Hôm nay,  

Ma Ám

18/01/201300:00:00(Xem: 7436)
Hồi còn trẻ, coi những phim ma ám như Franskeintein, Dracula, hay Exorcist, chúng tôi vẫn nghĩ rằng đó là chuyện tưởng tượng, không thể có thật trên thế giới này. Nhưng khi đọc chuyện về chế độ Đức Quốc Xã và về chế độ Cộng Sản Liên Xô và Trung Cộng từng giết người hàng loạt, không những chỉ giết vài chục mạng mà giết một lúc vài chục ngàn người, đến vài chục triệu người, chúng tôi tin rằng có ma ám thật.

Vì chỉ có bị ma ám, mới cười ha hả trên hàng núi thân xác đồng loại bị bắn, bị treo cổ, bị vất vào phòng hơi ngạt, mặc cho máu chẩy chan hòa trên đất, mặc cho những tiếng kêu đứt ruột, những lời cầu khẩn, những ánh mắt van xin, những cái đầu cúi lạy của trẻ em, thiếu nữ, thanh niên, ông nội, bà ngoại…Chỉ có bọn ma ám mới nhẫn tâm mà xiết cò súng hoặc tìm những cách mà banh thân thể đồng loại ra để nhìn máu, xương, tim gan, lòng ruột rơi vãi trên đất thấm máu.

Ngày hôm nay, niềm tin của chúng tôi về sự ma ám càng củng cố hơn nữa, khi thấy rằng, ở Việt Nam, nhóm lãnh đạo Cộng Sản đang thản nhiên ngụp lặn trong khoái lạc của gái, rượu, và tiền bạc mà cười ha hả trên những tiếng kêu ngất trời của dân oan khi bị nhóm ma ám đến cưỡng chế, lấy mất nhà đất, ruộng vườn, mồ mả cha ông, để xây biệt thự, khu phố cho bọn lãnh đạo.

Bọn họ có tai để nghe chứ, nhưng tai của họ đã bị ma bịt, nên không nghe thấy những tiếng phản đối của cả thế giới, từ Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, Human Rights Watch, Phóng Viên Không Biên Giới đến các chính khách Mỹ, Pháp, Anh, Úc…

Bọn họ có mắt nhìn chứ, nhưng mắt họ cũng bị ma lòa, nên không thấy các bài báo, các báo cáo của khắp nơi viết về những thảm trạng bất công, vi phạm Nhân Quyền trầm trọng đang xẩy ra tại Việt Nam.

Vì óc bị ma úm, nên họ không còn nhận ra chính câu châm ngôn của họ viết trên tất cả mọi giấy tờ giao dịch: "Độc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc". Độc Lập ở đâu khi Tầu Cộng đang đóng vai ông bà, ông vải họ? Tự Do ở đâu khi ai cũng có thể bị tù, bị giết khi lấy khẩu cung ở trạm công an? Hạnh Phúc ở đâu khi toàn thể dân chúng sống trong lo sợ bị cưỡng chế, bị tù? Lương tâm của bọn họ đã bị ma lấy mất, nên mới không thấy xấu hổ, khi đang tay chụp các bản án nặng nề lên các người dân Việt chỉ biết nói lên lời công chính, nhất là những người chỉ biết yêu nước, yêu Tổ Quốc thiết tha, muốn dóng lên tiếng chuông cảnh tỉnh trước bọn xâm lăng do chính bọn ma ám kia rước về.

Những chữ "xấu hổ, mắc cở" đã bị ma lấy mất trong đầu họ, nên họ mới tỉnh bơ mà chụp mũ cho những người thanh niên, thiếu nữ anh dũng chỉ nói lên câu: "Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam" là "tuyên truyền chống chế độ"! Thế nào là "tuyên truyền chống chế độ"? Nếu chống Trung Cộng xâm lăng là chống chế độ, thì hóa ra chế độ này là của Trung Cộng sao? Khi họ đẻ ra, họ vẫn mang tên Việt Nam mà?

Như thế, thì rõ ràng là 151 người thuộc Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng và 15 người thuộc Bộ Chính Trị đang bị ma ám rồi. Như thế, để trị tà, đuổi ma ra khỏi đất nước, cần đến sự đoàn kết tôn giáo để tạo thành một mặt trận "Sự Thật, Công Chính" chống lại mặt trận "Tà ma, quỷ quái". Tuy không có vũ khí, nhưng lẽ nào 80 triệu người lại chịu thua 151 + 11 tên ma ám kia?

Giả sử chỉ cần một lần, một lần thôi, các Giám Mục Công Giáo, các Hòa Thượng, Thượng Tọa Phật Giáo, các Mục Sư Tin Lành, các tu sĩ Hòa Hảo, Cao Đài cùng ký chung một tuyên ngôn lên án "tà ma, quỷ quái", rồi kêu gọi một cuộc xuống đường gồm mọi tôn giáo đó, trên toàn quốc.

Một ngày thôi! Nhất định Ma phải thua Người, phải trở về diêm đình, nơi họ xuất phát.

Nhất định Công Lý phải được khôi phục. Nhất định Việt Nam sẽ có Nhân Quyền, Tự Do và Độc Lập thật sự.

Nhất định Chân Lý phải Thắng Tà Ma, quỷ quái.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nước Mỹ đang lâm vào Nội Chiến -Civil War-đó là thông điệp mà người Mỹ tìm thấy trên áo của đám người bạo loạn tấn công đập phá điện US Capitol hôm 6-1-2021. Bộ trưởng lâm thời về Nội An của Mỹ vừa từ chúc hôm 9/1, FBI liền cảnh cáo Trump sẽ xách động những cuộc bạo loạn vũ trang trên khắp 50 State Capitols từ ngày 16-1 đến 20-1, US Capitol kể từ ngày 17 đến 20-1, Acting DHS Secy resigns as FBI warns of “Armed Protests” at all 50 State Capitols from Jan-16-20, US Capitol from Jan 17-20.
Bạn đã đến Washington D.C. để tham gia cuộc bạo loạn tại Quốc Hội, đã xông vào tòa quốc hội hay chỉ đơn giản là vượt qua các rào chắn không được phép bước sang hay leo lên bậc thềm tòa quốc hội, nay có thể đang ở nhà và nghĩ rằng mình đã thoát tội. Có phải vậy không?
Nhưng chúng ta không nên có ảo tưởng về những gì mà Tổng thống đắc cử Joe Biden sẽ phải đối mặt khi nhậm chức. Trong nhiệm kỳ tổng thống và một trận đại dịch mà chính quyền sắp mãn nhiệm đã làm rất ít để chống chọi, Trump để lại những vết hằn sâu thẳm. Những tổn thương kinh tế sẽ không thể hàn gắn trong một sớm một chiều, và nếu không có sự hỗ trợ toàn diện vào thời điểm cần thiết quan trọng này – bao gồm hỗ trợ cho các chính quyền địa phương và tiểu bang thiếu ngân khoản – thì nỗi đau sẽ còn kéo dài. Tất nhiên, các đồng minh lâu đời của Mỹ sẽ hoan nghênh sự trở lại thế giới nơi Hoa Kỳ đứng lên đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền, đồng thời hợp tác quốc tế để giải quyết các vấn đề toàn cầu như đại dịch và biến đổi khí hậu. Nhưng, lại một lần nữa, sẽ là ngu ngốc nếu cho rằng thế giới không thay đổi một cách triệt để. Xét cho cùng, Mỹ đã cho thấy mình là một đồng minh không đáng tin cậy. Đúng như vậy, Hiến pháp Hoa Kỳ và 50 tiểu bang đã tồn tại và bảo vệ nền dân chủ thoát ra kh
Một ngày sau khi tạm đóng danh khoản của tổng thống Donald Trump trong 12 tiếng, Twitter đã ra thông báo chính thức đóng vĩnh viễn danh khoản này vì đã tiếp tục tái phạm các quy định và chính sách sử dụng của Twitter sau khi được phép hoạt động lại. Twitter viện dẫn lý do là các tin nhắn ẩn chứa "nguy cơ tiếp tục xách động bạo lực" (risk of further incitement of violence) và "những tái phạm nghiêm trọng" (repeated and severe violations).
Đạo Phật đồng hành với dân tộc đã hơn hai ngàn năm nay. Người Việt tiếp xúc với đạo Phật hầu như đủ các trường phái, pháp môn: Bắc tông, Nam tông, nguyên thủy, mật tông. Trong các tông ấy laị chia chi li hơn nữa như: thiền tông ( của cả Bắc lẫn Nam truyền), tịnh độ, kim cang thừa…
Một trong những đề tài hấp dẫn mà tôi được “nhe lóm” khi Ba tôi cùng các bạn của Ba tôi đang bàn luận là ông John F. Kennedy – ứng cử viên Tổng Thống Hoa Kỳ trẻ nhất kể từ thời Hoa Kỳ lập quốc. Từ đó, tôi bắt đầu tò mò và lưu tâm đến phu nhân của những nhân vật quyền lực trên thế giới. Đối với tôi, cạnh một nhân vật đầy uy quyền hoặc một người hùng phải là một phụ nữ xinh đẹp thì bức tranh mới toàn bích.
Tôi tin là nước Mỹ sau bốn năm nhiều biến động dưới thời Tổng thống Trump rồi sẽ bình yên trở lại với Tổng thống Joe Biden. Tôi đã sống qua tám đời tổng thống Mỹ, Cộng hoà cũng như Dân chủ. Những năm dưới sự lãnh đạo của tổng thống Dân chủ từ Jimmy Carter, Bill Clinton cho đến Barack Obama mà không hề thấy nước Mỹ có khuynh hướng xã hội chủ nghĩa với những giới hạn tự do như ở Việt Nam, Cuba hay Trung Quốc.
Từ những nhận định trên chúng ta thấy tha nhân vừa đem lại hạnh phúc vừa tạo khổ đau cho nhau theo triết lý “Vạn vật tương sinh, tương khắc”. Còn theo giáo lý của nhà Phật thì tùy duyên, tùy hoàn cảnh, tùy Tâm mà “tha nhân” trở thành kẻ thù hay ân nhân của chúng ta.
Ở một đất nước mà “những người uy tín” thường dùng bằng giả, và những vị lãnh đạo quốc gia đều rất “ê a” (hoặc “cờ lờ vờ”) thì sự lờ mờ giữa cân Anh với bảng Anh của một ông nhà báo quốc doanh nào đó … chỉ là chuyện nhỏ – như con thỏ thôi. Có chi nghiêm trọng đâu mà phải rầm rĩ dữ vậy, hả Trời? Sao không nhìn vào những khía cạnh tích cực hơn cho nó vui vẻ cả làng, và cả nước?
Cuối cùng rồi, như Quốc Hội đã chính thức xác nhận tổng thống tân cử Joe Biden là tổng thống thứ 46 của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, như tiếng nói của người dân không chỉ đưa Biden vào vị trí lãnh đạo quốc gia mà còn tập trung được cả lưỡng viện lập pháp vào tay đảng Dân Chủ để hậu thuẫn cho đường hướng nghị sự, chính sách tái dựng Hoa Kỳ của ông trong những năm tới, nước Mỹ sẽ trở lại như nó vốn dĩ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.