Hôm nay,  

Bầu Cử Và Quyền Chọn Lựa Của Người Dân

18/10/202400:00:00(Xem: 2347)
 
Hình dưới Bau cu 01

Mục Sư Martin Luther King, Jr. đứng phía sau Tổng Thống Johnson khi ông ký ban hành Đạo Luật Dân Quyền vào năm 1964. (Photo: www.en.wikipedia.org

 
Tổng Thống thứ 16 của Hoa Kỳ Abraham Lincoln (1809-1865) đã từng nói rằng, “Bầu cử (sự chọn lựa) thuộc về người dân. Đó là quyết định của họ. Nếu họ quyết định đưa lưng về phía lửa và đốt cháy lưng của mình, thì họ sẽ phải ngồi trên vết phỏng đó.” 

 Theo lẽ thường ở đời thì không ai muốn tự đốt lưng mình để phải ngồi trên vết bỏng! Đó là lý do tại sao nhân loại đã không ngừng tranh đấu để có được các chế độ biết lắng nghe và tôn trọng các quyền và nguyện vọng của người dân, biết thương và lo cho dân. Đó là chế độ tự do dân chủ. Trong chế độ dân chủ thật sự, lá phiếu tượng trưng cho quyền lực tối hậu của người dân. Người dân sử dụng lá phiếu để chọn lựa ai là người có đủ tư cách để lãnh đạo đất nước.

Nhưng nói đến người dân là nói đến một tập họp quần chúng đa dạng, với sự khác biệt về văn hóa, tôn giáo, học thức, tình cảm cá nhân, lập trường chính trị, hoàn cảnh kinh tế, bối cảnh gia đình và xã hội, v.v… Vì vậy, cách chọn lựa người lãnh đạo của mỗi người, mỗi nhóm người cũng khác nhau. Điều nguy hiểm cho chế độ dân chủ là khi những dị biệt này, vốn là chuyện bình thường và tốt đẹp trong sinh hoạt tự do dân chủ, bị cực đoan hóa thì lá phiếu của người dân sẽ bị biến thành vũ khí cho các chính trị gia cực đoan để họ thỏa mãn cuồng vọng cá nhân của họ.

Tuy nhiên, để có được cái quyền bầu cử như ngày nay thì người dân Mỹ cũng phải đấu tranh liên tục chứ không phải tự nhiên mà có. Để hiểu rõ quá trình tranh đấu cam go cho quyền bầu cử, chúng ta nên tìm hiểu sơ qua các sự kiện quan trọng trong lịch sử Hoa Kỳ.

Hình chính Bầu cử 2

Bầu cử là quyền của người dân Mỹ để chọn nhà lãnh đạo xứng đáng của họ.(Photo: istockphoto.com)

 
Quyền bầu cử ở Mỹ
 
Hiến Pháp năm 1776 của tiểu bang New Jersey là văn bản pháp quy đầu tiên của nước Mỹ cho phép tất cả cư dân, gồm phụ nữ được quyền bầu cử, theo tài liệu từ Thư Viện Pence Law Library của Đại Học American University tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn.  

Trong cuộc bầu cử Tổng Thống Đầu Tiên vào năm 1789, đòi hỏi cử tri phải là điền chủ đàn ông da trắng từ 21 tuổi trở lên. Nhiều tiểu bang được trao quyền ra luật bỏ phiếu của riêng họ và tại một số tiểu bang, tín đồ Thiên Chúa Giáo La Mã, Do Thái Giáo và các hội viên Hội Bằng Hữu Tôn Giáo (Quakers) bị cấm bỏ phiếu.

Năm 1790, Luật Nhập Quốc Tịch được thông qua, nhưng chỉ cho phép các di dân da trắng tự do trở thành công dân.

Năm 1792, tiểu bang New Hampshire dẫn đầu toàn quốc về việc xóa bỏ đòi hỏi cử tri phải là điển chủ. Ngược lại, năm 1807, tiểu bang New Jersey đã thông qua luật cấm phụ nữ đi bầu cử. Năm 1821, New York tu chính hiến pháp của tiểu bang yêu cầu cử tri da đen phải có trị giá tài sản cao mới được bỏ phiếu nhằm mục đích ngăn cản họ bầu cử.

Năm 1868, Tu Chính Án thứ 14 được thông qua mà trong đó các cựu nô lệ được trở thành Công Dân Mỹ chính thức.

Năm 1870, Tu Chính Án thứ 15 được thông qua bảo đảm quyền bầu cử cho tất cả đàn ông, không luận chủng tộc, màu da, hay tình trạng nô lệ trước đó. Tuy nhiên, nhiều tiểu bang đã bắt đầu ra luật đánh thuế bầu cử và trắc nghiệm đọc viết để hạn chế người Mỹ gốc Phi Châu không cho họ bỏ phiếu. Vào tháng 3 năm này, Thomas Mundy Peterson trở thành người Mỹ gốc Phi đầu tiên đi bỏ phiếu trong cuộc bầu cử địa phương.

Năm 1872 lãnh đạo phong trào đòi Quyền Bầu Cử của Phụ Nữ Susan B. Anthony cố gắng đi bỏ phiếu trong cuộc tổng tuyển cử và bị bắt. Sojourner Truth, cựu nô lệ và nhà hoạt động nữ quyền và bài nô cũng đã yêu cầu được bỏ phiếu nhưng bị từ chối. 

Năm 1876, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ phán quyết rằng người Mỹ Bản Xứ không phải là công dân và không được bầu cử. Nhưng đến năm 1887, Đạo Luật Daws được thông qua để trao quyền công dân cho người Mỹ Bản Xứ với điều kiện họ phải từ bỏ tư cách bộ lạc của họ.

Năm 1882, Đạo Luật Loại Trừ Người Trung Quốc đã được thông qua và do đó các di dân Trung Quốc không được trở thành công dân và không được bỏ phiếu.

Năm 1890, tiểu bang Wyoming hợp pháp hóa quyền bầu cử cho phụ nữ trong hiến pháp của tiểu bang. Đạo Luật Nhập Quốc Tịch Cho Người Mỹ Bản Xứ cũng được thông qua và cấp quyền công dân cho người Mỹ Bản Xứ nào nạp đơn xin và được chấp thuận.

Năm 1908, lần đầu tiên cuộc biểu tình cho quyền bầu cử của phụ nữ đã được diễn ra tại Thành Phố New York. Đến năm 1913, một cuộc diễn hành đòi quyền bầu cử cho phụ nữ có tổ chức quy mô lần đầu tiên bởi Hội Quyền Bầu Cử Của Phụ Nữ Mỹ Toàn Quốc (National American Woman Suffrage Association) được diễn ra tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn.

Năm 1920, Tu Chính Án thứ 19 được thông qua mà qua đó trao cho phụ nữ quyền bầu cử, nhưng quyền này vẫn còn dành ưu tiên cho phụ nữ da trắng.
Năm 1922, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ ra phán quyết rằng những người gốc Nhật không đủ tư cách để trở thành công dân có quốc tịch Mỹ.

Năm 1923, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ lại ra phán quyết rằng người Thổ Dân gốc Á không đủ tư cách để trở thành công dân có quốc tịch Mỹ.

Năm 1924, Đạo Luật Quốc Tịch Người Bản Xứ trao quyền công dân cho người Mỹ Bản Xứ. Trong khi đó nhiều tiểu bang thông qua luật và các chính sách cầm người Mỹ Bản Xứ bỏ phiếu.

Năm 1925, những người Phi Luật Tân bị cấm không cho nhập tịch Mỹ trừ khi họ phục vụ trong Hải Quân 3 năm.

Năm 1940, chỉ 3% người Mỹ gốc Phi Châu tại miền Nam có đủ điều kiện để ghi danh bầu cử. Các điều luật Jim Crow gồm các khảo sát việc đọc viết và thuế bầu cử để không cho người Mỹ gốc Phi Châu bỏ phiếu, theo tài liệu “Voting Rights Act: Major Dates in History” được đăng trên trang web www.aclu.org.

Đạo Luật McCarran-Walter được thông qua vào năm 1952 cho phép tất cả những người gốc Á Châu đến Mỹ trước đây được nhập quốc tịch Hoa Kỳ và có quyền bầu cử.

Năm 1961, Tu Chính Án thứ 23 được thông qua mà trong đó cho phép các cư dân tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn được quyền bầu Tổng Thống Hoa Kỳ.

Năm 1964, có phán quyết rằng quyền bỏ phiếu trong các cuộc bầu cử liên bang sẽ không bị bác bỏ vì không đóng thuế.

Năm 1965, hơn 500 người biểu tình bất bạo động đòi quyền dân sự bị cảnh sát tấn công trong khi cố gắng tuần hành từ Selma tới Montgomery của tiểu bang Alabama để đòi hỏi quyền bỏ phiếu cho người Mỹ gốc Phi Châu. Sau nhiều cuộc biểu tình dưới sự lãnh đạo của Mục Sư Martin Luther King, Jr., ngày 6 tháng 8 năm 1965, Tổng Thống Lyndon B. Johnson đã ký ban hành Đạo Luật Quyền Bỏ Phiếu được thông qua, mà qua đó cấm các tiểu bang không được đưa ra các hạn chế kỳ thị người có thể bỏ phiếu. Vào cuối năm này, có 250,000 cử tri da đen mới được ghi danh bầu cử. Nhưng Đạo Luật Quyền Bỏ Phiếu này không phải có hiệu lực vĩnh viễn mà phải được gia hạn. Năm 1970, Tổng Thống Richard Nixon ký gia hạn Đạo Luật Quyền Bỏ Phiếu. Năm 1975, Tổng Thống Gerald Ford lại ký gia hạn Đạo Luật Quyền Bỏ Phiếu. Năm 1982, Tổng Thống Ronald Reagan ký gia hạn 25 năm Đạo Luật Quyền Bỏ Phiếu. Năm 2006, gia hạn Phần 5 của Đạo Luật Quyền Bỏ Phiếu thêm 25 năm.

Năm 1971, Tu Chính Án thứ 26 được thông qua mà trong đó hạ tuổi được quyền bầu cử xuống còn 18.

Năm 1975, lần đầu tiên các văn bản bầu cử được dịch sang các ngôn ngữ khác cho những người không đọc được tiếng Anh.

Năm 2010, Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ đã có 18 phản đối Phần 5 của luật bỏ phiếu tại Texas, South Carolina, Georgia, North Carolina, Mississippi và Louisiana.

Năm 2011, nhiều giới hạn việc bỏ phiếu được thông qua tại South Carolina, Texas, và Florida được tìm thấy có tác động không tương xứng với các cử tri thiểu số.

Năm 2013, American Civil Liberties Union (ACLU) đại diện cho chi nhánh Alabama của National Association for the Advancement of Colored People (NAACP) trong vụ Shelby kiện Holder. Trong phán quyết, Tòa Tối Cao đã hủy bỏ một trong những sự bảo vệ hiệu quả nhất đối với quyền bỏ phiếu bằng cách vô hiệu hóa yêu cầu rằng một số khu vực pháp lý có lịch sử kỳ thị việc bỏ phiếu phải được sự chấp thuận trước đối với những thay đổi bầu cử. Nhiều tiểu bang đã tức khắc ban hành các luật có tiềm năng phân biệt, gồm Texas, Mississippi, North Carolina, Florida, Virginia, South Dakota, Iowa, và Indiana.

Dù hiện nay quyền bầu cử của người dân Mỹ đã được luật pháp bảo đảm nhưng không phải là không có những cách thức để ngăn chận hoặc giảm thiểu số lượng cử tri mà một đảng chính trị cảm thấy sẽ gây bất lợi cho mục đích thắng cử của họ. Chẳng hạn, việc phân chia lại các khu vực bầu cử ở địa phương để gia tăng cơ hội cho đảng mình giành thắng lợi các ghế dân cử tiểu bang và liên bang, hay việc hạn chế bầu cử sớm qua thư để làm giảm lượng cử tri có khuynh hướng bỏ phiếu khiếm diện qua thư vì không có thì giờ để xếp hàng chờ đợi tại các khu vực thùng phiếu đông đảo trong ngày bầu cử.
Ngoài ra, một vấn đề khá quan trọng khác liên quan đến bầu cử là làm sao một cử tri có thể chọn lựa người đại diện xứng đáng của họ vào chức vụ lãnh đạo quốc gia.
 
Chọn ứng cử viên
 
Trong tài liệu “How to Pick a Candidate” của The League of Women Voters được đăng trên trang web https://lwvnewton.org, hướng dẫn cho các cử tri cách để chọn ứng cử viên. Trong đó gồm một số điều cần làm như sau.

1/ Nghiên cứu cuộc vận động tranh cử: Phần này bao gồm 2 điều cần lưu ý:

a-     Tiêu chuẩn để đánh giá một ứng cử viên: Ứng cử viên có thể được đánh giá qua 2 cách: các lập trường của ứng cử viên đối với những vấn đề và phẩm chất và kinh nghiệm lãnh đạo mà họ đã có. Bước đầu tiên của bạn là quyết định xem những vấn đề nào mà bạn quan tâm và phẩm chất nào mà bạn muốn một nhà lãnh đạo cần có. Khi quan tâm đến các vấn đề, bạn hãy nghĩ về cộng đồng, các vấn đề của tiểu bang và toàn quốc mà bạn muốn nhà lãnh đạo phải giải quyết. Khi quan tâm đến các phẩm chất lãnh đạo, hãy suy nghĩ về các phẩm chất mà bạn tin là một nhà lãnh đạo hiệu quả cần có. Chẳng hạn như sự thông minh, thành thật, khả năng giao thiệp của ứng cử viên.


b-    Nhìn qua hình ảnh: Các khẩu hiệu, nhận diện tên tuổi và cá tính là tất cả những gì thường xuất hiện trong các tài liệu vận động: các thông điệp truyền thông dài từ 30 tới 90 giây, “các trường hợp được chụp hình” trên các chương trình tin tức, các tờ rơi chính trị và thư gửi hàng loạt.

2/ Tìm hiểu thông tin cuộc vận động tranh cử: Có nhiều nguồn thông tin khác nhau mà bạn có thể tìm hiểu về cuộc vận động tranh cử của một ứng cử viên, gồm các trang mạng tranh cử, truyền thông xã hội, tài liệu vận động, các lá thư vận động gửi thẳng tới cử tri kêu gọi ủng hộ, các thông cáo báo chí, các quảng cáo phát thanh và truyền hình, các cuộc nói chuyện của ứng cử viên, các cuộc tranh luận của ứng cử viên. Trong thời đại truyền thông xã hội bị nhiễu loạn như hiện nay, cử tri cần đề cao cảnh giác những thông tin giả bằng cách phối kiểm các thông tin từ nhiều cơ quan truyền thông báo chí khác nhau để đối chiếu và giúp soi sáng những thông tin sai lạc.

3/ Hiểu các vấn đề: Khảo sát các vấn đề là quan trọng đối với cử tri. Quyết định xem những thay đổi nào làm bạn cảm thấy rằng cộng đồng, tiểu bang và đất nước của bạn cần nhất. Điều gì bạn muốn tiếp tục duy trì. Bạn thấy có lợi ích gì được thực hiện bởi các chương trình mà ứng cử viên đưa ra. Khi bạn suy nghĩ hãy cân nhắc những điều có thể thay thế. Lắng nghe người ở cả hai bên của cùng vấn đề. Nhìn vào nguyên nhân và hậu quả. Cân nhắc điều bạn phải đánh đổi để có thứ gì đó mà bạn muốn. Xem xét cách các ứng cử viên đưa ra giải pháp cho các vấn đề mà bạn quan tâm rằng họ có chỉ ra được nguyên nhân, hậu quả và cách giải quyết cụ thể và chi tiết vấn đề đó không. Những ứng cử viên chỉ nói suông rồi bỏ lửng vấn đề ở đó là vì họ không có kế hoạch cụ thể hay không biết cách giải quyết vấn đề đó.

4/ Đánh giá ửng cử viên: Đánh giá lập trường của ứng cử viên đối với các vấn đề và đánh giá khả năng lãnh đạo của ứng cử viên. Khi đọc các tài liệu mà bạn thu thập được, hãy ghi lại các lập trường của ứng cử viên đối với những vấn đề mà bạn ưu tiên. Xem xét các tài liệu này có gây ấn tượng cho bạn đối với ứng cử viên không. Những kết luận nào cụ thể mà bạn có thể đưa ra được từ các lập trường của ứng cử viên đối với các vấn đề ấy.
         
Quyết định xem ứng cử viên nào sẽ là nhà lãnh đạo tốt là khó khăn. Làm sao bạn có thể biết ứng cử viên nào sẽ thành thật, cởi mở và có khả năng hành động dưới áp lực nếu họ được bầu vào chức vụ lãnh đạo? Tìm hiểu bối cảnh và kinh nghiệm của ứng cử viên xem họ đã có được chuẩn bị để lãnh đạo chưa. Họ có chấp nhận tham gia các cuộc tranh luận trước nhiều nhóm đa dạng, ngay cả những nhóm người có thể không đồng tình với họ? Tìm hiểu quan điểm của những người khác trong cộng đồng xem họ nghĩ gì về phẩm chất, lập trường và khả năng của ứng cử viên. Tìm hiểu những người tuyên bố ủng hộ ứng cử viên. Tìm hiểu xem ứng cử viên nhận tài trợ từ đâu cho cuộc vận động tranh cử. Theo dõi các cuộc thăm dò để đánh giá sự ủng hộ của quần chúng đối với các ứng cử viên.

5/ Cho điểm tranh luận: Hãy theo dõi các cuộc tranh luận của các ứng cử viên trên truyền hình để bạn có thể hiểu được các câu hỏi và trả lời và để đánh giá việc thực hiện tranh luận của ứng cử viên có tốt hay không. Chẳng hạn, trước câu hỏi của người điều hợp cuộc tranh luận, ứng cử viên có trả lời một cách thực tế hay chỉ là lời hứa suông trong lúc vận động tranh cử.

6/ Chọn lọc lại: Xem xét thông tin mà bạn đã thu thập được và tự hỏi mình những câu hỏi như sau: Quan điểm về vấn đề nào của ứng cử viên mà bạn đồng ý nhất? Ai có cuộc vận động tranh cử công bằng nhất? Ứng cử viên nào cho thấy có kiến thức và cách giải quyết cụ thể nhất đối với các vấn đề mà bạn quan tâm? Ứng cử viên nào có phẩm chất lãnh đạo mà bạn đang tìm kiếm?
 
Làm sao để biết ứng cử viên nào xứng đáng?
 
Để trả lời cho những câu hỏi trên thì không dễ dàng chút nào cả, bởi vì các ứng cử viên luôn luôn bắt mạch được tâm lý và những mong đợi từ cử tri để họ có thể đưa ra những cam kết, những khẩu hiệu, những lời tuyên bố làm hài lòng thành phần cử tri mà họ muốn kiếm phiếu. Do đó, nếu cử tri tự đặt mình vào trong quỹ đạo ảnh hưởng của ứng cử viên nào đó thì các cử tri đó sẽ khó có sự nhận định khách quan đối với những gì ứng cử viên của họ tuyên bố và làm.

Một cách tương đối điều đó có nghĩa là bạn chỉ tin vào những gì ứng cử viên của bạn nói và làm. Gọi là tương đối bởi vì có rất nhiều người dù cùng một đảng chính trị với ứng cử viên nhưng không phải lúc nào cũng tin điều ứng cử viên cùng đảng tuyên bố mà giữ được sự hiểu biết khách quan và tinh thần độc lập để bảo vệ sự thật, bảo vệ nền dân chủ. Chẳng hạn, trong cuộc bầu cử tổng thống 2024 hiện nay, hàng trăm đảng viên Cộng Hòa đã không những không bỏ phiếu cho ứng cử Tổng Thống của Đảng Cộng Hòa mà còn kêu gọi cử tri Cộng Hòa dồn phiếu cho ứng cử viên Tổng Thống của Đảng Dân Chủ.
Như vậy, câu hỏi được đặt ra là làm sao để cử tri biết ứng cử viên nào xứng đáng?

Cần nói ngay là chữ xứng đáng dùng ở đây chỉ có ý nghĩa tương đối. Tại sao? Bởi vì, đối với người này thì ứng cử viên này là xứng đáng, nhưng đối với người khác thì là không.

Nếu nói như vậy thì trên đời này không còn có tiêu chuẩn xứng đáng phổ quát nào để mọi người có thể dựa vào đó mà đánh giá và chọn ứng cử viên hay sao?

Câu trả lời tất nhiên là có. Thí dụ, nếu một ứng cử viên nào đó tự cho mình là tín đồ Thiên Chúa Giáo, thì bạn có thể đem “Mười điều răn” của Chúa ra để đánh giá họ. Trong Mười Điều Răn của Chúa thì điều thứ bảy nói là “Chớ lấy của người,” và điều thứ tám nói rằng “Chớ làm chứng dối.” Nếu một ứng cử viên tham nhũng bằng cách gian dối hồ sơ tài chánh để trốn thuế thì đã phạm vào 2 tội “trộm cắp” và “nói dối.” Tương tự, một tín đồ Phật Giáo cũng có thể lấy Mười Điều Thiện, mà trong đó có điều “không trộm cắp” và “không nói dối,” để đánh giá một ứng cử viên.

Ngoài các tín điều tôn giáo đó ra, trên thế gian này còn có những giá trị đạo đức phổ quát mà nhân loại đều biết và tôn trọng từ xưa tới nay như thành thật, lương thiện, ngay thẳng, bình đẳng, khoan dung, v.v… Nếu một ứng cử viên nào đó sống trái ngược với những giá trị đạo đức phổ quát này thì bạn có thể biết ứng cử viên đó không xứng đáng để được bầu vào các chức vụ lãnh đạo đất nước.

Có người sẽ cho rằng những thị phi mà ứng cử viên của họ gánh chịu có thể chỉ là chiêu thức chính trị của đảng đối lập tạo ra. Vậy còn những phán quyết của quan tòa, những buộc tội của bồi thẩm đoàn đối với ứng cử viên của họ thì sao?  Chẳng lẽ họ cũng cho là ngành tư pháp Mỹ bị mua chuộc không còn đáng tin cậy nữa sao? Nếu thế tại sao những phán quyết của quan tòa cũng nằm trong ngành tư pháp Mỹ có lợi cho ứng cử viên của họ thì họ lại tin tuyệt đối?

Nói đến điều trên, chúng ta liên tưởng đến thể thức sinh hoạt dân chủ, hay nói một cách bình dân đó là trò chơi dân chủ.

Tôi rất thích câu nói của Tổng Thống Joe Biden rằng, “Bạn không thể nói bạn yêu đất nước chỉ khi nào bạn thắng.” Câu nói này tất nhiên dành cho người tiền nhiệm của ông. Nhưng, ngoài ra câu nói đó còn cho chúng ta thấy một trong những luật quan trọng của trò chơi dân chủ rằng là thiểu số phải phục tùng đa số, thiểu số phải chấp nhận kết quả chung cuộc khi đa số thắng cuộc. Đây cũng là tính cách cạnh tranh lành mạnh trong sinh hoạt dân chủ. Nếu bạn muốn thắng thì bạn phải nỗ lực cạnh tranh một cách công bằng và minh bạch nhiều hơn nữa để chinh phục quần chúng và lôi kéo cử tri về phía bạn. Không thể như trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2020, khi ứng cử viên Dân Chủ Joe Biden thắng ứng cử viên Cộng Hòa Donald Trump cả phiếu phổ thông và Cử Tri Đoàn (Biden có 306 phiếu Cử Tri Đoàn toàn quốc với 81,282,916 phiếu, trong khi Trump có 232 phiếu Cử Tri Đoàn toàn quốc với 74,223,369 phiếu), nhưng tới giờ này Trump vẫn cho rằng ông thua vì cuộc bầu cử đó bị đánh cắp. Bạn không thể nói mình thắng vì có hơn 74 triệu cử tri bầu cho mình. Đây chỉ là cách nói của một người hoặc là không biết luật của trò chơi dân chủ, hoặc là biết mà cố tình bác bỏ luật chơi đó. Nếu điều sau là đúng thì bạn quả thực là đang chơi trò độc tài chứ không phải dân chủ!

Để kết thúc bài này, xin trích câu nói đầy ý nghĩa của nhà lãnh đạo phong trào đấu tranh bất bạo động cho dân quyền và nhân quyền cho người Mỹ da đen Martin Luther King, Jr. rằng, “Cuộc sống của chúng ta bắt đầu chấm dứt vào ngày mà chúng ta im lặng đối với những điều quan trọng.”

Điều quan trọng mà Mục Sư King nói đến chính là quyền công dân và quyền làm người của người Mỹ da đen phải được tôn trọng. Quyền công dân và quyền làm người một khi không được tôn trọng thì con người sống trong đất nước, trong xã hội đó sẽ không được đối xử như một con người, hay sẽ bị đối xử không hơn không kém con vật. Đó chính là sự chấm dứt cuộc sống như con người!

Biểu tượng của quyền công dân chính là quyền bầu cử. Biểu tượng của quyền làm người chính là quyền không bị kỳ thị, không bị khinh rẻ, không bị bạo lực. Muốn bảo vệ quyền làm người thì hãy lên tiếng bằng cách sử dụng quyền công dân qua lá phiếu. Vì vậy, đi bầu, qua thư hay đến thùng phiếu, là việc làm rất cần thiết và quan trọng mà người dân có thể làm cho chính họ, cho tương lai con cháu và đất nước của họ.
 
Quang Huỳnh
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
- Các Giám Mục Kêu Gọi Ngừng Bố Ráp Di Dân Dịp Giáng Sinh, Tòa Bạch Ốc Từ Chối. - CBS News Rút Phóng Sự Điều Tra Về El Salvador, Video Công Chiếu Trên Mạng Xã Hội. - Dân Biểu Kiện Trump Và Kennedy Center Đã Tự Ý Đổi Tên. - Bộ Tư Pháp Công Bố Đợt 3 Hồ Sơ Epstein Với Các Tài Liệu Liên Quan Trump. - Bill Clinton Lên Tiếng, Yêu Cầu Công Bố Toàn Bộ Hồ Sơ Epstein. - JD Vance Dọn Đường Cho 2028. - Phi Cơ Hải Quân Rơi Ở Texas, Ít Nhất 5 Người Chết. - Trump Giới Thiệu Tàu Chiến Mang Tên Trump Class. - Bộ Thương Mại Mỹ Nói Kinh Tế Mỹ Tăng Trưởng Trong Quý III. - Nga Tấn Công Khắp Ukraine, Ít Nhất Ba Người Chết.
- Phim có nữ diễn viên Trần Thu Liễu (cô dâu Việt ở Đài Loan hơn 2 thập niên) vào đề cử Giải Oscar. - Mỹ triệu hồi 48 đại sứ, nhà ngoại giao trong đó có từ Việt Nam vì do Biden bổ nhiệm - Sài Gòn: Thịt heo ngâm hóa chất thành thịt bò, 7 người bị bắt vì làm ra hơn 600kg thịt dỏm/ngày cho 75 tiệm phở - Đặc sứ Mỹ đòi sáp nhập Greenland vào Mỹ, Đan Mạch nổi giận. - Giải độc đắc cho xổ số Powerball tới 1,6 tỷ đô đêm nay - Trả thù các tiểu bang Dân Chủ, Trump chận, ghìm ngân sách thiên tai đối với các tiểu bang Dân Chủ - Nữ Dân biểu Marjorie Taylor Greene lên án Trump gây chiến nhắm vào Venezuela, tố cáo bà Maria Machado (lãnh tụ đối lập Venezuela) ủng hộ Israel diệt chủng ở Gaza - Mỹ sẽ trao tặng 3.000 đô la và "chuyến bay miễn phí về nước" cho di dân lậu chịu rời Mỹ bây giờ - Trung tướng Nga Fanil Sarvarov chết vì xe bị gài bom ở Moscow. - Nghệ sĩ rủ nhau tẩy chay sau khi Trung tâm Kennedy Center đổi ra tên Trump-Kennedy Center - Trump tăng tốc bố ráp dân nhập cư năm 2026 vì th
-- Dân cử Trâm T. Nguyễn tuyên bố tranh cử Quốc Hội: “Đã đến lúc thay đổi Washington”. -- Nhiều thay đổi thuế quan trọng sẽ có hiệu lực từ tháng Giêng 2026. -- Hoa Kỳ dự tính thu hẹp các khuyến cáo chủng ngừa cho trẻ em (học theo Đan Mạch). -- Trợ cấp Obamacare hết hạn, phí bảo hiểm sẽ tăng vọt ngay từ đầu năm 2026. -- Chỉ trong một tuần, bốn người chết trong trại giam của ICE. -- Trung Tâm Kennedy sốt sắng gắn thêm tên Trump; TNS Sanders sẽ soạn dự luật cấm đặt tên bậy bạ. -- Vụ hồ sơ Epstein: càng công bố càng khiến dư luận mất niềm tin. -- New York: DB Elise Stefanik rút lui cuộc đua Thống đốc, sẽ rời Quốc Hội. -- Tòa án chặn chính quyền Trump siết điều kiện trợ cấp cho người vô gia cư. -- Bộ Tư Pháp kháng án phán quyết bác cáo trạng nhắm vào James Comey và Letitia James. -- Trung tướng Francis Donovan được đề cử lãnh đạo Bộ Tư Lệnh Miền Nam, sẽ làm căng hơn với Venezuela. -- Hoa Kỳ không kích dữ dội ISIS tại Syria, trả thù cho ba người thiệt mạng tu
-- Âu Châu Đồng Ý Cho Ukraine Vay 105 Tỉ Mỹ Kim, Không Dùng Tài Sản Nga Bị Phong Tỏa -- Góa Phụ Charlie Kirk Công Khai Ủng Hộ JD Vance, Nội Bộ MAGA Lộ Rõ Rạn Nứt -- Hạ Viện công bố thêm loạt hình ảnh mới từ di sản của Jeffrey Epstein. -- Can phạm nổ súng Đại Học Brown đã tự sát; chính phủ liên bang tạm ngưng chương trình xổ số cấp Visa. -- Chính quyền Trump mở rộng đóng băng hồ sơ di trú, thêm 20 quốc gia bị ảnh hưởng. -- Thượng Viện chuẩn thuận nhóm nhân sự thứ ba, lập kỷ lục bổ nhiệm viên chức cho chính quyền Trump. -- Trump ra sắc lệnh cho nghỉ lễ Giáng Sinh và ngày 26 tháng 12. -- Ngũ Giác Đài: tiêu diệt thêm năm “kẻ khủng bố ma túy” trên Thái Bình Dương. -- Các công ty, xí nghiệp đối diện cuộc “thanh lọc DEI” từ EEOC dưới thời Trump. -- Trump Media sáp nhập công ty nhiệt hạch, thương vụ 6 tỷ MK gây tranh cãi. -- TikTok ký thỏa thuận bán công ty con tại Hoa Kỳ cho các nhà đầu tư Mỹ. -- Thượng Viện bế tắc vụ ngân sách vì Trump đòi giải thể cơ quan...
Ở đời dường như chúng ta hay nghe nói người đi buôn chiến tranh, tức là những người trục lợi chiến tranh như buôn bán vũ khí, xâm chiếm đất đai, lãnh thổ của nước khác, thỏa mãn tham vọng bá quyền cá nhân, v.v… Nhưng lại không mấy khi chúng ta nghe nói có người đi buôn hòa bình. Vậy mà ở thời đại này lại có người đi buôn hòa bình. Thế mới lạ chứ! Các bạn đừng tưởng tôi nói chuyện vui đùa cuối năm. Không đâu! Đó là chuyện thật, người thật đấy. Nếu các bạn không tin thì hãy nghe tôi kể hết câu chuyện dưới đây rồi phán xét cũng không muộn. Vậy thì trước hết hãy nói cho rõ ý nghĩa của việc đi buôn hòa bình là thế nào để các bạn khỏi phải thắc mắc rồi sau đó sẽ kể chi tiết câu chuyện. Đi buôn thì ai cũng biết rồi. Đó là đem bán món hàng này để mua món hàng khác, hoặc đi mua món hàng này để bán lại cho ai đó hầu kiếm lời. Như vậy, đi buôn thì phải có lời...
– Trump ký luật quốc phòng 901 tỉ, buộc công bố video tấn công buôn ma túy, siết quyền giảm quân. – Jack Smith: Có bằng chứng Trump âm mưu lật ngược bầu cử 2020. – Hạ Viện thông qua dự luật y tế Cộng Hòa, trợ cấp Obamacare sắp hết hạn. – Lạm phát Hoa Kỳ hạ nhiệt, dân vẫn chưa nhẹ gánh chi tiêu. – Diễn văn cuối năm: Trump tuyên bố kiềm chế lạm phát thành công; tặng tiền cho quân nhân. – Sự thật đằng sau những phát biểu của Trump trong diễn văn tối Thứ Tư. – Chính quyền Trump lên kế hoạch đẩy mạnh tước quốc tịch người nhập tịch. – Bộ Y tế Hoa Kỳ cắt tài trợ Viện Nhi khoa. – Thẩm phán chặn quy định buộc dân biểu phải báo trước khi thanh tra trại giam ICE. – Trump cho gắn bảng ghi chú chê, khen trên “Đại lộ Danh vọng Tổng thống”. – Chính phủ nhận trách nhiệm trong vụ tai nạn gần phi trường Reagan khiến 67 người thiệt mạng. – Dịch sởi lan rộng tại nhiều tiểu bang, số ca nhiễm tăng vọt. – Hoa Kỳ chuẩn thuận gói vũ khí 11,1 tỷ MK cho Đài Loan...
-- Bốn Dân Biểu Đảng Cộng Hòa ‘Nổi Dậy’ Ký Vào Kiến Nghị Bỏ Phiếu Gia Hạn ObamaCare. -- Tối Nay, Trump Tiết Lộ Nghị Sự 2026. -- Tòa Kháng Án Tạm Dừng Lệnh Chặn Trump Khai Triển VBQG Ở DC. -- Warner Bros. Từ Chối Đề Nghị $108.4 tỷ Của Paramount, Chọn Netflix. -- CDC Chính Thức Từ Bỏ Chích Vaccine Viêm Gan B Cho Trẻ Sơ Sinh. -- Ký Giả Của Vanity Fair Nói Về Bài Phỏng Vấn Susie Wiles: ‘Tất Cả Trong Ghi Âm’. -- Cảnh Sát Công Bố Đoạn Video Bắt Con Trai Đạo Diễn Rob Reiner, Bị Truy Tố Tội Giết Cha Mẹ.-- Hegseth: ‘Sẽ Không Có Chuyện Công Bố Video Vụ Tấn Công Bồi Ở Caribbean’. -- Nghi Phạm Vụ Thảm Sát Ở Bodi Beach Bị Buộc Tội Khủng Bố Và Giết Người. -- Hóa Đơn Sưởi Ấm Sẽ Tăng 9% Trong Mùa Đông Năm Nay.
-- Tỷ Lệ Thất Nghiệp Ở Mỹ Tăng, Cảnh Báo Cho Nền Kinh Tế. -- Gavin Newsom Thành Lập Public Health Network Innovation Exchange, Mời Cựu Giám Đốc CDC Tham Gia. -- Mike Johnson Giới Thiệu Dự Luật Sức Khỏe, Không Ai Hưởng Ứng. -- New Orleans Là Thành Phố Đầu Tiên Áp Dụng Camera Nhận Diện Gương Mặt. -- Thành Viên Hội Đồng Giải Thưởng Pulitzer Yêu Cầu Trump Cung Cấp Hồ Sơ Thuế, Sức Khỏe. -- Trump: Phòng Khiêu Vũ Mới Là Vấn Đề An Ninh Quốc Gia. -- Vẫn Chưa Bắt Được Hung Thủ Xả Súng Ở Brown University, FBI Treo Giải Thưởng. -- Hóa Đơn Điện Ở Mỹ Tăng 13% Từ Ngày Trump Nhậm Chức. -- Vụ Xả Súng Ở Bondi Beach LiênQuan Nhà Nước Hồi Giáo. -- Châu Âu Thành Lập Ủy Ban Quốc Tế Đánh Giá Thiệt Hại Chiến Tranh Ukraine.. -- Giải Độc Đắc Poweball Tăng Lên $1.25 tỷ.
- Hãng Mỹ iRobot khai phá sản Chương 11 vì Trump áp thuế quan 46% vào hàng nhập từ VN. - Australia: Cô Anya Phan (tự xưng thầy bói, phong thủy) bị bắt vì là trùm lừa đảo 165 triệu đô Mỹ) và rửa tiền 528.000 đô Mỹ) ở 1 sòng bạc Sydney - Nam Hàn: Một nữ du học sinh VN bị bắt vì bỏ rơi em bé mới sinh, bé đã chết vì lạnh - Giới trẻ Mỹ tâm thần quá nhiều: Hơn 20% SV tại các đại học Brown và Harvard ghi danh khuyết tật, tâm thần. Tại UMass Amherst là 34% và tại Stanford là 38%. - Tháng sau (1/2026) dự kiến có thể sẽ đóng cửa chính phủ liên bang vì y tế ObamaCare - Ông bà Clinton tuần này ra Hạ Viện khai trực tiếp về Epstein, bị từ chối trả lời qua thư - Sở Y tế của Bộ Cựu Chiến Binh Mỹ (VA) sẽ cắt 35.000 chuyên gia y tế tháng này
(Sydney – 14 tháng 12, 2025) - Hàng trăm người có mặt tại bãi biển Bondi, Sydney, để dự lễ Hanukkah đã chứng kiến một trong những vụ khủng bố đẫm máu nhất kể từ sau thảm sát Port Arthur năm 1996. Vào lúc 6 giờ 45 chiều Chủ Nhật, hai tay súng mặc đồ đen xuất hiện trên cây cầu bộ hành nối Campbell Parade với Bondi Pavilion, bắt đầu nổ súng xuống đám đông đang dự lễ. Hai kẻ này dùng súng trường, bắn liên tục trong khoảng 10 phút, khiến hàng trăm người hoảng loạn bỏ chạy, nhiều người ngã gục ngay trên bãi cát và công viên ven biển. Ít nhất 12 người thiệt mạng, trong đó có 9 nạn nhân thường dân, 1 cảnh sát và 2 tay súng (một bị bắn chết tại chỗ, một bị bắt nhưng sau đó tử vong do vết thương). Ngoài ra, có ít nhất 38 người bị thương, trong đó có 2 cảnh sát và nhiều nạn nhân ở tình trạng nguy kịch.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.