Hôm nay,  

Mùi Vịt Bắc Kinh Trong Đảng CSVN

28/01/201100:00:00(Xem: 12762)
Mùi Vịt Bắc Kinh Trong Đảng CSVN

Phạm Trần
Từ sau Đại hội đảng IX với Nộng Đức Mạnh "lên ngôi" Tổng Bí thư đảng tháng 4 năm 2001, mùi cơm Tầu, Vịt quay Bắc Kinh đã tỏa ra khắp cõi Việt Nam. Đến năm 2008, trong nhiệm kỳ hai của Mạnh, thì bàn tay Tầu đã mò tới Tây Nguyên để xây dựng nhà máy khai thác Bauxite mà Quốc hội, cơ quan quyền lực cao nhất Nước không được hỏi ý.
Sau đó, hàng lọat các Công ty Tầu được "trúng thầu" nhiều dự án phát triển Kinh tế của Việt Nam, quan trọng hơn cả là còn được quyền đưa công nhân của mình vào làm việc và đem hàng hóa, trang cụ sản xuất từ nước Tầu vào sử dụng, dù hàng hóa cùng lọai sản xuất từ Việt Nam có thừa.
Cho đến năm nay (2011), không ai biết đã có bao nhiều ngàn công nhân người Tầu đang có mặt ở Việt Nam, kể cả những người mượn cớ du lịch rồi ở luôn làm việc cho các công ty Tầu Cộng. Nhà nước chỉ nhìn nhận có khỏang 35 ngàn người, nhưng các tin của Báo Việt Nam ước lượng có tới 75 ngàn.
Một sự kiện khác chứng minh cho mùi Vịt Bắc Kinh đã khỏa lấp cả quyền làm chủ đất nước của dân Việt là người Việt đã bị cấm vào các cơ sở kinh doanh hay khu nhà máy do người Tầu chủ qủan. Công nhân Việt Nam cũng không được thuê mướn, dù chỉ làm những việc tầm thường.
Chuyện khai thác Bauxite còn nhiêu khê hơn.
Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng đã hớn hở cam đoan rằng, sau khi dựng xong nhà máy, công ty Tầu Chalieco sẽ bàn giao tòan bộ cho Việt Nam. Nhưng Dũng quên nói cho dân biết rằng, sau khi lọc hết chất độc bùn đỏ bỏ vào hồ chứa ở Lâm Đồng và Đắk Nông thì Việt Nam phải bán quặng làm ra nhôm cho Tầu.
Bán với gía nào và lời lỗ ra sao thì chưa ai biết rõ, kể cả Chủ đầu tư là Tập đòan Than- Khóang sản Việt Nam (TKV). Các chuyên viên trong và ngòai nước, kể cả một số người làm việc cho TKV thì xác tín rằng, dự án khai thác Bauxite không có lời mà sẽ lỗ to vì chi phí qúa lớn so với giá bán ra thị trường.
Phía nhà nước cãi lại, nhưng họ lại quên cộng thêm các khỏan tiền chưa biết lấy đâu ra để làm đường bộ, đường sắt, xây bến cảng Kê Gà ở Bình Thuận để chuyên chở sản phẩm cho Tầu đem về nước.
Cho đến năm 2011, các dự án giao thông căn bản này vẫn còn trong vòng nghiên cứu. Ấy là chưa kể những hậu qủa về môi sinh dọc theo các tuyến lưu thông khi chuyên chở sản phẩm của Bauxite. Nhiều chuyên viên nói thẳng canh bạc khai thác Bauxite của Nhà nước hòan tòan bất khả thi, phí phạm và nguy hiểm tột cùng nếu chẳng may các hồ chứa bùn đỏ bị vỡ làm tràn chất độc diệt chủng xuống các mạch nước, sông, hồ và suối khe.
Hàng ngàn Trí thức và người Việt Nam yêu nước từ trong và ngòai nước, kể cả Đại tướng Võ Nguyên Giáp và Bà Nguyễn Thị Bình, nguyên Phó Chủ tịch Nước đã gửi thư hay ký tên vào hai Kiến Nghị, lần thứ nhất ngày 12/4/2009 và lần thứ nhì ngày 9/10/2010, yêu cầu ngưng ngay Dự án khai thác Bauxite để tránh hiểm họa cho dân tộc.
Những người ký tên cho rằng tài nguyên của Tổ tiên để lại, nếu chưa khai thác vẫn còn nguyên đó và hãy đợi khi nào Việt Nam có đủ kiến thức và phương tiện làm chủ khai thác thì làm cũng chưa muộn. Hơn nữa, ông Võ Nguyên Giáp và một số Tướng lãnh nghĩ hưu còn vạch ra mối nguy về Quốc phòng nếu để cho người Tầu vào thao túng ở vùng lãnh thổ chiến lược Tây Nguyên. Bởi lẽ cuộc chiến Việt Nam đã chứng minh kẻ nào làm kiểm sóat được Tây Nguyên thì sẽ làm chủ được cuộc chiến.
Rất tiếc cho số phận dân tộc là những người có trách nhiệm bảo vệ chủ quyền lãnh thổ là đảng Cộng sản Việt Nam đã bỏ ngòai tai những lời khuyên phải để, tiếp tục "chũi đầu xuống cát" đưa ra, vào ngày 25-4-2009, "Kết luận của Bộ chính trị về Quy hoạch phân vùng thăm dò, khai thác, chế biến, sử dụng bauxite giai đoạn 2007-2015, có xét đến năm 2025."
Kết luận này có điểm quan trọng viết rằng :" Chủ trương thăm dò, khai thác, chế biến bauxite là chủ trương nhất quán từ Đại hội IX và Đại hội X của Đảng đến nay. Triển khai các nghị quyết Đại hội, trong 2 nhiệm kỳ, Bộ Chính trị đã nhiều lần bàn và ra các nghị quyết, kết luận để lãnh đạo, chỉ đạo xây dựng ngành công nghiệp bauxite, alumin, nhôm, phục vụ phát triển kinh tế đất nước nói chung, góp phần phát triển kinh tế-xã hội Tây Nguyên nói riêng.
Thực hiện nghị quyết của Đảng, Chính phủ đã chỉ đạo xây dựng và phê duyệt Quy hoạch phân vùng thăm dò, khai thác, chế biến, sử dụng bauxite giai đoạn 2007-2015, có xét đến năm 2025 với bước đi cụ thể và chỉ đạo triển khai 2 dự án khai thác bauxite, sản xuất alumin đầu tiên tại Tân Rai (Bảo Lộc, Lâm Đồng) và Nhân Cơ (Đắk Nông); đồng thời, chỉ đạo tìm kiếm, lựa chọn đối tác nước ngoài có năng lực để hợp tác phát triển kết cấu hạ tầng và đầu tư xây dựng ngành công nghiệp bauxite, alumin, nhôm. Chính phủ đã giao Tập đoàn Công nghiệp Than-Khoáng sản Việt Nam là đơn vị có kinh nghiệm trong khai thác khoáng sản làm chủ đầu tư thực hiện 2 dự án và chủ trì đàm phán với các đối tác nước ngoài."
ĐẠI HỘI ĐẢNG IX VIẾT GÌ VỀ BAUXITE "
Nhưng hai Đại hội đảng IX và X đã nói gì về khai thác Bauxite "
Trong Báo cáo về "Chiến lược phát triển kinh tế - xã hội 2001 - 2010' ở Tây Nguyên, khóa đảng VIII dưới quyền Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu đã trình tại Đại hội Khóa đảng IX về khai thác Bauxite nguyên văn như sau :
"Tây Nguyên là địa bàn chiến lược quan trọng của cả nước cả về kinh tế - xã hội và quốc phòng - an ninh, có lợi thế để phát triển nông nghiệp, lâm nghiệp sản xuất hàng hoá lớn kết hợp với công nghiệp chế biến, phát triển công nghiệp năng lượng và công nghiệp khai thác khoáng sản. Có chiến lược và quy hoạch xây dựng Tây Nguyên giàu về kinh tế, vững mạnh về quốc phòng, an ninh, tiến tới thành vùng kinh tế động lực.

Phát triển nhanh theo hướng thâm canh là chính đối với các cây công nghiệp gắn với thị trường xuất khẩu (cà phê, cao su, chè, bông...), chăn nuôi đại gia súc, trồng và bảo vệ rừng, cây dược liệu, cây đặc sản và công nghiệp chế biến nông, lâm sản. Phát triển thủy điện lớn và vừa, các hồ chứa nước cho thủy lợi. Khai thác và chế biến quặng bôxít. Phát triển công nghiệp giấy. Nâng cấp, khai thác tốt các tuyến đường trục và đường ngang nối xuống vùng Duyên hải. Phát triển sự hợp tác liên kết kinh tế - thương mại - dịch vụ với các nước láng giềng Lào, Campuchia. Có chính sách thu hút vốn đầu tư, bố trí dân cư và lao động và đất đai theo quy hoạch, nâng cao dân trí và trình độ công nghệ. Thực hiện tốt chính sách dân tộc, thật sự cải thiện đời sống vật chất và văn hoá của đồng bào dân tộc."
Sau đó, chuyện "Bauxite" đã được lập lại tại Đại hội đảng khóa X. Nhưng vấn đề không phải là khai thác hay không khai thác mà giao cho ai làm và ai có lợi, Việt Nam hay nước ngòai "
Trong điều kiện hiện nay và thực tế đã chứng minh việc khai thác Bauxite trên Tây Nguyên chỉ làm lợi cho Tầu Bắc Kinh vì sản phẩm của VN không bán cho ai khác ngòai Tầu là quốc gia đã "trúng thầu" xây dựng nhà máy khai thác khóang sản Bauxite và muốn mua hết lọai qúy phẩm này để phục vụ kỹ nghệ vửa rẻ, vừa đỡ tốn tiền vận chuyện nhờ ở bên cạnh Việt Nam.
Hơn nữa liệu Việt Nam nào có dám bán hàng cho nước khác "
Tiếp đến là chuyện 10 tỉnh đấu nguồn, có vị trí chiến lược sát biên giới Tầu (có tin của Quốc hội là 18 tỉnh) cho các công ty Tầu Bắc Kinh, Hồng Kông và Đài Loan thuê đất rừng dài hạn 50 năm trồng cây kỹ nghệ.
Nhiều viên chức địa phương đã chóang váng không biết tại sao các Quan đầu tỉnh đã có quyết định cho thuê đất, nhất là tại những khu vực, nếu khi xẩy ra chiến tranh thì quân Tầu có thể thong dong chạy theo các con đường mòn do các công ty Tầu mới làm vòng quanh các ngọn đồi chiến lược để nã súng xuống quân Việt Nam ở dưới đồng bằng !
Nhiều trí thức trong nước đã lên tiếng lo ngại đến trường hợp công nhân Tầu sẽ lập ra các làng "tự chủ" ngay trong các khu đất thuê rồi sinh con đẻ cái họp thành một "nước Tầu" trong lãnh thổ Việt Nam thì lúc đó ai đuổi họ đi được "
ĐƯỜNG SẮT TẦU XUYÊN VIỆT NAM "
Sau cùng là chuyện Tầu có kế họach làm đường tầu cao tốc nối liền với các nước Đông Nam Á để bành trướng kinh tế và thương mại.
Kế họach này đã do Báo China Daily tiết lộ Trung Quốc sẽ xây dựng một tuyến đường sắt cao tốc nối liền Quảng Tây, miền Nam Trung Quốc với Tân Gia Ba xuyên qua Hà Nội, sang Lào, Cao Miên để qua Thái Lan rồi xuống Mã Lai Á trước khi chạy đến Tân Gia Ba.
Nhưng ai đã cho phép Tầu Bắc Kinh làm đường sắt cao tốc xuyên qua lãnh thổ Việt Nam là điều những người cầm đầu đảng CSVN, đầu tiên là Nguyễn Phú Trọng, tân Tổng Bí thư đảng khóa XI mới được bầu ngày 18/1 (2011) phải trả lời trước nhân dân.
Trong chức vụ Chủ tịch Quốc hội, Nguyễn Phú Trọng đã chứng minh có khuynh hướng thân Tầu khi chống việc đem vấn đề khai thác Bauxite vào chương trình nghị sự để Quốc hội tranh luận, dù có yêu cầu của một số không nhỏ Đại biểu.
Trọng cũng chống cả việc đòi Chính phủ phải tường trính để cho Quốc hội chất vấn về áp lực của Tầu tại Biển Đông.
Do đó, không ai khỏi lo ngại khi có tin Nguyễn Sinh Hùng, Ủy viên Bộ Chính trị khóa XI, Phó Thủ tướng thường trực sẽ thay Trọng làm Chủ tịch Quốc hội.
Tại sao "
Bởi vì Hùng rất hăng hái chuyện làm đường cao tốc nối liền Sài Gòn với Hà Nội và nối Hà Nội với Tầu.
Trong cuộc điều trần trước Quốc hội ngày 12/06/2010, Hùng nói : " Tôi yên tâm. Yên tâm rằng phải làm. Yên tâm cùng Chính phủ xin Quốc hội chủ trương để làm. Yên tâm là Quốc hội và Chính phủ tính được bài để làm"
Cả Bộ trường Giao thông-Vận tải Hồ Nghĩa Dũng cũng "say làm đường cao tốc" không kém Hùng.
Trong Cuộc phỏng vấn của Báo Sài Gòn Giải Phóng ngày 3/1/2011, Dũng nói hùng hổ : " Dứt khoát là phải làm. Nhưng mà thời điểm như thế nào thì phải tính kỹ, phải theo đúng thủ tục, quy định, rồi phải báo cáo Quốc hội. Chính phủ quyết tâm để chuẩn bị dự án chứ không phải là Chính phủ cứ làm mà không báo cáo Quốc hội như mọi người ngộ nhận."
Dũng còn tiết lộ Việt nam "không lọai trừ việc cho Trung Quốc tham gia đấu thầu" làm đường Cao Tốc khi phỏng vấn bởi Báo Pháp Luật Thành phố Hồ Chí Minh ngày 18/6/2010.
Cũng may mà Quốc hội Việt Nam, trong cuộc bỏ phiếu ngày 19/6/2010, đã thẳng tay bác bỏ đề nghị làm đường sắt cao tốc, có kinh phí dự trù 56 tỷ Mỹ Kim, với số phiếu 208 trên tổng số 427 Đại biểu có mặt. Số đồng ý chỉ có 185 người. Số người không bỏ phiếu là 34.
Nhưng chuyện nhà nước "cố đấm ăn xôi" chưa ngừng ở đây mà hiện đang có nỗ lực đem dự án làm đường sắt cao tốc ra Quốc hội một lần nữa với sự chuẩn bị kỹ càng hơn cho chắc ăn.
Nhưng bao giờ đưa ra thì cũng phải đợi bầu xong Khóa XIII cùa Quốc hội, dự trù ngày 22/5 (2011).
Vì vậy, khi có tin đồn ở Hà Nội nói rằng Nguyễn Sinh Hùng đã được bố trí vào chức Chủ tịch Quốc hội thay vì Phạm Quang Nghị, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư đảng Hà Nội thì mọi người đều nghĩ ngay đến "âm mưu" làm đường cao tốc cho Tầu hưởng lợi lại có cơ hội sống mới dưới thời Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, nhưng mùi hôi hám của Vịt Bắc Kinh thiu lại cũng đi theo phủ kín cả đảng và Nhà nước CSVN. -/-
Phạm Trần
(01/011)

Ý kiến bạn đọc
31/01/201116:41:06
Khách
Nhà nước của dân, do dân, vì dân mà...Xin các vị quan chức hãy vận hành bộ máy theo đúng quỹ đạo của nó!
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nghiên cứu mới này là nghiên cứu đầu tiên cho thấy rằng chỉ cần hít thở chậm và sâu vài lần sẽ làm giảm sự kích thích sinh lý đáng kể của trẻ nhỏ. Bằng cách đo lường các tác động trong môi trường tự nhiên như cắm trại ban ngày và tại sân chơi, nghiên cứu đồng thời cũng mang tính đột phá, phản ánh sự tiếp cận gần gũi trải nghiệm với trẻ em hơn là việc chỉ nghiên cứu trong phòng thí nghiệm.
Nạn nhân sắp tới có thể sẽ là bà Huỳnh Thục Vy, điều phối viên của Hội Phụ Nữ Nhân Quyền Việt Nam. Theo bản Kết luận điều tra số 46, ngày 16-10-2018 của công an thị xã Buôn Hồ – tỉnh Đắc Lắc – người phụ nữ bất đồng chính kiến này bị khép tội “xúc phạm quốc kỳ” tại Điều 276 (BLHS năm 1999) với hình phạt “phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm.”
"Văn hóa Việt Nam hiện nay đang bị xơ cứng, mất tính sáng tạo, nhiều năm liên tục vắng bóng tác phẩm văn hóa, văn học, nghệ thuật lớn...". “Môi trường văn hóa nước nhà bị xâm thực, “ô nhiễm” khá nghiêm trọng.” Nhà sử học, nguyên Đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc và Nhạc sỹ Đỗ Hồng Quân đã phát biểu như trên vào dịp Hội nghị Văn hóa toàn quốc lần thứ III được tổ chức tại Hà Nội ngày 24/11/2021, sau 73 năm, kể từ Hội ghị lân thứ hai tại Phú Thọ ngày 20/07/1948.
Khi Max Hofmann hỏi bà sẽ làm gì nếu không còn tại vị, bà Merkel nói: "Bây giờ tôi không biết mình sẽ làm gì sau đó. Tôi nói là, trước hết, tôi sẽ nghỉ ngơi một chút và hãy xem điều gì sẽ xảy ra trong đầu tôi." Bà sẽ đọc và ngủ rất nhiều. Bà Merkel đã nhấn mạnh nhiều lần rằng, bà tin rằng bà có thể từ bỏ quyền lực khá dễ dàng, điều mà bây giờ bà nhắc lại trong một cuộc phỏng vấn với DW, "một trong những người cuối cùng" trên cương vị nừ Thủ tướng Liên bang.
Tác giả Đoàn Hưng Quốc (tên thật Đoàn Văn Tân) hiện hành nghề kỹ sư ở tiểu bang Texas, Hoa Kỳ. Học kinh tế chỉ có 1 lớp Econ 101 hơn 30 năm trước – cho đến nay thì chữ nghĩa của thầy đã trả lại thầy để thầy còn vốn mà dạy sinh viên khác. Tác giả bắt đầu quan tâm đến ngành kinh tế tài chánh vì thua lổ chứng khoáng trong cuộc Đại Suy Trầm 2007-08, lúc đó làm việc liên quan đến toàn cầu hóa trong ngành sản xuất điện thoại cầm tay mà trong đầu cứ nhớ câu nói “follow the money” - phải theo dõi dấu vết của đồng tiền mới rõ tiền nhân hậu hoạn của sự việc.
Nhà báo Bùi Tín nhận xét: “Có rất ít thông tin chính xác về nội dung thật sự của cuộc gặp này được tiết lộ, nhưng ý đồ đen tối của những người lãnh đạo Bắc Kinh đến phó hội đối với tương lai của đất nước ta đã không che mắt được ai. Đến nỗi ngoại trưởng Việt Nam lúc bấy giờ, ông Nguyễn Cơ Thạch, người bị gạt ra ngoài rìa của cuộc họp lịch sử này, đã phải than thở: ‘Thế là một cuộc Bắc thuộc mới rất nguy hiểm đã bắt đầu!”
Năm nay, lễ Tạ Ơn diễn ra vào thứ năm ngày 25/11/ 2021. Mỗi lần đến lễ Tạ Ơn, tôi muốn tạ ơn Thượng Đế đã ban cho tôi cuộc sống no đủ, an lành và cảm ơn tất cả những người thân quen luôn yêu thương và giúp đỡ tôi trong cuộc sống. Mỗi người trong chúng ta nợ nhiều người, ngoài nợ ông bà cha mẹ đã sinh ra, nuôi cho lớn khôn, thương yêu đùm bọc cho đến khi cha mẹ qua đời.
Nói tóm lại, giá dầu xăng tăng gần đây là một cơ hội để chúng ta ôn lại bài học kinh tế căn bản về luật cung cầu. Giá xăng dầu tăng vì cung chưa bắt kịp cầu. Hệ thống vận chuyển hàng hóa trên thế giới sẽ được cải thiện nhiều hơn trong thời gian tới. OPEC đã bắt đầu tăng mức sản xuất dầu. Những công ty dầu ở Mỹ cũng sẽ tăng sản xuất dầu nội địa.
Tiêu cực đẻ ra tham nhũng và tự diễn biến, tự chuyển hóa, nhưng cha mẹ của tiêu cực lại sinh ra từ suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức và lối sống của cán bộ đảng viên. Đó là “lời phán” của 4 đời Tổng bí thư đảng CSVN, gồm Đỗ Mười (1997-2001), Lê Khả Phiêu (tháng 12/1997-2001), Nông Đức Mạnh (2001-2011) và Nguyễn Phú Trọng (từ 2011 đến nay). Nhưng đến năm 2021, sau 27 năm xây dựng và chỉnh đốn (từ khóa đảng VII năm 1994) mà 4 nguy cơ vẫn còn là mối đe dọa sống còn của chế độ và vị trí lãnh đạo của đảng là tại sao ?
Chơi tới bến như Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Tỉnh Hà Giang (Nguyễn Trường Tô) mà vẫn hạ cánh an toàn thì chỉ ăn (có mỗi một miếng thịt bò) thôi nào phải là chuyện lớn. Hồi năm 2018, chú Lâm còn làm một vụ dại dột hơn nhiều (khiến cả Âu Châu sửng sốt, sau khi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh) mà cũng có sao đâu.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.