NAPKINS | DẤU VẾT

21/08/202409:04:00(Xem: 1848)

napkins

 


napkins

đinh trường chinh

 


Napkins cho đời vui
Lau miệng cười thật tươi
Ngày cho ta vụn giấy
Thơ thẩn và vẽ vời


Bụi là hạt hay vụn
Là một cơn lốc trần
Sống chết cũng từ hạt
Một người vừa hóa thân*


Hãy khoan thai bắt nắng**
Rồi mưa sẽ định thần
Ngậm sen vào tịnh đế
Thắm đẹp mầu khăn ăn


Hãy sạch như hồn giấy
Thơm dậy bờ tinh khôi***
Napkins cùng thực nghiệm
Những dấu tích đời đời

 


)(
h o à n g x u â n s ơ n
15 Aout, 2024

*Thi sĩ Bụi Đời Trần Thoại Nguyên
**Bắt Nắng, Vũ Hoàng Thư
** *Ý TCS, Đóa Hoa Vô Thường

 

 

 

)(  )(

 


dấu vết

 

                      tiên đoán. có khi đúng ]

 

 

dấu vết

khánh trường

 

  

Tôi rút gọn

Và tôi.

                                  Tóm lại

 

Chiếc vòng tròn

Những hòn bi nức nở

 

Mắt màu ve

Vết nứt trên giao diện

Chiếc cần gạt bỏ xứ ra đi

Chỉ còn lại những canh bạc tằn tiện

  

Khi bạn đã ở vùng khoanh

Nước lượn lờ

Sẽ thấy bạn những vành khuyên đẹp

Lời chim hót ban mai

Đời giàu thêm từng túng quẫn

 

Có ai

Một mình

Có ai đắp thêm những mình

Ấm áp

Giác độ mây bồng bềnh

Cửa đã mở

Khoan thai từng bản lề

 

Giản dị một câu viết

Dấu chấm giữa tôi và em

Dấu móc đầm đìa

Ta từ mùi mẫn tư phương

Mùi và hương

Trong căn phòng trắc ẩn

Lâng lâng nỗi đậm già

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

28.7.2024

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tình anh cỏ ướt đêm thâu | gió mưa nặng hạt cơ cầu nặng vai | thương em không có ngày mai | anh đi mãi quên đời trai đã già
Bữa nay hát thánh ca buồn Buồn tôi cũng giống như buồn thánh ca
Hãy mở cửa nhà như lòng con mở | Hãy sót thương người tứ cố vô thân | Chén cơm đó con cho đi một nửa | Một nửa cho là một nửa thâm ân
Nằm nghe hơi thở bỏ thân, | tâm như chiếc lá cuối trời gió lay.
Đêm Giáng sinh, ai cũng mơ giấc mơ về nhà, mời đọc 'Trên Đường Về Nhà" của Mohammed Moussa — một bản nhạc "I will be home for Christmas" của Gaza, nơi hành trình về nhà là nỗi đau thức tỉnh nhận ra không còn chốn trở về. Mohammed Moussa là thi sĩ người Palestine, sinh sống và sáng tác tại Gaza, ông là thành viên của Gaza Poets Society, một nhóm thi sĩ viết trong điều kiện bị phong tỏa, nơi thơ không nhằm kể lể bi kịch, mà ghi lại sự trống rỗng mà chiến tranh và bạo lực để lại trong đời sống thường ngày.
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió