấn đề. Em là con trai, 17 tuổi rồi, nơi em sống mùa đông rất lạnh và mùa hè thì rất nóng. Em là một cầu thủ bóng đá nên rất thường xuyên tiếp xúc với ánh nắng khó mà dưỡng da được. Da mặt của em thuộc loại da nhờn, thường xuyên rửa mặt bằng nước ấm, nhưng mỗi khi rửa mặt nhất là về mùa đông thì da lại bị bóc ra rất khó chịu, mùa hè thì không. Em chỉ dùng nước mà thôi chứ không dùng sản phẩm nào hết. Còn mụn thì rất hay nổi lên trên mũi, mỗi lần nặn là bị nổi lại. Hiện nay em không biết dùng sản phẩm nào, rất mong nhận được lời hướng dẫn của các chị, hoặc một phương pháp nào cũng được. Ngoài ra trên mặt em có rất nhiều tàn nhang, không biết có loại thuốc nào trị tàn nhang hay không. Nếu được mong chị gởi e mail cho em. Cám ơn chị nhiều. Chờ mail của chị.
Trả lời: 17 tuổi là tuổi đang lớn, dậy thì, chất kích thích tố tiết ra nhiều nên làn da bị ảnh hưởng. Hơn nữa, em lại thường chơi thể thao ngoài nắng và gió, nên da mặt bị hư hại nhiều hơn. Về mùa đông cần xài kem dưỡng da, mùa hè để tránh bị nám da, xài toner sau khi rửa mặt thật sạch rồi thoa kem chống nắng 15 phút trước khi ra ngoài để da có đủ thời gian hấp thụ chất kem. Da dậy thì rất thường hay bị mụn vì tiết nhiều chất dầu làm nghẹt và bít lỗ chân lông, xài thuốc trị mụn hiệu Johnson&Johnson cũng rất rất hiệu nghiệm.
Tốt nhất là em nên đi bác sĩ, bác sĩ sẽ cho thuốc thích hợp hơn để trị mụn và sự xáo trộn của da mặt không bình thường của tuổi dậy thì.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chị em trong tiệm cứ ngáp ngắn rồi thở dài. Tiệm Nail vừa được phép mở cửa, bây giờ cứ hồi họp từng ngày theo tình trạng bên ngoài. Mấy vụ xuống đường biểu tình này nọ từ từ xẹp xuống, nhưng ảnh hưởng có vẻ bắt đầu nổi lên như số người bị bịnh cúm tàu tăng lên, làm như khách quen của tiệm nails đang giảm xuống một cách đáng lo. Tiệm Nails lại còn “bị” khuyên chỉ tiếp khách hẹn trước, mất một mớ khách “walk in” đáng kể. Ai nấy như xài tiền kỹ lại.
Một nhà khảo cổ đào bới ở Nam Cực và tìm được một xác chết người tiền sử được bảo quản rất nguyên vẹn. Ông ta gọi điện đến bảo tàng và thông báo rằng người tiền sử đó chết vì bệnh tim. Viện bảo tàng tức tốc cử người đến hiện trường. Sau khi khám nghiệm, chuyên gia của bảo tàng ngạc nhiên hỏi nhà khoa học:
Những lon bia còn dư lại sau bàn tiệc, đừng bỏ uổng lắm, vì bạn gái chúng ta có thể dùng để làm đẹp da và tóc theo những cách đơn giản, dễ làm như sau:
Chuyên viên thẩm mỹ có bằng hành nghề ở California phải làm việc theo đúng luật lệ tiểu bang của Hội Đồng Thẩm Mỹ (HĐTM) và các tiêu chuẩn đã được thiết lập về kiểm soát nhiễm khuẩn. Tài liệu dành cho khách hàng, đồng thời nhắc nhở thẩm mỹ viên làm việc cẩn thận.
Màu “Neutral” rất thích hợp với làn da rám nắng hè như màu trắng, xám, đen, nâu lợt, may bằng loại “cotton” thoáng khí, mặc mát mẻ. Đồ tắm chỉ mặc khi bạn bơi lội, hay phơi nắng, không mặc đi dạo biển, trên cầu tàu, hay phố biển; trường hợp này bạn cần áo choàng để mặc bên ngoài đồ tắm.
Bà à! Để nhớ lại cái thuở mình mới yêu nhau, tuần nào cũng hẹn hò gặp nhau ngoài công viên. Thật hạnh phúc biết bao! Bây giờ tôi ra ngoài công viên ngồi chờ rồi bà trang điểm và thay quần áo thật đẹp ra gặp tôi nhé.
Anh/Chị ơi. Em muốn mở tiệm làm móng mà đang lưỡng lự không biết đặt tên tiệm là gì cho thật “kêu” và nhớ lâu. Mong trả lời giúp em và cám ơn. Các anh chị ơi, cho em hỏi chút chuyện này. Em hay bị đổ mồ hôi nách. Em đã dùng nhiều loại thuốc khử mùi, không có kết quả gì hết. Bây giờ em muốn thử dùng loại dành cho đàn ông, có dùng được không hở anh/chị, vì em nghe nói nó khử mùi mạnh hơn. Cám ơn A/C trước nhé.
Các anh chị em ơi, mang mặt nạ (Masks) thì làm thế nào bày tỏ tình cảm của mình với người đối diện khi chỉ lộ ra đôi mắt?. Chẳng lẽ cứ bốn mắt nhìn nhau tức trào máu họng hay sao? Dễ lắm nhé, mình còn đôi chân mày này, đôi mắt này, dùng nó triệt để cũng được mà. Đôi mắt thường được người ta cho là “Cửa sổ của tâm hồn” quan trọng bậc nhất đấy nhé. Các anh chị em thử tập dùng bàn tay che mặt lại từ cánh mũi trở xuống rồi thử những tình cảm như buồn vui giận ghét qua chân mày và đôi mắt xem sao. Muốn biểu lộ sự kinh ngạc thì nhướng đôi chân mày lên, mắt mở to, lộ vẻ buồn thì đôi mắt nhìn xuống, chân mày cũng xụ xuống, buồn như …thất tình thiên thu luôn ấy, phải không.
Thời trang luôn theo sát thời cuộc quốc tế. Mùa đại dịch vẫn còn đó. Những nhà tạo kiểu mẫu thời trang mùa đại dịch có thể sẽ dựa vào thời trang từ thời xưa bên Âu Châu, khi phụ nữ mang mạng che mặt, kết dính liền từ chiếc nón, tạo nét duyên ngầm bí ẩn qua đôi mắt.
Cứ nghe tin sắp mở cửa, vừa được mở cửa chưa có người khách nào lại lật đât đóng cửa trở lại vì đại dịch chưa hết, tiếp liền theo đại bất ổn, dân chống đối cảnh sát ồ ạt xuống đường, rồi trở thành những cơn đại loạn, đốt phá, cướp của, thậm chí giết người vô tội nữa. Thảm cảnh bị đốt phá tiệm không riêng của người bản xứ, mà rất nhiều nhà hàng, tiệm thẩm mỹ của người Việt bị họa lây. Nhìn hình ảnh mấy chủ tiệm nail ngồi khóc ròng khi bao nhiêu vật liệu, vật dụng trong tiệm Nail, nhà hàng là vốn liếng của cả gia đình bổng chốc tiêu tan. Họ thù hằn ganh ghét gì những tiệm làm ăn buôn bán lẻ này???


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.