Hôm nay,  

Nhờ bị thất tình mà anh Phó Tỉnh trưởng trở thành nhà thơ

21/01/202012:06:00(Xem: 6279)

 

                 

              Phat(SJ)2006 Related image

          Nguyễn Tấn Phát và Trung học Nguyễn Đình Chiểu Mỹ Tho

 

  1. Mở bài

 

Nhờ bị thất tình, anh Phó tỉnh trở thành nhà thơ. Nhà thơ Nguyên Trần, Nguyễn Tấn Phát.

Trên danh nghĩa thì anh chỉ dưới một người mà trên vạn người. Anh là người có quyền lực thứ hai trong tỉnh. Về hệ thống ngang thì các ty sở chuyên môn trong khu vực đều trực thuộc tòa tỉnh.

Các trưởng ty như: Tiểu học, Y tế, Công chánh, Kiến thiết, Cảnh sát, Thông tin, Thanh niên, Ngân khố, Bưu điện, Khí tượng…đều phải nể anh ba phần.

Anh là một thanh niên đẹp trai, nghề nghiệp vững chắc, địa vị được mọi người mong muốn có. Anh hô lên một tiếng thì có nhiều thiếu nữ tình nguyện nâng khăn sửa túi cho anh. Thế nhưng con tim tật nguyền, rướm máu không còn chỗ nào cho một giai nhân cả.

Anh phó được xem như “Đệ nhất thất tình” trong “nhóm đệ nhất” của  “Cửu nhân bang”, cựu học sinh Nguyễn Đình Chiểu-Lê Ngọc Hân, Mỹ Tho.

Những tâm trạng của con tim rỉ máu được thể hiện qua những “con chữ” có vần điệu, thành một bài thơ.

Anh tâm sự:

 

“Tình yêu không đẹp như mơ ước

Đành gởi điệu buồn lên ý thơ”

 

Trong bài họa “Nhớ bạn thơ” của nhà thơ Đức Hạnh, Nguyên Trần phụng họa với bài thơ “Say mê” có câu:

 

“Say tình nên tập tễnh làm thơ

Say nét hương yêu chẳng xóa mờ” (Nguyên Trần)

Tóm lại, nhờ bị thất tình mà anh Phó tỉnh đã có hàng trăm bài thơ với hàng chục bút hiệu khác nhau, lời thơ chan chứa tình cảm của một người chung thủy với hình bóng của một người dưng.

 

  1. Thơ thất tình của Nguyên Trần Nguyễn Tấn Phát

 

Chuyện tình bắt đầu từ khi:

 

“Ngày xưa anh đã trồng cây si

Trước cửa nhà em chẳng hạn kỳ”

 

Thế rồi:

Đêm nay có kẻ đội mưa

Khóc câu định mệnh chẳng chừa một ai.

 

Với em dù lắm chua cay

Tình yêu trước gió càng lay càng bền.

 

Mây suốt đời chung tình với gió

Tôi suốt đời chỉ có mình em.

 

Trái tim còn chút lửa hồng 

Cũng xin ơn cảm mênh mong tặng người.

 

Ai bảo yêu là đau khổ

Xin một đời đau khổ để yêu nhau.

 

Tình tuyệt vọng

 

Lòng ta chôn một khối tình,
Tình trong giây phút mà thành thiên thâu.
Tình tuyệt vọng, nỗi thảm sầu,
Mà người gieo thảm như hầu không hay.
(Arvers Sonnet d'Arvers
Khái Hưng dịch)

 

    1. Không thể quên hình bóng cũ

 

Nguyên Trần không thể quên hình bóng cũ nên thơ anh luôn nhớ về dĩ vãng. Quá khứ luôn sống lại trong lòng vì trong đó có hình bóng của người thiếu nữ mà anh yêu.

 

Tình phai

 

Tình ta đang độ thắm duyên nồng

Bỗng một chiều tàn Thu chớm Đông

Ai bỏ ra đi ai ngóng đợi

Kẻ còn ở lại kẻ chờ trông

Khói sương lãng đãng mờ chân núi

Hương sắc mơn man khuất nẽo sông

Từng mảnh đời chôn trong dĩ vãng

Bóng hình người cũ có còn không?

(Nguyên Trần. Toronto15-7-2019)

 

Những từ ngữ hướng về quá khứ như :”Từng mảnh đời chôn trong dĩ vãng”, “hình bóng cũ” thuộc về quá khứ. Quá khứ ấy thế nào?-Ai bỏ ra đi, ai ở lại, ngóng đợi, trông chờ. Tóm lại dĩ vãng không có gì vui cả, không có sum hợp, mà chỉ xa cách để ngóng đợi, trông chờ.

 

Bâng khuâng

 

Một mảnh trời buồn trong mắt ta

Bóng hình người cũ khó phai nhòa

Cuộc tình thuở ấy còn tay với

Duyên kiếp ngày nay phải cách xa

Thề hẹn vấn vương theo điệu nhạc

Dư hương cô đọng với câu ca

Yêu đương dang dở trong băng giá

Én chở đau thương tới cửa nhà.

(Nguyên Trần. Toronto 11-8-2019)

 

Trong bài họa “Tan tác” ngày 19-11-2018 có những câu lột tả sự đau buồn của người thua cuộc trên tình trường:

 

Ngậm ngùi nhớ lại chuyện xưa

Đau đớn thẩn thờ phút tiễn đưa

Lá hoa lạnh lẽo buồn không thắm

Ong bướm ngẩn ngơ xót chẳng đùa

Anh đã vì em mà thệ nguyện

Cả đời sẽ mãi là người thua.

 

Trong bài “Bâng khuâng” làm tại Toronto ngày 11-8-2019 có những câu nêu bật nổi buồn của nhà thơ với một hình bóng cũ. Cả một trời buồn đỗ ập xuống tâm trạng của Nguyên Trần.

 

Một mảnh trời buồn trong mắt ta

Bóng hình người cũ khó phai nhòa

Yêu đương dang dở trong băng giá

Én chở đau thương tới cửa nhà.

 

Chim én tượng trưng cho mùa Xuân (Một con én không thể làm nên mùa Xuân). Mùa Xuân là những ngày tháng tươi đẹp nhất trong năm.

Mùa Xuân của đất trời là hiện tượng tuần hoàn không thay đổi. Xuân về, Tết đến, vạn vật sống lại sau những ngày Đông giá rét, tàn tạ.

Mùa Xuân mang vui tươi đến cho mọi người. Đón Xuân, mừng Xuân vui Xuân…Hoa lá nở rộ khoe sắc thắm, ong bướm đưa nhau về xây tổ. Có cặp, có đôi.

Xuân đi, rồi Xuân đến, mãi mãi vẫn còn Xuân. Tuy nhiên tuổi xuân của đời người thì trái lại. Xuân bất tái lai. Mỗi độ Xuân đi, tuổi đời chồng chất, tóc điểm sương rồi đến bạc đầu.

Cả một mảnh trời buồn đổ ập xuống tâm tình của nhà thơ. “Én chở đau thương tới cửa nhà” khiến cho Nguyên Trần không thể thoát ra khỏi quá khứ, chứa hình ảnh của người anh yêu.

Xuân vui khắp mọi nhà, nhưng “Một mảnh trời buồn trong mắt ta”.

Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.

 

    1. Nguyên Trần chấp nhận số phận

 

Trong bài họa đối lại bài xướng “Tình thơ” của nhà thơ Hồ Công Tâm, trong bài họa “Tình buồn muôn thuở” Nguyên Trần viết:

 

“Tình lỡ nào hay tình rộng hẹp

Sông buồn ai biết sông nông sâu

Tạ từ thôi cũng cam đành phận

Duyên nợ rồi đây sẽ nhạt màu”

(Nguyên Trần. Toronto 8-7-2019)

 

  1. Tội nghiệp cho anh Phó tỉnh

 

Bài thơ “Say mê” thuộc dạng “thủ nhất thanh” là chữ đầu những câu đều giống nhau.

 

Say mê

Say tình tập tễnh làm thơ

Say nét hương yêu chẳng xóa mờ

Say bờ môi ngọt mãi mong chờ

Say rèm mi mướt gieo thương nhớ

Say ánh mắt buồn tạo ước mơ

Say giọng ngọt ngào êm giấc ngủ

Say tình nên tập tễnh làm thơ

Toronto 4/9/2019 * Nguyên Trần

 

“Bờ môi ngọt mãi mong chờ” cho thấy sự mong muốn và chờ đợi, nghĩa là ở ngoài tầm tay với, của anh Phó đa tình.

Ánh mắt buồn tạo ước mơ” . Ước mơ là mong muốn trong mộng, muốn độc quyền chiếm hữu, nhưng vẫn còn trong mơ, chưa thành hiện thực.

Qua những câu trên, thấy tội nghiệp cho anh Phó quá. Thiếu vắng kỷ niệm của những người tình, ràng buộc nhau để nhớ nhau hoài. Thiếu vắng những buổi hẹn hò, nam thanh nữ tú, tay trong tay, vai sánh vai hâm nóng cuộc tình, dẫn nhau đi bát phố, hết đường Lê Lợi tới phố Bonard. Ghé vào kem Mai Hương, Givral, Brodard, hay áp sát người chuyền sức ấm vào nhau, trong ciné Rex hay Eden.

Thường có những cặp lợi dụng bóng tối, trong đó có tui.

Tội nghiệp cho anh Phó nầy quá. Chả xơ múi được gì cả.

 

    1. Thưởng thức thơ Nguyên Trần

 

              C:\Users\Davis\AppData\Local\Microsoft\Windows\INetCache\IE\9RHLYYLI\ijmgoajcpphmcpmo.png C:\Users\Davis\AppData\Local\Microsoft\Windows\INetCache\IE\F138DTCY\dmdlninlgefeboif.png

 

                blank

 

                 Sư phụ Nguyễn Phương và đệ tử Lý Mỹ Hạnh

 

Trong nhóm “Cửu nhân bang Dễ thương”, cựu học sinh NĐC-LNH Mỹ Tho, chỉ có anh Nguyễn Tấn Phát biết sáng tác thơ, làm thơ như ăn cơm bữa, phóng bút là có thơ. Số còn lại rất thích thơ và thưởng thức thơ.

Đặc biệt là chị Lý Mỹ Hạnh, nghệ danh Tịnh Đế Liên Hoa, không những yêu thơ Nguyên Trần mà đưa thơ của anh vào nhạc, tạo ra âm hưởng thơ nhạc huyện vào nhau dưới hình thức tân cổ giao duyên. Một nét đặc biệt nữa là chính chị tự biên, tự diễn, đưa lên Youtube hàng chục album nhạc tân cổ giao duyên.

Đó cũng dễ hiểu thôi. Vì chị là đệ tử của soạn giả Nguyễn Phương, người đã từng góp phần quan trọng trong nghệ thuật sân khấu cải lương thịnh hành một thời ở miền Nam Việt Nam.

 

Ngoài ra, những đồng môn NĐC-LNH cũng thích thơ của Nguyên Trần và của những thi hữu đã xướng họa qua những bài thơ, mỗi người một vẻ với nét độc đáo riêng.

Phải nói tới anh Lý Ngọc Cương, Úc Châu, chị Phạm Thị Phia, chị Kim Oanh Lê, không những thưởng thức thơ mà còn chuyển tải đến các bạn.

 

  1. Thơ yêu nước

 

Mặc dù thất bại trong tình yêu, nhà thơ Nguyên Trần tự nhận anh là người thua cuộc:

 

Anh đã vì em mà thệ nguyện

Cả đời sẽ mãi là người thua.

Giả biệt tỉnh nhà anh bỏ đi

Làm người thua cuộc có vui gì.

 

Tuy nhiên, anh cũng như hàng triệu người Việt chạy nạn Cộng Sản, tình yêu quê hương, đất nước, dân tộc vẫn còn đeo đẳng trong anh suốt gần nửa thế kỷ qua. Có thể mượn hai câu thơ trong bài Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan để diễn tả tình yêu nước:

 

“Nhớ nước đau lòng con quốc quốc

Thương nhà mỏi miệng cái gia gia”

 

Tình yêu quê hương của nhà thơ có thể gói ghém trong những câu thơ của bài “Tháng Tư Tan Tác”. Tháng 4 năm 1975:

 

Nước nhà tan tác bao năm

Làm thân viễn xứ hương trầm xa trôi

Còn thêm tình nước tình nhà

Tình nào cũng lụy như hoa héo tàn

Quê hương rồi sẽ có ngày

Cờ vàng phấp phới vang bài quốc ca.

(Tháng Tư Tan Tác. Toronto 14/4/2019. Nguyên Trần).

 

Bài “Xuân bất tái lai” của Nguyên Trần.

Xuân đến là thêm một tuổi già
Ta buồn nghĩ lại tấm thân ta
Gặp phần thất quốc đau tình nước
Phải số vong gia khóc nghĩa nhà
Sự nghiệp nửa đời cam đứt đoạn
Công danh trọn kiếp bổng phôi pha
Thời gian vun vút không nhìn lại
Chưa tính toan chi đã xế tà
(Nguyên Trần* Toronto* Đầu xuân khai bút)

 

Trong bài thơ “viết trong phút chạnh lòng nhớ về trường Bộ Binh Thủ Đức” có những câu:

Quân thù gieo rắt tang thương

Người trai yêu nước can trường đứng lên

Giữ gìn bờ cõi vững bền.

Noi gương người trước chinh yên lời thề.

 

“Chinh yên” là cởi ngựa ra trận.

Người sĩ quan trẻ nầy đã tích cực góp phần thực hiện nghĩa vụ thiêng liêng mà lịch sử trao cho, để bảo vệ tự do, dân chủ cho đồng bào miền Nam. Chấp nhận chiến trường “da ngựa bọc thây” anh hùng. Hy sinh vì tổ quốc là một vinh dự của công dân Việt Nam Cộng Hòa. 

Có thể gọi anh là người văn võ song toàn. Nhà thơ, nhà binh.

 

  1. Thơ xướng họa

 

Nhà thơ Nguyên Trần Nguyễn Tấn Phát và các thi hữu tìm về với nhau, giao tiếp nhau qua một loại văn chương thanh tao, đòi hỏi nhiều kỹ năng diễn đạt tình cảm, tâm tư qua vần điệu của các thể thơ độc đáo.

Xướng họa trong thơ dành cho những thi hữu, thi nhân gắn chặt trong tình yêu thơ, và thưởng thức thơ.

Nhà thơ Nguyên Trần Nguyễn Tấn Phát gắn bó chặt chẽ với những thi hữu như: nhà thơ Đức Hạnh, Sông Thu, Mai Xuân Thanh, Hồ Công Tâm, Nguyễn Kinh Bắc, Trương Minh Hòa, Trần Quốc Bảo…

 

Bài xướng “Xuân bất tái lai” của Nguyên Trần, được các bạn sau đây họa lại: Cao Thiếu Lang, th - Shiroi, Đặng Xuân Linh, Nguyễn Gia Linh Lam Vân, Nguyễn Thành Tài, Minh Hồ, Mẫn Hồ, Bùi Tiến, Nguyên Hà và Mỹ Linh”

Xuân bất tái lai

Nguyên Trần

 

Xuân đến là thêm một tuổi già
Ta buồn nghĩ lại tấm thân ta
Gặp phần thất quốc đau tình nước
Phải số vong gia khóc nghĩa nhà
Sự nghiệp nửa đời cam đứt đoạn
Công danh trọn kiếp bổng phôi pha
Thời gian vun vút không nhìn lại
Chưa tính toan chi đã xế tà
Nguyên Trần

Bài họa

 

Xuân Viễn Xứ
Minh Hồ

Đứng trước gương soi mới thấy già
Tóc thay màu bạc trắng đầu ta
Trên vầng trán khắc nhiều đường chỉ
Đôi mắt quầng thâm bởi nhớ nhà
Mấy chục năm trời xuân viễn xứ
Lòng luôn hồi tưởng thuở xông pha
Lằn tên mũi đạn thời chinh chiến
Chẳng kể bình minh đến bóng tà
Minh Hồ *050209

Thơ đối đáp. Nguyễn Trãi, Thị Lộ

Xướng:

 

Ả ở nơi nào, bán chiếu gon?

Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn?

Xuân xanh nay độ bao nhiêu tuổi?

Đã có chồng chưa, được mấy con?

(Nguyễn Trãi)

 

Họa:

 

Thiếp ở Tây Hồ bán chiếu gon,

Cớ chi ông hỏi hết hay còn?

Xuân xanh vừa độ trăng tròn lẻ

Chồng còn chưa có, có chi con!

(Nguyễn Thị Lộ)

 

Thơ đối đáp vui

 

Câu chuyện xảy ra ở một gia đình thời xưa, chế độ đa thê được luật pháp công nhận. Thời Pháp thuộc, trên tờ hôn thú có ghi “vợ chánh” (Premier rang) hay “vợ thứ” (Deuxième rang). Một ông có hai bà vợ sống chung một nhà. Ông và người vợ thứ, biết làm thơ.

Bà lớn ỷ có quyền hành nên đặt cái giường ngủ đấp mô con đường từ giường ngủ của ông đến bà bé.

Nhiều đêm buồn tủi thân phận, trằn trọc không ngủ được, bà bé ngâm hai câu thơ:

 

Thuyền ơi có nhớ bến chăng

Bến nầy một mực khăng khăng nhớ thuyền

 

Ông chồng đáp:

Thuyền nầy nhớ bến không nguôi

Đồn tuần áng ngử làm sao xuôi dòng.

 

Bà nhỏ:

Đồn tuần mặc kệ đồn tuần

Qua đồn nộp thuế, qua thì cứ qua.

 

Ông chồng:

Thuyền nầy vốn liếng bao nhiêu

Qua đồn nộp thuế thì xiêu cột buồm.

 

  1. Thơ Đường

 

Ở Việt Nam người ta phân biệt thơ Đường và thơ Đường luật.

Thơ Đường là những bài thơ do các thi sĩ người Trung Hoa sáng tác ở thời nhà Đường (618-907). Thơ Đường luật là thơ của các thi sĩ Việt Nam sáng tác theo quy tắc của thơ Đường.

 

    1. Những thi sĩ nổi tiếng thời nhà Đường bên Trung Hoa

 

Những thi sĩ nối tiếng thời nhà Đường bên Trung Hoa gồm có: Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị, Vương Bột, Vương Hàn, Thôi Hộ, Tô Đông Pha, Trương Kế…

 

    1. Những bài thơ Đường nổi tiếng

 

  1. Phong Kiều dạ bạc

Trương Kế

       

          phong kieu 2 phong kieu 3

 

                       Chùa Hàn San và thuyền của khách

 

Nguyệt lạc, ô đề sương mãn thiên

Giang phong, ngư hỏa đối sầu miên

Cô Tô thành ngoại Hàn San tự

Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền

 

Dịch nghĩa

 

Ban đêm đậu thuyền tại sông Kiều

 

Trăng lặn, quạ kêu, sương phủ đầy trời

Hàng cây phong bên sông, ngọn đèn thuyền chài ở trước người đang miên man buồn.

Ngoài thành Cô Tô là chùa Hàn San

Tiếng chuông lúc nửa đêm vẳng đến thuyền khách.

 

Phong Kiều dạ bạc là bài thơ Đường rất nổi tiếng của Trương Kế. Khi ông đi thi hỏng, về đến thành Cô Tô, đã cảm hứng trước cảnh đẹp thiên nhiên mà xuất thần làm tuyệt phẩm này để lại cho hậu thế. 

Bài thơ tả tâm trạng của tác giả và vẻ đẹp của sông nước Tô Châu đã làm dịu đi nỗi buồn hỏng thi của ông. 

Bài thơ được Tản Đà dịch lại với phong cách sáng tạo tuyệt vời như sáng tạo ra thi phẩm mới theo thể thơ lục bát :

 

Tản Đà dịch

 

Ban đêm đậu thuyền  tại sông Kiều

 

Trăng tà, tiếng quạ kêu sương

Lửa chài, cây bến, sầu vương giấc hồ

Thuyền ai đậu bến Cô Tô

Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San

(Tản Đà dịch) 

 

  1. Thôi Hộ với bài « Đề tích sở kiến xứ »

 

               Related image

     

        Nhân diện đào hoa tương ánh hồng

 

       « Đề tích sở kiến xứ » 

 

« Đề tích sở kiến xứ » là « Đề chỗ đã trông thấy năm trước » .

 

Khứ niên kim nhật thử môn trung

Nhân diện đào hoa tương ánh hồng

Nhân diện bất tri hà xứ khứ

Đào hoa y cựu tiếu Đông phong

Dịch nghĩa

 

« Đề chỗ đã trông thấy năm trước »

 

Cửa nầy, năm ngoái, hôm nay

Hoa đào phản chiếu mặt ai ửng hồng

Mặt người giờ ở nơi nao

Hoa đào vẫn đó, cười chào gió Đông.

 

Gió Đông là gió từ phía Đông của nước Trung Hoa, chớ không phải gió mùa Đông. Bởi vì ông dạo chơi trong tiết Thanh minh, mà Nguyễn Du đã tả:

Thanh minh trong tiết tháng ba

Lễ là tảo mộ, hội là đạp thanh.

 

Tản Đà ghi chú: Thanh minh là một tiết trong mùa xuân, thuộc về đầu tháng 3

 

Thôi Hộ là thi sĩ đẹp trai phong lưu nhưng ít giao du. Một hôm nhân tiết thanh minh dạo chơi ngoài thành, thấy một vườn hoa đào nở tươi thắm bèn gỏ cửa vào xin nước uống, đồng thời để được thưởng hoa. Một người con gái mặt đẹp như hoa đào ra mở cửa hỏi, rồi đem nước mời uống. Tiết thanh minh năm sau, Thôi Hộ nhớ lại chuyện xưa bèn tìm lại nơi kỳ ngộ, thì thấy cửa đóng then cài, chàng để lại một bài thơ ở cửa rồi đi. Mấy hôm sau lại đến, thì chợt nghe có tiếng người khóc. Một ông lão ra hỏi có phải là Thôi Hộ không, rồi kể lễ sự tình: Con gái cụ khi đọc bài thơ thì đã nhịn đói mà chết. Thôi Hộ vào khấn trước xác người con gái còn tươi như hoa . Cô gái sống lại rồi cùng họ Thôi kết duyên chồng vợ.

 

  1. Vương Hàn với bài « Lương Châu Từ »

 

            Related image Related image

Lương Châu Từ

 

Bồ đào mỹ tữu, dạ quang bôi

Dục ẩm, tỳ bà mã thượng thôi

Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu

Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi?

Dịch

Lương Châu Từ

 

Đây rượu bồ đào, đây chén ngọc

Muốn say đàn đã giục ra đi

Ai cười chiến địa mình say ngủ

Chinh chiến xưa nay mấy kẻ về

 

Dịch thơ vui 1

 

Rượu bồ đào chén dạ quang

Cứ lai rai mãi, lên đàng thì sao

Rượu vào ai chẳng tào lao

Ngựa ra chiến địa còn tao ở nhà.

Bản 2 (thời hiện đại, người uống là cấp chỉ huy):

 

Mác-ten rót cốc pha-lê

Cụng chưa kịp uống, "... lên xe", lính mời

Dô! Dô! Cấm đứa nào cười

Mai giao chiến biết còn đời hay không!...

 

Bản 3 

Gò Đen còn nửa bi-đông

Mở chưa kịp uống, "Tập trung!" vang trời

Biết đâu mai sớm xong đời

Tối nay xài hết, miễn cười, anh em!

 

  1. Thơ Đường luật ở Việt Nam

 

    1. Phong trào thơ mới ở Việt Nam

 

Phong trào thơ mới Việt Nam bắt đầu từ năm 1930, với những nhà thơ nổi tiếng như : Xuân Diệu, Hàn Mặc Tử, Nguyễn Bính, Huy Cận, Thâm Tâm (TTKH), Thế Lữ, Chế Lan Viên, Lưu Trọng Lư, Tế Hanh, Vũ Hoàng Chương, Nguyên Sa, Tô Kiều Ngân, Tú Mở…

 

Thơ mới là cách sáng tác không theo quy luật gò bó cổ điển. Số câu không giới hạn. Từ ngữ phổ thông, bình dị, không theo khuôn mẫu chữ Hán như cảnh « phong hoa tuyết nguyệt »…

 

Riêng về huyền thoại TTKH, thì trong quyển Văn Nhân và Tình Sử, nhà văn Vương Trùng Dương đã nêu lời xác nhận của nhà thơ Nguyễn Vỹ, thì tác giả những bài thơ mang tên TTKH chính là nhà thơ Thâm Tâm Nguyễn Tuấn Trình, viết tặng cho người yêu là Trần Thị Khánh khi cô nầy đã hạnh phúc về nhà chồng.

 

    1. Thơ Đường luật ở Việt Nam

 

  1. Tổng quát về thơ Đường luật

 

Trước năm 1930, các nhà thơ Việt Nam sáng tác thơ theo Đường luật.

Thơ Đường luật là thơ nôm làm theo quy tắc và khuôn mẫu của thơ Đường. 

Dạng thơ phổ thông nhất là « thất ngôn bát cú », mỗi câu 7 chữ, bài thơ 8 câu. Một thể thơ khác là thất ngôn tứ tuyệt, bài thơ có 4 câu, mỗi câu 7 chữ.

Hai điểm quan trọng của thơ Đường luật là hợp vận, nghĩa là hai thanh « bằng » « trắc » ở những chữ quy định phải hợp vần với nhau.

Phép đối. Theo quy định thì những câu nào phải đối nhau.

Ví dụ như :

Lom khom dưới núi, tiều vài chú

Lác đác bên sông, rợ (chợ) mấy nhà.  

(Bài Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan)

 

Hoặc :

Trên ghế bà đầm ngoi đít vịt,
Dưới sân, ông cử ngỏng đầu rồng 

(Bài giễu người thi đỗ của Trần Tế Xương)

 

  1. Những nhà thơ Đường luật nổi tiếng của Việt Nam

 

Những nhà thơ Đường luật nổi tiếng Việt Nam gồm có: Nguyễn Khuyến, Trần Tế Xương, Cao Bá Quát, Nguyễn Công Trứ, Hồ Xuân Hương, Bà Huyện Thanh Quan…

 

Bài Qua Đèo Ngang (Bà Huyện Thanh Quan)

 

          Image result for hình qua đèo ngang của bà huyện thanh quan Related image

 

Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà

Cỏ cây chen lá, đá chen hoa

Lom khom dưới núi, tiều vài chú

Lác đác bên sông, rợ (chợ) mấy nhà

Nhớ nước đau lòng con quốc quốc

Thương nhà mỏi miệng cái gia gia

Dừng chân đứng lại, trời non nước

Một mảnh tình riêng, ta với ta.

 

Một thưở yêu người

Nguyên Trần

 

Trăng khuyết buồn đau lỡ nhịp đàn

Tình xuân mờ nhạt giọt mưa tan

Mộng vàng ngây ngất mây vương vấn

Hương sắc đam mê gió bạt ngàn

Nhớ thuở duyên xưa tà áo tím

Thương thời phận đẹp chiếc khăn san

Anh đời phiêu bạt trong hiu quạnh

Đơn điệu trần ai lệ thấm tràn.

(Toronto 1/7/2019* Nguyên Trần.)

 

  1. Kết luận

 

Anh Nguyễn Tấn Phát được các bạn tặng cho danh hiệu « Đệ nhất thất tình ». Bị thất tình nên anh Phó tỉnh trưởng Vĩnh Bình đưa những nổi đau buồn, thương nhớ vào thơ.

Tình thơ mở rộng bởi những thi hữu của anh tạo ra nội dung đa dạng trong những bài thơ, xướng, họa đặc sắc.

Anh chờ một người không hẹn đến, chung thủy với hình bóng của một người dưng. 

Có thể :

 

« Nợ tình chưa trả cho ai

Khối tình mang xuống tuyền đài chưa tan ».

 

Anh vẫn mong, vẫn đợi, vẫn chờ

Hình bóng một người không hẹn đến.

Tội nghiệp thay cho anh Phó tỉnh

Rướm máu con tim bởi một người dưng.

 

Trúc Giang

Minnesota ngày 20-1-2020



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ở đời dường như chúng ta hay nghe nói người đi buôn chiến tranh, tức là những người trục lợi chiến tranh như buôn bán vũ khí, xâm chiếm đất đai, lãnh thổ của nước khác, thỏa mãn tham vọng bá quyền cá nhân, v.v… Nhưng lại không mấy khi chúng ta nghe nói có người đi buôn hòa bình. Vậy mà ở thời đại này lại có người đi buôn hòa bình. Thế mới lạ chứ! Các bạn đừng tưởng tôi nói chuyện vui đùa cuối năm. Không đâu! Đó là chuyện thật, người thật đấy. Nếu các bạn không tin thì hãy nghe tôi kể hết câu chuyện dưới đây rồi phán xét cũng không muộn. Vậy thì trước hết hãy nói cho rõ ý nghĩa của việc đi buôn hòa bình là thế nào để các bạn khỏi phải thắc mắc rồi sau đó sẽ kể chi tiết câu chuyện. Đi buôn thì ai cũng biết rồi. Đó là đem bán món hàng này để mua món hàng khác, hoặc đi mua món hàng này để bán lại cho ai đó hầu kiếm lời. Như vậy, đi buôn thì phải có lời...
Hồi đầu năm nay, một người bạn quen gọi đến, chỉ sau một tháng quốc gia chuyển giao quyền lực. Giọng chị mệt mỏi, pha chút bất cần, “Giờ sao? Đi đâu bây giờ nữa?” Chị không hỏi về kế hoạch chuyến đi du lịch, cũng không phải địa chỉ một quán ăn ngon nào đó. Câu hỏi của chị đúng ra là, “Giờ đi tỵ nạn ở đâu nữa?” “Nữa!” Cái chữ “nữa” kéo dài, rồi buông thỏng. Chữ “nữa” của chị dài như nửa thế kỷ từ ngày làm người tỵ nạn. Vài tháng trước, cuộc điện thoại gọi đến người bạn từng bị giam giữ trong nhà tù California vì một sai phạm thời trẻ, chỉ để biết chắc họ bình an. “Mỗi sáng tôi chạy bộ cũng mang theo giấy quốc tịch, giấy chứng minh tôi sinh ở Mỹ,” câu trả lời trấn an người thăm hỏi.
Chỉ trong vài ngày cuối tuần qua, bạo lực như nổi cơn lốc. Sinh viên bị bắn trong lớp ở Đại học Brown. Người Do Thái gục ngã trên bãi biển Bondi, Úc châu, ngay ngày đầu lễ Hanukkah. Một đạo diễn tài danh cùng vợ bị sát hại — nghi do chính con trai. Quá nhiều thảm kịch trong một thời khắc ngắn, quá nhiều bóng tối dồn dập khiến người ta lạc mất hướng nhìn. Nhưng giữa lúc chưa thể giải được gốc rễ, ta vẫn còn một điều có thể làm: học cho được cách ứng xử và phản ứng, sao cho không tiếp tay cho lửa hận thù. Giữ đầu óc tỉnh táo giữa khủng hoảng giúp ta nhìn vào ngọn cháy thật, thay vì mải dập tàn lửa do người khác thổi lên.
Trong những thời khắc nguy kịch nhất, thảm họa nhất, tổng thống Hoa Kỳ là người duy nhất có tiếng nói quyền lực với toàn dân để đưa họ vượt qua nghịch cảnh. Tổng thống sẽ trấn an dân bằng luật pháp, bằng ý chí kiên cường, bằng bản lĩnh lãnh đạo, bao dung nhưng dứt khoát. Thậm chí, có khi phải bằng mệnh lệnh sắc bén để khống chế những tư tưởng bốc đồng sẽ gây hỗn loạn. Mấy trăm năm lập quốc của Mỹ đã chứng minh rất nhiều lần như thế.
(Sydney – 14 tháng 12, 2025) - Hàng trăm người có mặt tại bãi biển Bondi, Sydney, để dự lễ Hanukkah đã chứng kiến một trong những vụ khủng bố đẫm máu nhất kể từ sau thảm sát Port Arthur năm 1996. Vào lúc 6 giờ 45 chiều Chủ Nhật, hai tay súng mặc đồ đen xuất hiện trên cây cầu bộ hành nối Campbell Parade với Bondi Pavilion, bắt đầu nổ súng xuống đám đông đang dự lễ. Hai kẻ này dùng súng trường, bắn liên tục trong khoảng 10 phút, khiến hàng trăm người hoảng loạn bỏ chạy, nhiều người ngã gục ngay trên bãi cát và công viên ven biển. Ít nhất 12 người thiệt mạng, trong đó có 9 nạn nhân thường dân, 1 cảnh sát và 2 tay súng (một bị bắn chết tại chỗ, một bị bắt nhưng sau đó tử vong do vết thương). Ngoài ra, có ít nhất 38 người bị thương, trong đó có 2 cảnh sát và nhiều nạn nhân ở tình trạng nguy kịch.
Năm 2024, con người trung bình dành hai giờ rưỡi mỗi ngày trên mạng xã hội. Nhân lên, đó là hơn một tháng mỗi năm nhìn vào màn hình, lướt ‘feed’ (dòng tin), đợi ‘notification’ (báo tin), đếm ‘like’ (lược thích). Bạn dành nhiều thới giờ cho Facebook, Instagram, TikTok. Và câu hỏi không phải "có nhiều không?", mà là "chúng ta nhận được gì?" Câu trả lời, theo một nhóm triết gia, nhà tâm lý học, nhà xã hội học đương đại, không phải kết nối, không phải hạnh phúc, không phải sự thật. Mà là cô đơn có tổ chức, lo âu có hệ thống, và sự thật bị thao túng. Mạng xã hội—đặc biệt Facebook, nền tảng với ba tỷ người dùng, lớn hơn bất kỳ quốc gia nào trên hành tinh—không phải công cụ trung lập. Nó là kiến trúc quyền lực đang định hình lại não bộ, xã hội, và chính trị theo cách mà chúng ta chưa kịp nhận ra. Và đây là điều đáng sợ nhất: chúng ta không bị ép. Chúng ta tự nguyện. Chúng ta mở Facebook vì muốn "kết nối." Nhưng sau ba mươi phút lướt, chúng ta cảm thấy trống rỗng hơn. Chúng ta vào để "cập nhật
Trong sân khấu chính trị đồ sộ từ cổ chí kim của nước Mỹ, hiếm có nhân vật nào diễn xuất giỏi như Donald J. Trump. Những cuộc vận động tranh cử từ hơn mười năm trước của Trump vốn đã tràn ngập những lời hứa, giáo huấn, sự tức giận vì “nước Mỹ quá tệ hại”, những lời phỉ báng đối thủ. Tất cả hòa hợp thành những bản giao hưởng ký tên DJT. Mỗi lần Trump bước lên sân khấu, điệu nhảy YCMA vô tư, không theo chuẩn mực, thay cho tiếng kèn hiệu triệu “hoàng đế giá lâm.”
Năm 2025 được xem là giai đoạn khó khăn cho ngành khoa học khi ngân sách nghiên cứu bị thu hẹp và nhiều nhóm chuyên môn phải giải thể. Tuy vậy, những thành tựu y học nổi bật lại chứng minh rằng sức sáng tạo của con người chưa bao giờ dừng lại. Hàng loạt phát hiện mới đã mở rộng hiểu biết của chúng ta về sức khỏe, đồng thời thay đổi cách chăm sóc bệnh nhân hiện nay. Dưới đây là chín trong số những khám phá ấn tượng nhất trong năm 2025.
Năm 2025 khởi đầu bằng nỗi lo dấy lên từ các sàn tài chính quốc tế. Tháng Tư, Tổng thống Donald Trump khơi lại cuộc chiến thương mại, khiến nhiều người e sợ suy thái toàn cầu. Thế nhưng, sau mười hai tháng, kinh tế thế giới vẫn đứng vững: tổng sản lượng tăng khoảng 3%, bằng năm trước; thất nghiệp thấp và chứng khoán nhiều nơi tiếp tục lên giá. Chỉ riêng lạm phát vẫn còn là bóng mây bao phủ, vì phần lớn các nước trong khối công nghiệp OECD chưa đưa được vật giá về mức ổn định như mong muốn.
Sự phát triển nhanh chóng của Artificial Intelligence/ AI và robot đặt ra nhiều thách thức về đạo đức xã hội và cá nhân, đặc biệt là trong việc thu thập dữ liệu cá nhân làm ảnh hưởng đến các quyết định quan trọng như tuyển dụng, trị liệu và xét xử. Mặc dù AI có thể mô phỏng cảm xúc, nhưng không có ý thức thực sự, dẫn đến nguy cơ làm cho con người phụ thuộc vào AI và robot và suy giảm kỹ năng giao tiếp xã hội...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.