Hôm nay,  

Viên Chức Mỹ Bị Tố

05/11/200600:00:00(Xem: 5744)

Viên Chức Mỹ Bị Tố Tiếp Tay Hãng TQ Bóc Lột Công Nhân

Theo Robyn E. Blumner, nhà bình luận của tạp chí Times, kể từ thập niên 1980, đảo quốc bé nhỏ Northern Mariana ở Thái Bình Dương và đảo Saipan đã thu hút một số lớn nhà máy trang phục Hoa Lục kéo tới. Người Trung Quốc rất vui mừng trước sự kiện này vì điều đó cho phép các loại quần áo của họ sản xuất mang mác 'sản xuất tại Hoa Kỳ,' và từ các đảo này đưa vào thị trường Mỹ mà không cần xin hạn ngạch xuất cảng, cũng không phải làm bất kỳ bổn phận nào trong khi mở nhà máy ở đó.

Những người tiêu thụ có lương tâm công nhận rằng hàng trang phục được sản xuất tại đất liền Hoa Kỳ phù hợp với luật lao động. Còn ở Northern Mariana, duy trì sự lương lẹo cũng như bắt công nhân phải làm việc cơ cực, chính phủ của tiểu bang vùng đảo đã thu được 7.9 triệu đô la trong hơn 6 năm cho Abramoff, một nhà hoạt động hành lang dính líu tới nhiều vụ bê bối vừa qua.

Wendy Doronal đã dạy trung học ở Marianas trước khi trở thành nhà hoạt động nhân quyền, nói với tờ NPR's Weekend Edition hồi Tháng Sáu rằng những công nhân 'khách thợ,' phần lớn từ Hoa Lục đã bị đối xử như những kẻ tha hương cầu thực, có thể bị sa thải bất cứ lúc nào. Hầu hết thợ ở đó là người thiểu số đã bị giữ lại trong các trại vào ban đêm, không khác gì 'trại lao động khổ sai.' Công nhân này đã phải trả cho những người tuyển dụng hàng ngàn đô la để có được việc làm ở Hoa Kỳ. Và rồi họ được đưa tới đảo, cách quê nhà khoảng 8,000 dặm. Doromal nói rằng phụ nữ không được trả thù lao làm giờ phụ trội. Pam Brown, cựu nhân viên điều tra của Liên Bang tại Northern Mariana mới vừa cho Moyers On America biết, công nhân ở đó bị buộc phải ký hợp đồng, cam kết rằng nếu có bầu thì phải phá thai.

Cuối thập niên 1990, Quốc Hội lẽ ra đã kết thúc sự bóc lột công nhân bằng cách buộc chính quyền Mariana phải trả lương tối thiểu theo luật di trú Hoa Kỳ. Một dự luật đã được đa số nghị sĩ Thượng Viện thông qua. Nhưng cựu lãnh tụ phe đa số ở Hạ Viện Tom DeLay, người được Abramoff đưa tới Mariana đầu năm 1998, đã khóa chặt mọi nỗ lực của Hạ Viện.

DeLay đã lải nhải với các nhà lãnh đạo thương mại và viên chức chính phủ trong suốt chuyến đi rằng 'quý vị là những điểm sáng của Đảng Cộng Hòa và quý vị đại diện cho tất cả những gì tốt đẹp nhất mà chúng ta đang thực hiện ở nước Mỹ, đứng đầu thế giới trong hệ thống thị trường tự do.'

Trong khi đó Allen Stayman là ai" Stayman là người đối nghịch với Abramoff vì ông ta làm việc tại Office of Insular Affairs của Bộ Nội An. Stayman đã cố thuyết phục người Mariana đưa lãnh thổ của mình vào khuôn khổ áp dụng các tiêu chuẩn di trú và lao động của Hoa Kỳ. Theo Stayman, việc các nhà kinh doanh bóc lột công nhân khủng khiếp là một sự thật bất lợi cho Abramoff và DeLay. Vì vậy cho nên hàng chục thành viên dân cử của Đảng Cộng Hòa và các nhóm  nhân viên tới Mariana đã bị lái về hướng khác: đi đánh gôn giải trí và lưu lại cvùng nghỉ mát nổi tiếng này trong một thời gian ngắn mà thôi.

Bức email mới nhất được công bố đã xác nhận sự việc: Bush đắc cử TT, Abramoff thấy được cơ hội trừng phạt Allen Stayman, đã buộc ông ta phải chuyển về Bộ Ngoại Giao và không còn đảm trách việc giao thương với Mariana nữa. Ken Mehlam hiện là chủ tịch Ủy ban quốc gia của Đảng Cộng Hòa (Republican National Committee), người từng là chủ tịch chính sách của Bạch Ốc, bị coi là có dính tới tai tiếng này.

Một bản phúc trình của Ủy ban Cải cách Chính phủ của Hạ Viện đã công bố hơn 400 hồ sơ tiếp xúc giữa Bạch Ốc và nhóm vận động hành lang của Abramoff, có nhiều chứng minh sự bê bối rõ ràng của Mehlman.

Trong khi Abramoff và DeLay đang phải đối đầu với những phiền phức vì việc làm tham nhũng và vi phạm đạo đức như thế, Mehlman vẫn là một người 'môi giới' đầy quyền thế của Đảng Cộng Hòa.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tiến sĩ Philip Cafaro cho rằng vấn đề giảm tăng trưởng kinh tế 0.5% không đáng lo ngại bằng tình trạng phá hoại môi trường. Một trong những cách bảo vệ môi trường hữu hiệu là cần giảm dân số toàn cầu, vì vậy giảm tỉ lệ sinh là điều cần thiết.
Năm 2025 đang khép lại. Không tổng kết. Không lời ca tụng. Chỉ lặng lẽ như một người vừa đi qua nhiều mất mát — chẳng còn hơi sức nói thêm điều gì. Nhìn lại — năm 2025 không dạy ta cách thắng, mà dạy ta cách không ngã gục. Chúng ta sống sót — vì thói quen nhiều hơn hy vọng. Quen giá cả leo nhanh hơn đồng lương. Quen nhìn nhau bằng ngờ vực hơn cảm thông. Quen tin dữ đến sớm hơn cà phê sáng. Quen mỗi ngày đều phải chọn một nỗi lo để mang theo, bởi không ai ôm nỗi chừng ấy đổ vỡ vào lòng cùng lúc.
Không rút tỉa được kinh nghiệm trong nhiệp kỳ I, Tổng Thống lại cho áp dụng chính sách thuế quan trong nhiệm kỳ II. Thuế quan một lần nữa lài gây thiệt hại đáng kể đến nông nghiệp Hoa Kỳ bằng cách gây ra các biện pháp trả đũa thuế quan, khiến hàng hóa Mỹ kém cạnh tranh hơn ở nước ngoài, thu hẹp thị trường xuất khẩu (như đậu nành sang Trung Quốc), tăng chi phí vật liệu và máy móc (phân bón, phụ tùng máy móc), xáo trôn thị trường và giảm lợi nhuận của nông dân, dẫn đến khó khăn tài chính nghiêm trọng. Chỉ có một số nhà sản xuất trong nước (như người nuôi tôm) được bảo vệ ngắn hạn khỏi hàng nhập khẩu.
Khi ngày kỷ niệm ông Donald Trump trở lại Tòa Bạch Ốc sắp đến gần, việc theo dõi con đường làm ăn của vị Tổng thống này hóa ra là một việc không dễ. Hầu như tuần nào báo giới cũng khám phá thêm một vụ mới — có khi là dự án tiền ảo, có khi là hợp đồng đầu tư đến từ phương Đông xa xôi. Những công ty mang tên “Trump” hoặc dính dáng đến danh xưng ấy phần lớn là cơ sở tư nhân, không buộc phải công khai sổ sách. Tuy vậy, qua hồ sơ pháp lý, thông cáo thương vụ, và công trình điều tra kiên trì của nhiều nhật báo, một bức tranh rõ rệt hiện ra: sự làm giàu của ông Trump và các thành viên trong gia đình trong nhiệm kỳ thứ hai đạt mức chưa từng thấy trong lịch sử chính giới Hoa Kỳ.
Không có cộng đồng di dân da màu nào an toàn trước những chính sách chống di dân cả bất hợp pháp lẫn hợp pháp của chính quyền hiện nay.
Một video đang lan truyền mạnh trên các trang mạng xã hội về việc Cảnh sát Di trú (ICE) bắt giữ một công dân Hoa Kỳ vì người này “trông giống người Somali.” Nhân viên ICE túm lấy người này, bóp cổ, quật anh ta xuống đất, mặc cho người đàn ông liên tục cầu xin hãy xem chứng minh hộ chiếu kỹ thuật số của mình. Nhưng các nhân viên ICE từ chối.
Năm 2026 sắp đến, hứa hẹn nhiều thay đổi sâu rộng về khả năng tiếp cận dịch vụ chăm sóc sức khỏe đối với người có thu nhập trung bình thấp, người già, người tàn tật, nguyên nhân là do những chính sách mới, thay đổi luật ngân sách và cải cách Medicare/Medicaid.
711 chiếc ghế trống, trên đó đặt một cành hoa hồng vàng, đã được sắp xếp ở khu vực trước văn phòng Sở Giao thông Vận tải California (Caltrans), tượng trưng cho 711 nạn nhân đã chết vì tai nạn xe cộ trong năm 2024 ở Quận Los Angeles. Gia đình của những nạn nhân đã trưng bày di ảnh, kỷ vật của người thân xung quanh những chiếc ghế. Khá nhiều nạn nhân là trẻ em.
- Chính Quyền Trump Hủy Hàng Loạt Lễ Nhập Tịch Tại New York Vì Vướng Mắc Pháp Lý. - Âu Châu Xôn Xao: Zelensky Cảnh Báo Kế Hoạch Của Trump Buộc Ukraine Chọn Giữa “Phẩm Giá” Và Sự Hỗ Trợ Từ Hoa Kỳ. - Tòa Bạch Ốc Bênh Vực Việc Tổng Thống Trump Gọi Nữ Phóng Viên Là “Heo”. - 5 Lý Do Giải Thích Vì Sao Nhiều Nhân Vật Cộng Hòa Bắt Đầu Xa Rời Trump. - Thẩm Phán Liên Bang Tạm Chặn Khai Triển Vệ Binh Quốc Gia Tại Washington. - Hỏa Hoạn Tại COP30: Đàm Phán Khí Hậu Tê Liệt Giữa Giai Đoạn Nước Rút. - Tuần Duyên Hoa Kỳ Hạ Cấp Biểu Tượng Hình Chữ Vạn Và Thòng Lọng Trong Chính Sách Mới. - Tòa Án Bác Bỏ Vụ Kiện Liên Quan Đến Phụ Nữ Bị Biên Phòng Bắn Tại Chicago. - Chính Quyền Trump Nhăm Nhe Mở Rộng Khoan Dầu Ngoài Khơi California Và Florida. - Chính Phủ Liên Bang Chuẩn Thuận Hình Nộm Thử Nghiệm Va Chạm Mới Làm Giống Cơ Thể Phụ Nữ. - TQ Tung Thủ Đoạn Ngoại Giao “Chiến Lang,” Công Kích Thủ Tướng Nhật Ở Nhiều Nước. - Chính Quyền Trump Liệt Chính Sách DEI Và Trợ Cấp Phá Thai
Học giả Burghart ghi nhận hiện nay ở Mỹ có khoảng 2.5 triệu nhà hoạt động thuộc các phong trào thượng tôn da trắng, dân tộc Cơ Đốc Giáo đang hoạt động tích cực cho niềm tin của mình.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.