Hôm nay,  

Đóng cửa thiên đường

14/11/202417:58:00(Xem: 6437)
blank


Đóng cửa thiên đường

Giao Chỉ, Nov.2024

1) Thông cảm.
Tôi rất ngần ngại khi viết bài phiếm luận này. Nhưng vẫn phải giãi bày cùng các bằng hữu cao niên dù quý vị theo đảng Cộng Hòa hay Dân Chủ. Dù chỉ là người Mỹ gốc Việt nhưng đã trải qua hơn nửa đời người tại Hoa Kỳ, xin được ngỏ lời tâm huyết. Người ngoại nhập nhưng thực sự yêu quê hương mới.

2) Chuyện kể từ đầu:
Ngày xưa khi còn ở Việt Nam chúng tôi nghĩ rằng Hoa Kỳ chính là thiên đường. Đất rộng người thưa. Cảnh trí đẹp đẽ vô cùng.Ba múi giờ với trời đất bao la. Hai phía là hai đại dương. Phía đông là hải đảo Hạ uy Di. Phía Bắc là Alaska. Người Mỹ đẹp đẽ và tử tế với đầy đủ các sắc dân chung sống.Người Mỹ có mặt trên khắp thế giới với các toà đại sứ. Đội nón cao bồi và mặc quần Jean. Người Mỹ anh hùng giải quyết mọi vấn đề toàn cầu. Tham dự các đại chiến thế giới số 1 và số 2. Chiến thắng quân phiệt Nhật ở Á châu và Phát xít Đức bên Âu châu. Tham dự chiến tranh Việt Nam và trận Cao Ly. Lịch sử Hoa Kỳ là câu chuyện người Anh phiêu lưu đến đất mới chống lại mẫu quốc để thành người Mỹ. Hiệp chúng quốc với 50 tiểu bang mở đường dân chủ cho toàn thế giới.

Hiến pháp của tiền nhân Hoa Kỳ là bản văn huyền diệu của chế độ Cộng Hòa. Thượng viện là đại diện cho các tiểu bang, Hạ viện là đại biểu của toàn dân.Tối cao pháp viện là tổ chức tư pháp của dân tộc. Các vị luật gia xuất sắc nhất sẽ nhận chức suốt đời để toàn quyền vĩnh viễn không bị truất phế. Tổng thống là cơ quan hành pháp qua bầu cử và có nhiệm kỳ. Bộ máy chính trị có tam quyền phân lập vừa yểm trợ vừa kiểm soát lẫn nhau. Lưỡng đảng cùng nhau đưa đảng viên tham dự vào các vị trí tam quyền.

Cả thế giới đều ca ngợi tổ chức chính trị Hoa Kỳ. Không bao giờ có đảo chính hay binh biến. Không thể có độc tài toàn quyền. Quân đội chỉ phục vụ đất nước. Báo chí Hoa Kỳ là sức mạnh của đệ tứ quyền được cả thế giới ngưỡng mộ. Các tổ chức an ninh tình báo Mỹ từ CIA, FBI và an ninh của hải Lục Không quân là các đơn vị tai mắt nổi tiếng của Hoa Kỳ. Những ưu điểm huyền thoại đó bây giờ còn không?

3)Con đường đến Tự Do

Năm 1975 Nam Việt thua trận, Sài Gòn trở thành thủ đô địa ngục và cùng một lúc thiên đường Hoa Kỳ mở cửa đón dân ty nạn Việt Nam. Thiên trường ca đau thương của thuyền nhân kéo dài 20 năm từ 1975 đến 1995 với gần 300 ngàn người chết trên đường tìm tự do. Cho đến ngày nay bằng mọi phương tiện ODP, HO. con lai. Đoàn tụ và hôn nhân di dân gốc Việt có mặt 2 triệu người trên đất Mỹ. Chúng ta đến đất này tất cả đều không có giấy tờ chính thức sau cuộc chiến. Chúng ta đi tìm tự do thực sự vì lý do chính trị và cũng vì cả lý do kinh tế. Bởi vì thời đó Thiên đường đang mở cửa.

Sẽ không có ai trục xuất dân ty nạn Việt Nam vì đã có hàng triệu người chết để chúng ta được sống. Ngày nay nếu thiên hạ hô hào ngăn chặn di dân hay tống xuất dân bất hợp pháp. Trong đó hiện có cả ngàn dân Việt, xin hãy làm thinh. Đừng ném đá vào những người vô tội.

4) Dân Việt tại Mỹ

Chúng ta hiện diện từ khoảng 30 năm cho đến 50 năm. Anh em ta đến vào thời ông Dân Chủ Carter rồi tiếp đến ông Cộng Hòa Reagan. Dù thuộc 2 đảng khác nhau những thân thiện vô cùng. Hai vị đối xử với nhau hết sức tình cảm và lịch sự. Cả hai đều là ân nhân thực sự của người tỵ nạn Việt. Ông Carter là tổng thống của thuyền nhân và ông Reagan là ân nhân của chương trình định cư HO. Tiếp theo là các vị Cộng Hòa và Dân Chủ thay nhau ngồi trong Bạch Cung và cũng thay nhau lãnh đạo quốc hội. Đồng bào ta tại những nơi đông đảo đã thành lập cộng đồng, vận động đi bầu tại địa phương nhưng chưa quan tâm nhiều đến chính trường cho đến thời kỳ ông Obama.

5)Vị tổng thống da đen

Đầu tiên dù thành công qua 2 nhiệm kỳ nhưng đã mở đầu cho phong trào của người Mỹ da trắng nhớ lại vấn đề kỳ thị. Đồng thời những người Mỹ trắng thượng đẳng cũng quản ngại về số di dân các sắc tộc bắt đầu lên gần 50% dân số. Tất cả các vấn nạn súng đạn, phá thai, lạm phát, kinh tế, y tế, xã hội chỉ là thứ yếu. Kỳ thị các di dân sắc tộc là vấn đề chính. Chính trong giai đoạn này một nhân vật của thời thế ra đời. Vị tổng thống số 45 từ thương trường đường hoàng đi vào chính trường theo ngả Cộng Hòa và bắt được thời thế. Ông lập tức chinh phục được nửa khối cử tri thông cảm và dù không chính thức nói ra nhưng cả nước đều biết rõ lập trường và đường lối hết sức trực tiếp, bền bỉ và vũ bão. Đảng Cộng Hoà phải quy hàng mà chính cả đảng Dân chủ cũng phải lùi bước.

6)Con đường thành công.

Trận chiến thắng ngoạn mục nhất là ông Trump bất ngờ hạ bà Clinton năm 2016. Dù phe Dân chủ có phiếu phổ thông hơn ông Cộng hòa Trump nhưng ông đã có phiếu đại cử tri nên bất ngờ chiến thắng rất vẻ vang. Đạt được thành quả vô cùng độc đáo, ông đã chọn con đường dứt khoát chống lại toàn bộ guồng máy cầm quyền của nước Mỹ. Ngay trong lễ nhậm chức, ông tuyên bố tát cạn đầm lầy Hoa Thịnh Đốn và gián tiếp mạt sát tất các các cựu tổng thống Cộng Hòa và Dân Chủ tiền nhiệm hiện diện như cha con ông Bush, vợ chồng ông Obama, Clinton và cả các vị phó đều không ai có phản ứng. Phe ta không ai có đủ dũng khí ít nhất là đứng lên bỏ ra về. Tất cả mọi chính khách đều bị bài học ngoại giao trên trường chính trị giữ chân và thua Trump ngay từ giây phút đó.



7) Tóm lược 4 năm đầu. Trong nhiệm kỳ đầu ông Trump tung hoành gây náo loạn Hoa Kỳ và thế giới. Nhưng ông trách nhiệm quá lớn lao về số nạn nhân Covid. Nước Mỹ đứng đầu thế giới mà số nạn nhân quá nhiều chỉ vì lãnh đạo sai lầm. Cộng hòa không cứu được dân chết vì trận dịch mà cả Dân Chủ hèn nhát cũng bất lực.

8) Đó là lý do năm 2020, ông Trump không thắng được nhiệm kỳ 2. Phiếu phổ thông của Biden trên 80 triệu và của Trump cũng nhiều hơn 70 triệu. Tuy nhiên với hơn 70 triệu dù không thắng được nhiệm kỳ 2 nhưng đây chính là con số làm cho phe Dân chủ hèn nhát không dám động thủ. Nếu Dân Chủ tổ chức ngay sau khi quốc hội giải tỏa phe nổi loạn, liền cho tân tổng thống tuyên thệ nhậm chức trong đêm và ra lệnh cho quân đội bắt giữ Trump và toàn bộ phe nổi loạn. Sẽ đưa ra tòa xét sau. Mọi chuyện sẽ ổn định. Đảng chính trị mà không có đảng trưởng lãnh đạo trong thời chiến thì vứt đi. Đó là trường hợp đảng Cộng Hòa bị Trump vào tung hoành như chỗ không người. Và đảng Dân chủ cũng cùng một loại.

9)Trận sau cùng. Kết quả trận sau cùng ông Trump toàn thẳng với 74 triệu 834,220 phiếu phổ thông. Bà Harris cũng có được 71 triệu 239, 698 phiếu. Chỉ mới ra quân sau mà tỷ lệ cách biệt như vậy phe Dân chủ không phải là quá tệ. Trên thực tế ông Trump đã thực sự tranh cử 4 năm dài với hàng trăm cuộc tập hợp vĩ đại. Rất nhiều màn đầy kịch tính. Tất cả các trận tư pháp Dân Chủ tấn công phe Cộng Hoà sau cùng lại dành tiếng tăm anh dũng cho ông Trump.

10) Bài học luân lý ghi nhận.

Mở đầu triều đại của vị tổng thống thứ 47 nước Mỹ bỗng nhiên không còn hình ảnh thực sự tam quyền phân lập. Các tiền nhân của Hoa Kỳ không bao giờ nghĩ đến hoàn cảnh ngày nay. Một vị tổng thống không hề xuất thân từ Cộng hòa hay Dân Chủ đã từ trên Trời rơi xuống lãnh đạo đảng Cộng Hòa và dồn đảng Dân Chủ vào con đường cùng. Ông gián tiếp gây ảnh hưởng vũ bão cả thượng và hạ viện và đồng thời kiểm soát trực tiếp cả tối cao pháp viện. Tổng thống 45 rồi trở lại làm tổng thống 47 ông chủ trương xây dựng lại nước Mỹ bằng cách khước từ vai trò lãnh đạo thế giới.

Chủ trương rõ ràng và dứt khoát là dành cho thế giới con đường sống chết mặc bay. Nước Mỹ đi con đường trăm năm từ Quan niệm vị tha trở về ngõ hẻm vị kỷ. Ông chủ trương mọi chuyện do chính ông, vì ông và của ông. Với sự yểm trợ nhiệt thành của một nửa nước Mỹ và một chính sách kiên định ông đã luôn luôn ngồi trên công lý Hoa Kỳ. Đảng viên Cộng Hòa hèn nhát đã khuất phục và cả toàn đảng Dân Chủ cũng hèn nhát đành chịu lép một bề.

11) Phần còn lại chỉ trông cậy vào tương lai thực tình của toàn dân Mỹ. Vũ khí của nền Dân chủ hiện nay là nền tảng tổ chức của 50 tiểu bang và câu thần chú nhiệm màu là 2 chữ nhiệm kỳ. Bàn hiến pháp nước Mỹ xuất sắc ngày xưa đã đem lại nhiều hệ lụy. Bầu cử theo kiểu đại cử tri đưa cuộc tranh cử thu về 7 tiểu bang là chuyện hết sức sai lầm. Tổng thống bổ nhiệm tối cao pháp viện muôn năm trường cửu cũng là tai vạ khôn lường giúp các tay lãnh đạo chuyên nghề cờ bạc.

12) Đóng cửa thiên đường.

Với chủ trương tống xuất di dân, xây tường biên giới trong tinh thần kỳ thị sắc tộc của tổng thống Trump sẽ là giai đoạn đóng cửa thiên đường. Nhưng chúng ta có thể hy vọng rằng 4 năm dưới triều đại thứ 2 của tổng thống Cộng Hòa rồi cũng qua đi. Trải qua 300 năm lập quốc, đây chỉ là thời gian Hoa Kỳ dừng bước thử thách. Tam quyền phân lập sẽ không biến mất. Dù thượng và hạ viện trong tay một tổng thống cũng sẽ chẳng đi đến đâu. Nước Mỹ vẫn nằm trong tay 400 triệu dân Mỹ bao gồm cả các màu da. Dù rút quân về và từ bỏ vai trò anh chị trên thế giới cũng sẽ chỉ là giai đoạn. Sau 4 năm mọi chuyện sẽ trở lại như cũ, Chúng tôi đã nói rằng. Đất nước này sẽ tự vận chuyển, Lãnh đạo chỉ là trò chơi trên sân khấu. Sáng mai anh chị sẽ vẫn phải đi làm. Trẻ em vẫn đi học. Tài xế vẫn lái xe. Các chính khách vẫn hò hét trên chính trường. Quân tử nhất ngôn là quân tử dại. Quân tử nói đi nói lại là quan tử khôn.

Chúng tôi không thương ông, cũng không ghét ông. Đây là vận nước. Đây là giai đoạn thử thách. Nên trước sau vẫn nhận nơi này làm quê hương. Ông đã vào vai phản diện tuyệt hảo. Sau ông sẽ trở lại với các tổng thống hiền lành như Carter và Reagan. Thời 2 cụ này ra tranh cử có Nhà văn hài đã viết đùa rằng. Mỹ hết người tài. Bây giờ lại có ông bán đậu phộng ở GA ra tranh tổng thống với ông kép hát hạng B từ CA. Ấy thế mà cả hai đều là tổng thống danh tiếng để lại cho đời sau. Cảm ơn các bạn đã đọc tâm sự của tôi.
Chỉ nghĩ thật lòng.

Trân trọng

Giao Chi San Jose. [email protected] (408) 316 8393



Ý kiến bạn đọc
17/12/202402:37:26
Khách
Ý kiến của 2 ông là một sản phẩm của sự tưởng tượng quá lỗi thời. Sao không chọn lối sống cao thượng và anh hùng một chút, và hãy chờ xem có thật sự cuộc đời sẽ đen tối theo sự tưởng tượng phong phú của các ông ?
16/11/202405:28:17
Khách
Đúng như ông bạn nói đây là vận nước
Nhưng có lúc nào ông tổng thống lạm quyền coi thường luật pháp, xoá bỏ hiến pháp, dùng tư pháp làm cộng cụ của mình để trở thành một người độc tài sửa hay thêm điều khoản mới là bỏ luôn nhiệm kỳ 4 năm thay bằng một tổng thồng nhiệm kỳ 10 năm và có thể tại vị hai hay ba nhiệm kỳ như Tập cận Bịnh hay Putin thì sao?
Mong vận mệnh của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ còn tốt đẹp đẻ cho thế giới còn an vui, thịnh vượng.
Mong thay !
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
19/06/202419:49:00
Đất nước này là một Hiệp Chủng Quốc, lớn mạnh nhờ bao thế hệ di dân từ những quốc gia khác nhau, với những con người từ nhiều sắc tộc khác nhau, mang những niềm tin tôn giáo khác nhau. Đó là sức mạnh độc đáo mà không quốc gia nào khác có được. Quốc gia này thường xưa nay vẫn cổ xúy và vận động cho tự do tôn giáo tại các nước khác.
19/06/202409:35:00
Đức Phật đã nhiều lần khuyến tấn rằng đừng nói những chuyện vô ích, chuyện tầm thường, về vua quan, về xe cộ, làng xóm, về đàn bà, đàn ông, về người đã chết (hiểu là: đừng nói về vong, về kiếp trước hay kiếp sau), và tránh nói cả chuyện thế giới này hiện hữu hay không hiện hữu. Nghĩa là, chỉ nên nói những gì giúp nhau nhận ra Chánh pháp và tu học giải thoát.
16/06/202415:49:00
Nhưng tôi để ý đến những người có tên tuổi trong và ngoài nước thì rất cân nhắc, kiệm lời khi nói đến thầy Thích Minh Tuệ bởi chê một nhân vật đang được quần chúng tôn sùng là tự khép án tử cho mình, mà khen thì không được gì ngoài tiếng đời thấy sang bắt quàng làm họ, hay xu nịnh bình dân từ hơn. Còn việc đáng lo là việc sụp hầm sụp hố bất tử theo nhân vật chính khi sự thật được phơi bày. Tôi không có thành ý hay ác ý gì với sư Minh Tuệ, nhưng thời gian là yếu tố quan trọng nhất của sự thật, chúng ta có hiện tượng chưa đủ để kết luận đó là sự thật, cần thời gian để hiện tượng hoá sự thật theo tự nhiên.
15/06/202422:58:00
Đọc tụng Chú Đại Bi chẳng phải để cầu phước mà nương theo oai lực của ngài Quán Thế Âm Bồ Tát để tạo an vui lợi lạc cho đời. Do đó, theo học hỏi riêng tư: - Khi đến chùa, với tâm Đại Bi bạn sẽ không thấy ai là Phật tử thông minh, ai là Phật tử ngu độn. Bạn sẽ không thấy ai là Phật tử giàu sang, ai là Phật tử nghèo hèn. Bạn sẽ không thấy ai đẹp mà cũng chẳng thấy ai xấu. Bạn nhớ lời Phật dạy trong Kinh Viên Giác, “Không kính người trì giới, không ghét người phá giới, không trọng người học lâu, không khinh người mới học. Vì sao vậy? Tất cả là tính giác. Ví như con mắt sáng, thấy rõ cảnh trước mắt. Cái sáng ấy tròn khắp, không có yêu, không có ghét.”
15/06/202419:12:00
Cho phép người quyền lực nhất đất nước hoạt động mà không sợ bị truy tố vì đã ra lệnh giết một người đối thủ chính trị hoặc đảo lộn kết quả bầu cử chỉ có thể xẩy ra trong chế độ độc tài. Chỉ có những kẻ tập tễnh muốn làm lãnh tụ độc tài mới đòi quyền miễn tố.
14/06/202400:00:00
Dưới thời các Tổng thống Barack Obama, Donald Trump và Joe Biden, chiến lược phòng thủ của Hoa Kỳ đã được xây dựng dựa trên quan niệm lạc quan rằng, Hoa Kỳ sẽ không bao giờ cần chiến đấu nhiều hơn một cuộc chiến trong cùng một lúc. Dưới thời chính quyền Obama, đứng trước tình trạng tiết kiệm ngân sách, Bộ Quốc Phòng đã từ bỏ chính sách lâu đời là sẵn sàng chiến đấu và giành chiến thắng trong hai cuộc chiến lớn để tập trung vào việc có được các phương tiện chiến đấu và chỉ giành chiến thắng trong một cuộc chiến. Hành động đó đã đẩy nhanh xu hướng, hướng tới một quân đội Mỹ nhỏ hơn. Nó cũng thu hẹp các lựa chọn khả dụng cho giới hoạch định chính sách của Hoa Kỳ, vì việc cam kết cho Hoa Kỳ tham chiến ở một nơi sẽ ngăn cản hành động quân sự ở nơi khác.
13/06/202408:25:00
Khi nói tới chuyện trao truyền y bát, chỉ là sử dụng một kiểu ngôn ngữ ước lệ. Nơi đây, chúng ta muốn nói tới một thẩm quyền sau khi Đức Phật nhập Niết Bàn. Nghĩa là, một thẩm quyền tối hậu để nương tựa. Khi dò lại kinh, chúng ta sẽ thấy câu chuyện phức tạp hơn. Vì có nơi Đức Phật nói rằng sau khi ngài nhập Niết Bàn, tứ chúng hãy chỉ dựa vào Chánh pháp. Kinh lại nói rằng tứ chúng chỉ nên dựa vào Kinh và Luật. Mặt khác, Đức Phật nói rằng có những kinh cần giải nghĩa (tức là, hãy nhìn mặt trăng, chứ đừng chấp vào ngón tay, và từ đây mở đường cho các bộ Luận và Kinh Đại Thừa). Có lúc Đức Phật chia đôi chỗ ngồi và trao y cho ngài Ca Diếp. Có kinh ghi lời Đức Phật trao pháp kế thừa cho ngài A Nan. Và có kinh ghi lời Đức Phật ủy thác quyền lãnh đạo cho Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên. Thế rồi, một hình ảnh thơ mộng từng được kể qua truyện tích Niêm Hoa Vi Tiếu, rằng Đức Phật lặng lẽ, cầm hoa lên, và ngài Ca Diếp mỉm cười. Tích này kể lời Đức Phật nói rằng ngài có một pháp môn vi diệu, không dự
12/06/202418:23:00
Bồ Tát là người giác ngộ về nỗi khổ của chúng sinh, đồng tình và thông cảm với nỗi khổ đó, và phát nguyện cứu thoát chúng sinh ra khỏi những nỗi khổ đó. Bồ Tát là những nhân vật khá phổ biến trong văn học và nghệ thuật Phật giáo, thường là các cá nhân bình thường mà được mô tả là những vị Bồ tát vĩ đại, đã hóa thân thành nhiều hình thức khác nhau để cứu giúp những người gặp hoạn nạn, khó khăn.
12/06/202409:17:00
Nếu đã có dịp được học và hiểu Chánh Pháp, đã từng thường xuyên thực tập các pháp hành, người Phật tử sẽ không vì ngưỡng mộ thầy Minh Tuệ mà thay đổi được con đường tu học của mình.
09/06/202419:37:00
Hôm nay với tư cách là người Việt quốc tịch Mỹ, mãi mãi vẫn nhớ mình là ai, xin ghi lại câu chuyện Hoa Kỳ lập quốc nhân ngày lễ Độc Lập. Lịch sử nước Hoa Kỳ ngắn và tưởng đơn giản nhưng thực sự rất phức tạp. Những người Anh tha phương tìm được đất sống đã nổi dậy chống lại cố quốc để trở thành người Mỹ. Văn hóa và ngôn ngữ vẫn từ nước Anh, nhưng di dân đã làm cách mạng chống lại nước mẹ để trở thành Hiệp Chúng Quốc.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.