Hôm nay,  

Anh Hùng Trại Cải Tạo

24/10/201700:00:00(Xem: 8567)
Anh Hùng Trại Cải Tạo
T Thành Lacey

(để nhớ những ai đồng cảnh tù ở trại Z30A)
 

Trong trại cải tạo không thiếu gì những người anh hùng chống lại sự áp bức và lạm quyền của cán bộ trại.  Có người đã dũng cảm vượt trại để, một là sống hai là chết tìm Tư Do.  Có người công khai chống đối, mát sát bọn cán bộ cai tù rồi bị biệt giam hay bị đánh đập tới chết.  Có người dám cho đám cai tù thấy thế nào là cái chí khí dũng cảm của người chiến sĩ Cộng Hoà.  Đó là trường hợp của anh Thuấn, người bạn cùng đội cải tạo với tôi ở Z30A, Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai.

Anh Thuấn người miền Trung, vóc dáng thấp, thân mình chắc nịt, đặc biệt là có nụ cười thật tươi và nói năng thật là nhỏ nhẹ và lịch sự.  Nhìn bề ngoài không ai có thể tửng tượng anh là một người có lòng dũng cảm và ý chí bằng thép.  Tên quản giáo đội rất ghét anh và hắn thường dùng tiếng “lì lợm” để nói về anh Thuấn.  Mỗi lần hắn thấy anh cuốc đất một cách “khoan thai chậm rải” không đạt chỉ tiêu là hắn lại sôi máu.  Tôi nhớ có lần hắn lôi anh vào cái lều cỏ ngoài đồng để thoi đánh anh vì anh “lì” đến mức hắn không chịu nổi.  Tôi nghe tiếng anh cố tình la lớn làm tên quản giáo đâm sợ và phải ngưng tay.  Vậy mà sau đó anh cứ tiếp tục “lì” tỉnh bơ!

Có lần sau khi cả đội cuốc xong chỉ tiêu mà anh còn mãi tít đằng sau, cứ lâu cỡ chừng năm phút mới cuốc một nhát!  Lúc đó đã xế trưa và nắng ngoài đồng nóng như thiêu.   Tên quản giáo ra lệnh cho anh cuốc chừng nào xong chỉ tiêu mới đựơc vào ăn cơm.  Anh cứ đứng sửng chống cuốc đứng ngoài trời nắng chan chan mà chẳng hề nao núng.  Cái hình ảnh anh đứng chống cuốc đứng ngoài đồng nắng bốc lửa còn in mãi trong ký ức khâm phục của tôi cho đến ngay giờ phút này.  Nếu tôi có tài điêu khắc tôi sẽ tạc bức tượng anh đang đứng vững như đồng trước sự thử thách của bạo lực.  Tôi nghỉ bức tượng đó đáng được đặt nơi công viên của cộng đồng chúng ta để mọi người đều có dịp bày tỏ lòng cảm phục trước những con người dũng cảm như anh.


Tôi có lần trốn trại và bị bắt lại nên không biết ngày nào được tha ra, còn anh vì thuộc lọai “lì lợm” nên anh cũng không biết chừng nào về.  Tôi với anh chợi nhau thân và lúc nào tôi cũng mến phục anh.  Còn anh thì lúc nào cũng dành cho tôi lòng cảm mến vì biết tôi đã có lần vượt trại.  Anh không có thăm nuôi nên sống thiếu thốn, tôi thì gia đình và hoàn cảnh cũng không gì hơn anh.  Chúng tôi thường chia nhau đọt rau, miếng bí hay khúc bầu.

Một sáng nọ, khi tập họp trại đi lao động thì cán bộ ngoài vào đọc danh sách ngừơi đựơc tha.  Tôi chẳng có hy vọng nào nên lơ đãng không để ý cho đến khi nghe có tên anh rồi lại có tên tôi!  Thật là một phép lạ.  Tối đó anh và tôi cùng những ngừơi may mắn khác được tách ra ở một khu trại riêng để làm thủ tục ra trại.  Tối đêm đó, tôi và anh cùng quỳ ở một góc phòng để cảm tạ Ơn Trên đã cho chúng tôi có cơ hội được tiếp tục tìm cách thoát khỏi chốn ngục tù  vĩ đại đang chờ đợi ở bên ngoài.  Sau khi ra trại, tôi phải bôn ba khắp nơi để tìm đường vượt biển.  Trong một lần tôi tạm trú ở nhà ông chú ở Phú Nhuận thì bất ngờ anh và vợ anh có đến thăm tôi.  Rồi từ đó đến nay tôi không được biết anh ở phương trời nào.

Giờ đây có dịp ngồi nhớ lại anh, con người dũng cảm, người hùng trong trại cải tạo của tôi , mà thấy lòng mình vẫn bồi hồi xúc động và cảm phục con người đó như ngày nào mình còn bị giam cầm trong chốn lao tù khổ sai.  Anh Thuấn ơi, mong rằng anh hiện giờ cũng được hưởng mọi đều tốt đẹp nơi một phương trời đầy Tự Do và Nhân Vị.

Có gian nan thử thách mới biết anh hùng

Không cong lưng qụy gối, để làm người, ta đứng vững.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thời gian còn làm Trung Sĩ Thông Dịch Viên trong Bộ Tư Lệnh Lục Quân Hoa Kỳ ở căn cứ Long Bình, Việt Nam vào năm 1969, trước khi tôi được chuyển sang phục vụ trong ngành phi hành của Không Quân Việt Nam Cộng Hòa, thì tôi có dịp tháp tùng phái đoàn Dân Sự Vụ (Civic Action) Lữ Đoàn 18 Quân Cảnh Hoa Kỳ (U.S. 18th Military Police Brigade) đi công tác ở Nhật Bản. Cũng trong chuyến công du này tôi đã phát hiện ra rằng, Nhật Bản là một quốc gia thực thi được chính sách phát triển kinh tế làm thịnh vượng cho toàn thể xã hội, và xóa bỏ được nhiều điều bất công...
Trong bất kỳ cuộc đấu tranh nào, cần phải phân loại, xác định rõ ràng các loại “địch” để tìm cách đối phó hoặc vận động gây cảm tình làm đồng minh, tùy loại địch. Mọi người thường nói, “biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng” là vậy.
Chỉ trong vòng 465 ngày (26/04/2024-17/01/2023) đảng CSVN đã trải qua 3 cuộc khủng hoảng lãnh đạo thượng tầng chưa từng có trong lịch sử. Người duy nhất vẫn “vững như bàn thạch” là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, 80 tuổi, nhưng ai sẽ thay ông Trọng để lãnh đạo đảng, sau Đại hội toàn quốc tháng 01 năm 2026 là câu hỏi chưa có câu trả lời...
Mới đây ở Việt Nam lại bùng nổ ra một vài vụ tham nhũng khá nghiêm trọng như vụ Vạn Thịnh Phát và Việt Á. Vào đầu năm nay, Transparency International báo cáo kết quả nghiên cứu tình trạng tham nhũng tại 180 nước trên thế giới trong đó có Việt Nam. Nhân dịp này chúng ta duyệt lại tình trạng tham nhũng ở Việt Nam.
Câu nói của cố thủ tướng Việt Cộng là Võ Văn Kiệt rằng ngày 30-4 có một triệu người vui và một triệu người buồn...
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.