Ngọc Anh ơi. NA có nói trên San Jose có đại lý bán xà bông Chùm Kết. Vì con gái chị tóc bị gàu nhiều nên chị muốn mua cho em nó xài thử. - Trả lời: Mến chào chị. Dạ đúng rồi, trên San Jose có bán xà bông Chùm Kết, chị thử liên lạc với người đại diện nha: Mr. Huynh Trần, số điện thoại
Những tế bào mỡ, gọi là cellulite, thường là sự kinh hòang của nhiều phụ nữ. Đó là những lớp mỡ dồn nơi hai bắp đùi, hai cánh tay, vùng hông Những tạp chí thời trang, thường thổi phồng Cellulite để quảng cáo cho những loại thuốc xoa, kem, lotion bán ra ngoài thị trường. Thực sự cellulite
Mình có thể pha chế một loại dầu massage tại nhà bằng cách đơn giản như sau: 6 muỗng cafe một trong những loại dầu rau cải như almond oil, grapeseed oil, sesame oil, peanut oil, canola oil, sunflower oil, olive oil …
Sau một ngày làm việc, nhất là những công việc trong văn phòng, hay làm Nails, đôi mắt cần tập trung sự chú ý nhiều, rất dễ bị mỏi mệt. Lâu ngày có thể gây khó chịu cho đôi mắt. Sự căng thẳng trong đời sống hằng ngày cũng làm cho đôi mắt bị đỏ, mau chóng mệt mỏi theo thân thể
Ngọc, Nguyễn hỏi: Chào chị Ngọc Anh. Trước tiên em có lời hỏi thăm sức khỏe đến chị cùng tòan thể anh chị trong Ban Biên Tập của trang Website Việt Báo. Mục Thời Trang Thẩm Mỹ của các chị phụ trách rất là hay và cũng giúp ích được nhiều cho chị em bạn gái. Cám ơn các chị rất nhiều.
Trên TiVi trong một chương trình tin tức hấp dẫn lúc 11 giờ rưỡi đêm. Lần nầy phóng viên phỏng vấn mấy cô mấy bà minh tinh điện ảnh về những phương pháp giữ gìn sắc đẹp. Nghe mấy cô nói thiệt là dãn dị dễ quá chừng chừng.Mấy cổ nói có gì khó đâu" kiếm chi cho xa, ngay trong bếp nè
Tàn nhang là những vết đốm màu nâu lợt, hay đậm, thông thường lốm đốm đậm hơn màu da. Tàn nhang thường xảy ra ở tuổi dậy thì, thường nhất là vào những tháng mùa hè, rồi phai nhạt dần đi vào mùa đông. Sau tuổi 40-45 không còn bị tàn nhang nữa, nhưng bạn cũng cần nên biết về
Một cách tương đối rõ ràng, theo những bác sĩ da, khi trên mái tóc xuất hiện những mảnh da màu trắng tróc ra từ da đầu, bạn đã bị chứng gàu. Điều đầu tiên chúng ta có thể đổ thừa hợp lý nhất
Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.
Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.
Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”
Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.
Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.
Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.