Hôm nay,  

Chính Danh

27/05/201100:00:00(Xem: 6958)

Bùi Tín Viết Riêng Cho VOA Thứ Tư, 25 Tháng 5 Năm 2011: Chính Danh

Bùi Tín
Có một đôi điều liên quan đến cuộc bầu cử quốc hội trong nước ngày Chủ nhật 22 tháng 5 vừa qua gợi ý nên đặt ra vấn đề chính danh, chẳng những của cơ quan lập pháp này mà còn của một số định chế then chốt khác của Việt Nam. Trong tinh thần đó, người ta có thể hỏi: Quốc hội khóa XIII vừa được bầu trong nước hôm chủ nhật vừa qua có thật là một «Quốc hội» đúng nghĩa hay không" Theo tôi, có thể không có mấy người dân bình thường hoặc nhà quan sát thời cuộc quốc tế công nhận rằng 500 vị vừa được bầu là đại biểu của toàn dân, được cử tri lựa chọn theo ý mình, là những đại diện chân chính của nhân dân trong toàn quốc.
Vì sao như vậy" Theo tôi nghĩ, ít nhất có hai lý do. Trước hết, đó là vì gần 90% đại biểu là đảng viên cộng sản, trong khi đảng CS chỉ chiếm chừng 3% số dân, nghĩa là chưa đến 9% cử tri. Hai là, cung cách tuyển chọn ứng cử viên do Bộ Chính trị thông qua danh sách và xét duyệt, và Mặt trận Tổ quốc do đảng CS tổ chức và lãnh đạo chặt chẽ đứng ra thông qua.
Điều này càng rõ khi trước lúc Quốc hội khóa XIII chào đời, Bộ Chính trị đảng CS khóa XIII đã phân công trước cho một số đảng viên cấp cao nắm giữ những chức vụ lãnh đạo nhà nước như ông Trương Tấn Sang làm Chủ tịch nước, ông Nguyễn Sinh Hùng làm Chủ tịch Quốc hội, ông Nguyễn Tấn Dũng làm Thủ tướng thêm một nhiệm kỳ.

Điều trên đây càng rõ khi tất cả 14 vị trong Bộ Chính trị đều là đại biểu Quốc hội, khi bí thư hay phó bí thư tỉnh ủy và thành ủy đảng CS cũng là đại biểu Quốc hội. Rõ ràng dùng danh từ Quốc hội là không ổn, không đúng nghĩa, không chính xác, do đó không chính danh. Điều đáng nói ở đây là tình trạng thiếu chính danh này đã tồn tại quá lâu - hơn nửa thế kỷ - kéo dài 13 khóa rồi.
Vấn đề chính danh cũng cần được đặt ra với một định chế khác: Đó là báo Nhân Dân, cơ quan ngôn luận của đảng CSVN. Ở đây, đảng CS là đảng, còn nhân dân là nhân dân, là 2 thực thế khác hẳn nhau, không thể đồng nhất, nhập nhằng được. Từ nay, để cho danh chính ngôn thuận, báo Nhân Dân cần phải mang tên Cộng Sản, đàng hoàng, ngay thật, chính xác, như tạp chí lý luận của đảng CS ra hàng tháng mang tên Tạp chí Cộng Sản vậy.
Không phải ngẫu nhiên mà báo Úc The Age, và báo Pháp Le Monde có lần đã giới thiệu rằng ở Việt Nam báo Nhân Dân là tờ báo của đảng CS, cũng là báo ế ẩm nhất, gần như không có mặt trên sàn bán báo mỗi buổi sáng, cũng thường được dùng để gói hàng và cả chuyện vệ sinh. Nhân dân chẳng ai coi báo ấy là của mình cả.
Nếu muốn đồng nhất đảng CS với nhân dân, thì xin hỏi các cửa hàng đặc biệt của đảng CS, các nhà nghỉ đặc biệt của đảng CS có cho người dân nào vào mua hàng quý hiếm với giá rẻ và hưởng những tiêu chuẩn đặc biệt hay không" Lúc ấy đảng và nhân dân có phải là một hay không"
Bùi Tín

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Vào năm 1909, nha sĩ Frederic Mc Kay trong khi quan sát tình trạng răng của trẻ em ở vùng Pikes Peak, Colorado, bị biến thành màu nâu đậm khác thường so với trẻ em sống ở những
Người xưa có câu: “Trong cái rủi, có cái may”, câu chuyện của anh Đỗ Thành Công cũng không ngoại lệ. Thật vậy, anh DTC là một người âm thầm, dấn thân cô độc với niềm khắc khoải
Có lẽ, lần đầu tiên người ta nghe nói đến giải pháp chia ba Iraq là mùng tám Tháng Tám, khi tờ The New Anatolian của Turkey tiết lộ nội dung phúc trình của một trung tâm nghiên cứu Turkey
Hôm mùng bảy tuần qua, tại "Hội nghị gọi là Sắp xếp, Đổi mới Doanh nghiệp Nhà nước - Giai đoạn 2006-2010" của Văn phòng Chính phủ ở Hà Nội, Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đã
Vấn đề kiện tụng giữa Hội Nạn nhân Chất Da Cam Việt Nam và 37 công ty sản xuất hóa chất Hoa kỳ ngày càng phức tạp thêm lên. Tuy đây là một vụ kiện dân sự
Đêm 2-9, đêm đảng cộng sản cùng lũ tiểu yêu ăn mừng ngày quốc khánh (ngày tổ quốc khánh kiệt) cũng là đêm tôi vinh dự
Việt Hùng: Theo như gia đình ông nói rằng trong lần tiếp xúc với nhân viên của tòa tổng lãnh sự quán Hoa Kỳ ở Sài Gòn thì ông có nói là hai người nữa cũng là thành viên
Sự nghiệp chính trị của Tổng thống Bush bắt đầu xoay chiều u ám kể từ tháng Chín năm ngoái, sau trận bão lụt Katrina. Kể từ đấy, tỷ lệ ủng hộ của ông tụt xuống dưới mức hiểm tai
Sau khi Hoa-Kỳ và Việt-Nam đạt được thỏa hiệp WTO song phương cuối cùng và khó khăn nhất vào ngày 31/5/2006 , nhiều người đã nghĩ rằng
Công an đúng là một lũ chó săn thật. Chỉ được đào tạo huấn luyện theo 7 bước cơ bản về nghiệp vụ



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.