Hôm nay,  

Tăng Phí Visa H-1B: Hoa Kỳ Đang Tự Bắn Vào Chân Mình?

03/10/202500:00:00(Xem: 1125)

H1B
Từng hứa hẹn sẽ cấp “thẻ xanh” cho sinh viên nước ngoài ngay khi tốt nghiệp, Tổng thống Trump giờ đây lại rẽ qua hướng khác: tăng phí xin visa H-1B lên 100,000 MK. (Nguồn: pixabay.com)
 
Còn nhớ trong chiến dịch tranh cử năm 2024, Trump từng mạnh miệng nói: “Tôi nghĩ khi sinh viên tốt nghiệp đại học nên được cấp thẻ xanh [thường trú nhân tại Hoa Kỳ] cùng với tấm bằng của mình.” Nhưng đến khi quay lại chiếc ghế tổng thống, ông lại khiến nhiều người té ngửa vì nói một đằng, làm một nẻo.
 
Ngày 19 tháng 9, Trump ra lệnh thu tới 100,000 MK đối với mỗi hồ sơ xin cấp visa H-1B mới, diện thị thực mà các công ty công nghệ thường dùng để tuyển dụng sinh viên quốc tế sau khi tốt nghiệp. Hằng năm, chỉ có 85,000 visa H-1B được cấp (bằng cách bốc thăm), còn tổng chi phí xin visa (trước khi có chính sách mới của Trump) chỉ khoảng 2,500 MK.
 
Các tập đoàn công nghệ lớn tại Hoa Kỳ là những đơn vị sử dụng loại thị thực này nhiều nhất. Trong năm 2025, chỉ riêng Amazon đã có hơn 14,000 hồ sơ được chuẩn thuận (không tính hồ sơ xin gia hạn).
 
Ngoài ra, các công ty công nghệ lớn của Ấn Độ như Infosys, Wipro, và Tata Consultancy Services (TCS) cũng là những nhà bảo trợ visa hàng đầu. Người Ấn Độ chiếm đến 75% số visa H-1B được cấp trong năm 2023. TQ đứng thứ hai với 12%, và không có quốc gia nào khác vượt quá 2%. Nhiều người ủng hộ Trump cho rằng chính sách visa trước đây khiến nhiều việc làm đáng lẽ thuộc về người dân Hoa Kỳ lại rơi vào tay sinh viên Ấn Độ. Nhưng sự thật (và hậu quả của mức phí visa mới) có thể phức tạp hơn rất nhiều.
 
Ngay sau khi biết tin, nhiều tập đoàn công nghệ lớn đã vội vàng cảnh báo nhân viên đang có visa H-1B không nên rời khỏi Hoa Kỳ; phải ở lại đợi cho tới khi có thông tin rõ ràng từ chính phủ xem có trường hợp nào thuộc diện miễn trừ hay không. Và quốc gia nhận thấy tác động của quyết định này rõ nhất chính là Ấn Độ.
 
Tháng 8, Trump áp mức thuế nhập cảng 50% lên hàng hóa từ Ấn Độ, chỉ trừ các mặt hàng thiết yếu như dược phẩm và thiết bị điện tử. Qua tháng 9, ông lại tiếp tục nhắm vào lĩnh vực thành công nhất của nước này: dịch vụ công nghệ thông tin.
 
Theo ngân hàng Goldman Sachs, giá trị xuất cảng dịch vụ của Ấn Độ đã tăng từ 53 tỷ MK lên 338 tỷ MK trong giai đoạn 2005–2023, tức là gần gấp đôi tốc độ tăng trưởng toàn cầu. Thành quả này chủ yếu nhờ vào đội ngũ kỹ sư đông đảo, đặc biệt trong ngành khoa học máy tính. Đối với các công ty công nghệ Ấn Độ, việc cử người sang Hoa Kỳ làm việc theo diện H-1B là phương thức kinh doanh chủ chốt, và cũng là con đường để hàng ngàn kỹ sư công nghệ có được mức lương cao hơn. Nhưng nay, con đường ấy đang trở nên bấp bênh hơn bao giờ hết.
 
Phí xin visa H-1B đắt đỏ hơn đang khiến các công ty công nghệ Ấn Độ đau đầu. Ngành này đang nuôi sống hơn 5 triệu người, nhưng lại phải đối diện với hai trở ngại lớn: một là phí xin visa quá cao, hai là cơn sóng dữ mang tên AI.
 
Các công cụ trí tuệ nhân tạo tổng quát (generative AI) đang dần thay thế các công việc truyền thống trong lĩnh vực công nghệ. Theo dự báo của công ty nghiên cứu Gartner, đến năm 2029, hơn một nửa các tương tác trong hệ thống liên quan đến quy trình vận hành của công ty sẽ do AI giải quyết. Một số nơi đã bắt đầu cắt giảm nhân sự. Tháng 7, TCS tuyên bố sẽ cắt giảm 12,000 nhân viên, tương đương 2% lực lượng nhân sự, do “kỹ năng không phù hợp.
 
Thực ra, ngành công nghệ của Ấn Độ cũng đã quen với áp lực từ chính quyền Trump. Trong nhiệm kỳ đầu tiên của ông, chính sách duyệt xét visa đã được thắt chặt, khiến tỷ lệ từ chối hồ sơ của các công ty Ấn Độ tăng hơn bốn lần. Để thích nghi, họ giảm dần sự phụ thuộc vào thị thực H-1B, chuyển bớt công việc về lại Ấn Độ và tăng cường tuyển dụng nhân sự ngay tại Hoa Kỳ.
 
Hiện nay, chỉ 8% nhân viên của Infosys làm việc tại khu vực Mỹ Châu, và từ năm 2018 đến nay, hơn 90% nhân viên mới tại đây là người bản xứ. Thị trường chứng khoán có vẻ như cũng không quá lo lắng: chỉ số NIFTY IT chỉ giảm 3% vào ngày 22 tháng 9, ngay sau khi có thông cáo về mức phí visa mới.
 
Ngoài các tập đoàn gia công sản xuất, công nhân ngành công nghệ Ấn Độ còn có lựa chọn khác: làm việc tại các “Trung tâm năng lực toàn cầu” (Global Capability Centres, GCCs). Đây là các cơ sở do các tập đoàn đa quốc gia thành lập tại Ấn Độ để thực hiện nhiều nhiệm vụ, từ phân tích dữ liệu cho đến nghiên cứu và phát triển. Hãng dược phẩm Eli Lilly của Hoa Kỳ và công ty chế tạo động cơ Rolls-Royce của Anh quốc, đều đang giao phó các công việc phức tạp cho các trung tâm này. Theo tổ chức NASSCOM, số lượng GCC tại Ấn Độ đã tăng từ 700 trung tâm vào năm 2010 lên hơn 1,700 vào năm ngoái. Tổng cộng, hệ thống GCCs giúp tạo ra 1.9 triệu việc làm và mang về doanh thu 64 tỷ MK.
 
Chính vì vậy, mức phí visa 100,000 MK có thể khiến nhiều công ty nước ngoài đẩy nhanh việc mở rộng hoạt động ở Ấn Độ (thay vì tuyển người sang Hoa Kỳ làm việc). Riêng với các công ty startups nhỏ, chuyện tuyển dụng nhân sự có thể sẽ gian nan hơn.
 
Theo nghiên cứu của Britta Glennon (Đại học Wharton), khi Hoa Kỳ thắt chặt H-1B vào năm 2004, các công ty phụ thuộc nhiều vào diện thị thực này đã tăng khoảng 25% lượng nhân sự ở nước ngoài so với các công ty ít phụ thuộc hơn. Những công việc đòi hỏi kỹ năng cao, đặc biệt trong mảng R&D, là nhóm đầu tiên bị chuyển đi; và ba quốc gia được hưởng lợi nhiều nhất là Canada, TQ và Ấn Độ.

VB biên dịch
Nguồn: “The perverse consequence of America’s $100,000 visa fees” được đăng trên trang Economist.com.
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một loạt đơn khiếu nại do các tổ chức bảo vệ dân quyền Mỹ đồng ký tên vừa được gửi tới cơ quan Di trú và Hải quan (ICE) cùng Bộ Chỉ huy quân sự Fort Bliss, nêu ra những cáo buộc nghiêm trọng về cảnh đối xử dã man tại trại tạm giam di dân mang tên Camp East Montana đặt trong căn cứ quân sự Fort Bliss, theo tin The Guardian, ngày 9 tháng 12, 2025. Bức thư dài 19 trang khẳng định rằng các nhân viên trại đã vi phạm luật pháp liên bang và hiến pháp khi hành hung, lạm dụng tình dục, và cưỡng ép di dân vượt biên ngược trở lại Mexico trong đêm tối — không qua thủ tục trục xuất hợp pháp.
Có rất nhiều nhầm lẫn về việc người di dân được hưởng những phúc lợi nào. Quy định của liên bang rất chặt chẽ. Hầu hết các phúc lợi liên bang chỉ dành cho một số nhóm người di dân hợp pháp nhất định. Người di dân không có giấy tờ không thể nhận bảo hiểm y tế liên bang, tem phiếu thực phẩm, hoặc phúc lợi An sinh Xã hội.
Một buổi sáng đầu tháng 9 tại tiểu bang Colorado, một sản phụ người Trung Á, mang thai chín tháng, bước vội vào phòng cấp cứu sản phụ khoa. Cuộc sinh nở tưởng chừng bình thường, nhưng rồi mọi sự trở nên rối ren vì một vật nhỏ trên cổ tay bà — chiếc đồng hồ thông minh, không phải loại Apple hay Samsung, mà là thiết bị theo dõi của Cơ quan Di trú và Hải quan Hoa Kỳ (ICE).
Chính quyền luôn biết cách tạo nên những khung hình đẹp. Cuộc bố ráp chung cư ở South Shore, Chicago, hồi tháng Chín là một ví dụ trọn vẹn: trực thăng lơ lửng giữa đêm, dây thả xuống mái nhà, đặc nhiệm xộc vào hành lang, cửa phòng tung ra trước khi máy quay bắt được một màu da ngăm và đôi tay bị trói. Mọi thứ gọn ghẽ như một đoản phim chuẩn bị sẵn cho truyền hình. Nhưng đó chỉ là phần được chiếu. Phần còn lại — phần không hiện ra trong những đoạn phim trơn tru — là đời sống bị giằng khỏi gối ngủ, bị đặt vào xe chở tù giữa đêm, và kỳ lạ thay, không ai biết họ là ai. Chính quyền nói chiến dịch nhắm vào bọn Tren de Aragua. Họ nói tòa nhà có súng, chất nổ, ma túy. Họ nói bắt được hai người có liên hệ. Họ không đưa danh sách ai bị giữ. Không đưa chứng cứ. Không trả lời những câu hỏi đơn giản nhất.
Tháng 10 năm 2025, một phiên bản mới của Bài thi Công dân Nhập tịch Hoa Kỳ chính thức được áp dụng. Bài thi cập nhật có 20 câu hỏi thay vì 10 câu như trước đây, được chọn ra trong bộ 128 câu hỏi. Để thi đậu, thí sinh phải trả lời đúng ít nhất 12 câu. Những người từ 65 tuổi trở lên và đã có thẻ xanh trên 20 năm vẫn được phép thi bài thi đơn giản hơn, chỉ gồm 10 câu hỏi lấy từ trong một bộ câu hỏi giới hạn.
Bộ An ninh Nội địa Hoa Kỳ (DHS) vừa đề xuất một quy định mới nhằm mở rộng đáng kể phạm vi và phương thức thu thập, sử dụng dữ liệu sinh trắc học của những người liên quan đến quy trình di trú. Việc này sẽ bao gồm dấu vân tay, DNA, quét khuôn mặt và mống mắt. Đề xuất này sẽ cho phép DHS thu thập nhiều thông tin cá nhân hơn từ nhiều đối tượng hơn, bao gồm người di dân, thường trú nhân hợp pháp, và thậm chí cả công dân Hoa Kỳ. Nói ngắn gọn, đề xuất mới sẽ áp dụng với bất kỳ ai có liên quan đến hồ sơ xin hưởng quyền lợi di trú.
Ông Donald Trump và những người ủng hộ MAGA thường tuyên bố rằng có 20–25 triệu người di dân bất hợp pháp đang sinh sống tại Hoa Kỳ. Tuy nhiên, cũng chính Bộ An ninh Nội địa Hoa Kỳ (DHS) dưới thời ông Trump lại ước tính con số này chỉ có khoảng 11 triệu người. Sau khi Tổng thống Joe Biden chấm dứt các quy định bảo vệ người xin tị nạn vào năm 2024, và ông Trump giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống, làn sóng di dân tìm cách vượt biên vào Hoa Kỳ đã giảm mạnh.
Chính quyền Trump đang đề nghị hủy bỏ quy định ban hành thời Biden về tiêu chuẩn “gánh nặng xã hội”, một thay đổi có thể khiến người di dân hợp pháp bị từ chối thẻ xanh nếu họ sử dụng các chương trình trợ giúp như Medicaid, theo tờ Newsweek. Matthew J. Tragesser, phát ngôn viên của Sở Di Trú và Nhập Tịch thuộc Bộ Nội An, cho hay cơ quan muốn thu hồi quy định năm 2022 để nhân viên xét duyệt “có quyền quyết định rộng hơn, xem xét mọi dữ kiện liên quan, phù hợp với nguyên tắc lâu nay rằng người đến Hoa Kỳ phải tự lực”.
Khi nói đến thi hành luật di trú, nhiều người thường nghĩ ngay đến các cửa khẩu biên giới hay trạm kiểm soát an ninh ở phi trường. Nhưng có lẽ, chiến tuyến mới của cuộc chiến này lại nằm ngay trên trang tin mạng xã hội của quý vị. Sở Thi Hành Di Trú Hoa Kỳ (ICE) đã phát đi một yêu cầu cung cấp thông tin, tìm kiếm các nhà thầu tư nhân để khởi động một chương trình giám sát mạng xã hội quy mô lớn, hoạt động liên tục 24/7. Yêu cầu này nêu rõ, các nhà thầu tư nhân sẽ được trả tiền để “rà soát” thông tin từ hàng loạt nền tảng phổ biến nhất, từ Facebook, Google+, LinkedIn, X (trước đây là Twitter), TikTok, Reddit, YouTube cho đến cả các ứng dụng nhắn tin như WhatsApp và nhiều nền tảng khác. Mục tiêu là biến những bài đăng công khai thành các “manh mối” thi hành luật, và nạp thẳng vào cơ sở dữ liệu của ICE.
Sở Di Trú vẫn tiếp tục hoạt động trong thời gian chính phủ liên bang đóng cửa, tuy nhiên một số hoạt động nhất định, chẳng hạn như phỏng vấn và lễ nhập tịch có thể bị trì hoãn. Phần lớn các đơn nộp cho Sở Di Trú vẫn sẽ được duyệt xét như bình thường.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.