Hôm nay,  

San Francisco: án mạng kinh hoàng của gia đình nữ doanh nhân gốc Việt

12/10/202509:28:00(Xem: 4300)
blank

San Francisco: án mạng kinh hoàng của gia đình nữ doanh nhân gốc Việt
 
Tin từ tờ San Francisco Chronicle hôm 10/10 cho hay gia đình bốn người bị tìm thấy đã chết tại nhà riêng ở Westwood Highlands, San Francisco, sau khi một người bà con của họ tìm cách vào nhà vì đã không liên lạc được gần một tuần lễ.
Bốn nạn nhân này được xác định là bà Paula Trương, 53 tuổi, chồng là ông Thomas Russell Ocheltree, 57 tuổi, và hai con của họ là Alexandra Ocheltree, 12 tuổi và Mackenzie Ocheltree, 9 tuổi, theo nguồn tin của SF Chronicle cho biết.
 
Theo tờ SFist thì có vẻ như người mẹ, một người gốc Việt, bà Paula Trương, đã giết chồng và hai con gái sau một chuỗi thất bại trong công việc kinh doanh.
Cảnh sát tìm thấy thi thể của ông Thomas Ocheltree và các bé gái trên giường vào Thứ Tư. Thi thể của họ được che phủ một phần. Nguồn tin cho biết cảnh sát không tìm thấy dấu hiệu cho thấy có sự xung đột bạo lực, mặc dù khuôn mặt của người cha bị sưng, trên đầu ông có vẻ như bị chảy máu.
Bà Paula Trương được tìm thấy trong tình trạng treo cổ trong nhà để xe.
Sở Cảnh sát San Francisco từ chối cung cấp thêm thông tin chi tiết, nói rằng cuộc điều tra đang diễn ra. Văn phòng giảo nghiệm cho biết nguyên nhân cái chết tử vẫn đang được điều tra.
 
Anh trai của ông Ocheltree nói với cảnh sát rằng ông đã không nghe tin tức gì từ gia đình này trong sáu ngày trước khi ông đến nhà của họ trên Monterey Blvd. vào ngày Thứ Hai. Hôm đó bà Paula mở cửa và nói với ông rằng chồng bà, ông Ocheltree đang trên đường về nhà sau một giải đấu golf ở Monterey và đã bị mất điện thoại.
Cũng theo SF Chronicle, hôm Thứ Tư, em của ông Ocheltree quay trở lại nhà vào khoảng 1 giờ 25 phút trưa, phá cửa vào và phát hiện cả gia đình đã chết.
Một trong hai bé gái được cho là đã có bọt màu hồng chảy ra từ khóe miệng.
 
Theo tờ Standard, những người hàng xóm để ý rằng thùng rác và thùng chứa đồ tái chế của ngôi nhà đã nằm ở lề đường, không được mang vào như thường lệ, từ ngày Thứ Hai.


Hồ sơ ghi lại lịch sử tài chính của vợ chồng bà Paula cho thấy cả hai đều là doanh nhân với nhiều dự án kinh doanh tại Bay Area trong những năm gần đây.
Bà Paula Trương và ông Ocheltree kết hôn tại San Francisco năm 2006, sở hữu bất động sản tại số 930 Monterey Blvd. cho đến khi bị tịch thu vào năm ngoái, theo hồ sơ quận.
Cũng theo hồ sơ, vợ chồng bà Paula Trương đã vay thế chấp căn nhà trị giá $2,24 triệu đô la vào tháng 3/2022 nhưng đã vỡ nợ vào cuối năm đó. Thủ tục tịch thu bắt đầu vào tháng 2/ 2024, và bất động sản được bán cho một công ty tài chính với giá $2,05 triệu đô la vào Tháng Mười năm đó tại một cuộc đấu giá công khai.
 
Bà Paula Trương là một người tỵ nạn chiến tranh Việt Nam. Theo tờ SFist, quán cà phê Orbit Coffee do bà Paula Trương thành lập, chuyên về cà phê đá Việt Nam, đã phải đóng cửa tất cả các chi nhánh. Một cửa hàng bán đồ ăn nhẹ gần nhà của vợ chồng bà trên Monterey Blvd., mà họ đã mua vào năm 2020 sau đó chuyển thành một cửa hàng rượu và rượu vang cao cấp, cũng phải đóng cửa vào năm 2023.
Almir Zalihic, người chủ cũ của cửa hàng rượu nói với tờ Standard: "Họ chỉ tăng giá và làm tất cả người dân địa phương sợ hãi."
Một kế toán viên đã làm việc cho bà Trương trong 15 năm nói với cô tờ Standard rằng bà là một "doanh nhân rất năng động và thành đạt."
Nhưng nợ nần chồng chất. Đến năm 2019, bà Trương đã vay tổng cộng hơn $2,7 triệu đô la, bao gồm $500.000 đô la vay từ các cá nhân.
 
Cuối năm 2024, căn nhà họ đã ở 11 năm tại số 930 Monterey Blvd. bị ngân hàng tịch biên, và có vẻ như đã bán trên Zillow vào tháng11/2024 với giá $2,05 triệu đô la, theo SFist.
Theo tờ Chronicle đưa tin, việc tịch thu tài sản xảy ra sau khi vợ chồng bà Paula vay khoản thế chấp thứ hai trị giá $2,24 triệu đô la cho căn nhà vào tháng 3/2022, nhưng sau đó vỡ nợ. Ngôi nhà hiện thuộc sở hữu của một công ty tài chính đã mua nó trong một cuộc đấu giá công khai và chắc hẳn đã cho cặp đôi này thuê lại.
Bà Paula Trương cũng nhận phán quyết của tòa án vào Tháng Tư năm nay liên quan đến nợ thẻ tín dụng và bị buộc phải trả $18.000 đô la.



Ý kiến bạn đọc
12/10/202520:09:16
Khách
Tin rất chính-xác.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bộ Khoa học và Công nghệ Trung Quốc thông báo vào thứ sáu rằng thỏa thuận hợp tác khoa học và công nghệ giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ đã được gia hạn thêm năm năm, bắt đầu từ ngày 27 tháng 8/2024.
Còn vài tuần nữa, chúng ta sẽ kết thúc năm dương lịch, 2024. Một năm đủ dài để chúng ta không thể nhớ nổi những chuyện quan trọng đã xảy ra hoặc nhớ một cách lẫn lộn, mơ hồ. “Hôm qua chỉ là ký ức của hôm nay, và ngày mai là giấc mơ.” Nhà thơ Khalil Gibran đã nói. 2024 trờ thành lý ức và 2025 tiến hành giấc mơ. Không có quá khứ thì không có tương lai, vì vậy, hãy sử dụng trải nghiệm những vui buồn năm 2024 để tạo thực tế hơn một giấc mơ 2025 phong phú. Trong lãnh vực cộng đồng, đối với người Việt tại Mỹ, có lẽ cuộc tranh cử tổng thống vừa qua là chuyện ảnh hưởng nhiều nhất. Cựu tổng thống Trump đắc cử, kéo theo bao nhiêu hân hoan, sung sướng của nhóm người Việt phò Trump, và tạo ảm đạm, buồn bã cho nhóm người Việt chống Trump. Một hậu quả rõ rệt là phò Trump, chống Trump đã gây xáo trộn tâm lý và tình cảm cho một số người quá khích. Giận nhau, ghét nhau, bỏ nhau, gạt chân, thúc cùi chỏ, vân vân, không chỉ người ngoài đường mà còn ra tay với người nhà, với bà con thân thuộc.
Nhà sư Minh Tuệ rạng sáng Thứ Năm 12/12/2024 đã du hành sang nước Lào để thực hiện cuộc hành hương bộ hành sang đất Phật, dự kiến đảnh lễ 4 thánh tích Phật Giáo ở Ấn Độ. Thầy Minh Tuệ hôm nay đã vào nước Lào, làm thủ tục giấy tờ nhập cảnh sau khi qua cửa khẩu. Trong đòan làm thủ tục cùng Thầy Minh Tuệ, theo các video trên YouTube, còn có Tiến sĩ Đoàn Văn Báu
Texas (Cộng Hòa) thú nhận: cần có di dân lậu để làm việc nặng nhọc và và lương thấp. Texas hiện có 1,6 triệu di dân lậu, không có giấy tờ nhưng nộp thuế lương cho Texas 1,6 tỷ đô/năm
Nói như thế là hơi cường điệu, nhằm nêu lên điểm bi hài. Không phải chạy ra khỏi xứ Phật, nhưng là chạy trốn khỏi bạo lực của chính phủ quân phiệt Miến Điện, khi sắc dân thiểu số Rohingya năm 2017 bị tấn công, đốt làng, xua ra khỏi biên giới vì chính phủ Miến Điện gọi họ là người Hồi giáo Bangladesh. Cũng không xa tới ngàn dặm, chỉ 600 dặm là Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc dựng lều trại cho tạm cư hàng trăm ngàn người Rohingya chạy vào Bangladesh. Câu chuyện tỵ nạn này vẫn còn kéo dài cho tới năm nay, 2024. Mới mấy tuần trước, trong tháng 10/2024, hàng trăm người Rohingya đã đi thuyền vượt biển tới phía Bắc Indonesia, hy vọng tới Malaysia. Trong đó, nhiều người đã thoát nạn diệt chủng ở Miến Điện và thoát điều kiện sống gian nan trong các trại tỵ nạn ở Bangladesh. Nhiều người lên ghe còn có ý muốn đoàn tụ với gia đình đã định cư ở Malaysia, Trong những người Rohingya chạy thoát hồi năm 2017, có một chàng trai sau này trở thành một nhà thơ nổi tiếng: Mayyu Ali.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.