Hôm nay,  

Dô Đi! Dô Nữa Đi!

04/10/201400:00:00(Xem: 4698)
Đã qua đầu tháng mười mà năm nay Pháp vẫn chưa vào thu. Trời nắng, không có giọt mưa. Phải chăng Ông Trời muốn bù lại tháng tám liên miên mưa gió? Tuy nhiên những sanh hoạt định kỳ theo thời vụ vẫn được tổ chức. Hội chợ rượu chác (Vins) khai giảng khá náo nhiệt nhờ tranh nhau hạ giá và đại hạ giá. Tuy nhiên, những thứ vins mắc tiền, từ 40, 50 euros/chai trở lên vẫn không hạ giá.

Hội chợ nông phẩm lớn nhứt hằng năm vẫn tổ chức ở Cửa Versailles (Porte de Versailles của Paris). Bò, heo, cừu,... được nhà nông tắm rửa kỷ lưởng, trang điểm phấn sáp Dior, xịt dầu thơm Chanel thơm phúc đón chờ những vị khách quan trọng tới vuốt ve,...

Năm nay, Ông Chirac, Cựu Tổng thống, không đi tới được vì bịnh hoạn khá nặng, đến nổi không bìết thắc dây giày cho mình. Trước đây, năm nào, ông cũng tới, kể cả lúc hết làm Tổng thống. Ông tới để xuề xòa với nông dân, với dân chúng đi hội chợ. Và bóc miếng phó-mát, miếng thịt nguội, ực một ly vin. Cái đẹp của Ông là ở đó. Không phải ông làm màu mè như những người khác. Cho nên ông được một phần lớn dân Tây thương tuy ông có làm ông Tổng thống không tài giỏi đi nữa. Quê của ông ở làng Chirac vùng Corrèze, ở miền Nam. Ông là Tây thứ thiệt vì họ Chirac có gốc rể mang tên đất. Còn các ông Sarkozy, Hollande, Mitterrand, là gốc ngoại quốc, tha phương tới xứ Tây cầu thực. Nội các của Ông Hollande hiện nay gồm tuyệt đại đa số dân gốc ngoại quốc. Trong đó có 2 người gốc á châu nhưng không phải việt nam. Phe ta có người có ăn học, vào tới vòng trong của đảng phái Hữu, tức TW đảng, nhưng vẫn chưa được giới thiệu ứng cử Địa phương của một thành phố lớn. Ứng cử Dân bìểu, còn lâu lắm. Nếu chọn bạn mà chơi cho có lợi cho bản thân là một sự lầm lẫn căn bản. Phó-mát khó chia bớt cho người dưng.Trong lúc đó, phe Tả vì ý thức giai cấp, không có quốc gia dân tộc trong đó. Ai có khả năng đem lại lá phiếu là đồng chí, đồng chóe cả. Pháp vẫn là đất nước của mọi người mang thẻ căn cước tây. Phân biệt là kỳ thị.

Cũng ở hội chợ này, lúc còn làm Tổng thống, Ông Sarkozy bắt tay một nông dân trẻ, anh này từ chối với thái độ vô lễ. Tức giận, Tổng thống Sarkozy đã chửi thề, nhưng không giống dân Nam kỳ chửi thề "Casse-toi, Pauvre con…!" (Chết mẹ mày đi. Đồ cái thằng mất dạy...). Câu này trở thành thời danh. Mỗi khi có dịp, báo chí vẫn không quên nhắc lại. Những khuyết điểm của phe Tả thường được báo chí quên. Vì báo chí tây có tới 80% khuynh tả.

Nhắc qua một vài nét văn hóa nông nghiệp, cái gốc rể của xứ Pháp, để thấy "Thu thâu" (Xuân khai, Hạ trưởng, Thu thâu, Đông tàng) nó có ý nghĩa thật sự của nó.

blank
Lễ Hội tháng Mười

Ở bên kia sông Rhin, tại Thành phố Munich/Munchen thuộc bang Bavière Miền Nam Đức, hằng năm, cứ tói ngày Thu phân, nhưng dân chúng lại lấy ngày mở hội là trưa thứ bảy của tuần cuối tháng 9 nên có khi nhằm ngày 20/22 hoặc 23 tháng 9 và kết thúc vào chủ nhựt tuần đầu tháng 10. Năm nay, lễ hội bắt đầu ngày 20/9 và sẽ bế mạc ngày 5/10. Thế mà lễ hội mùa thu này mang tên là Lễ Hội tháng Mười (Oktoberfest). Đó là Lễ Hội Bia thu hút khách thập phương kéo tới hằng triệu người tham dự trong vòng mươi ngày hội ấy.

Năm nay là Lễ Hội kỳ thứ 181. Chỉ gián đọan trong những năm chiến tranh.

Oktoberfest tổ chức trên khoảng đất trống rộng 42 mẩu có tên là «Đồng Cỏ Thérèse». Dân địa phương quen gọi vắn tắc «Đồng Cỏ». Và ở người Bavière «Đồng Cỏ» lại có thêm nghĩa là Lễ Hội lớn.Thời gian còn lại trong năm, nơi đây cho thuê tổ chức những hội chợ, lễ lạc nhỏ và làm parking.

Vào ngày Lễ Tháng Mười hằng năm, có thêm vũ nhạc cộng đồng, nhà hàng ăn với những món truyền thống địa phương. Với số khách tham dự, với những lễ nghi, tập tục, trang phục màu sắc rực rở, có thể nói Lễ Hội Tháng Mười ở Munich/Munchen là một lễ lớn nhứt thế giới.

Lễ Hội Tháng Mười tồn tại qua bao nhiêu biến cố lịch sử nhờ nó có nguồn gốc bắt rể vào lịch sử Đức. Căn bản là nến văn minh nông nghiệp. Thợ thuyền, và nhứt là thợ thuyền vô sản, không có truyền thống. Họ sống, tập họp theo nhà máy. Cách tập hôp của họ theo dạng đoàn lủ, dựa trên quyền lợi, không có nội dung thiêng liêng. Khi xí nghiệp đóng cửa, họ kéo nhau đi chổ khác. Sự tồn tại và có khi lớn mạnh căn cứ trên sự mâu thuẩn, xung đột giữa thợ với chủ xí nghiệp.

Lễ Hội Tháng Mười ra đời vào Tháng Mười 1810 nhơn đám cưới của Vua Louis Ier Bang Bavière với Công chúa Thérèse de Saxe-Hildburghausen ngày 12 Tháng Mười 1810. Năm rồi, Lễ Hội, trong vòng 16 ngày, qui tụ về 6,4 triêu khách từ khắp thế giới.


Lễ khai mạc là một cuộc diển hành của hơn 8 000 người mặc y phục cổ truyền, quần đùi bằng da cho đàn ông, còn đàn bà mặc áo dài tay phùng, trước ngực mang tạp-dề máu sắc sặc sở. Công chúng quanh quần trong những nhà lếu uống bia và nghe nhạc. Mỗi năm, vào dịp lễ, Đức bán ra được không dưới 6 triêu lít bia. Đây là số bia, phần lớn còn đọng lại của năm rồi, nhơn dịp này thanh toán sạch.

Bia đựng trong cái bô, tiếng thông dụng là Mass hay Chope với dung lượng 1 lít. Điệu nghệ uống bia ở Lễ Hội là phải uống một lèo cạn cốc mới có phép để cốc xuống. Đó còn là luật bất thành văn ở Lễ Hội Tháng Mười.

Các cô gái trẻ, xinh đẹp như tìên, y phục truyền thống xứ Bavière, mang tới chiêu đải khách 10 cốc bia, mỗi cốc 1 lít, gắn theo 10 ngón tay ngà ngọc.

Muốn tới đây tham dự Lễ Hội, người ta phải giử khách sạn, chổ ở, cả ở lếu, trước một năm. Ngày xưa, người ở xa tới, có thể mang theo lều chỏng, tìm chổ đất trống cấm trại vài ngày. Nay chánh quyền không cho phép nữa.

Lễ Hội Tháng Mười ở Bavière vĩ đại, hoan lạc, có đời sống tới 181 năm vì nó bắt nguồn từ lịch sử, đậm nét văn hóa dân tộc. Thiếu những điều kiện này, chắc nó không thể tồn tại lâu đời mặc dầu có bia ngon, thịt cá ngon!

blank
Lễ Hội tháng Mười

Lễ Hội Tháng Mười ở Việt nam

Ở Việt nam vào thời điểm này, từ Sài gòn ra Hà nội, người ta cũng háo hức mong đợi Lễ Hội Bia Tháng Mười.

Năm nay, Hội Bia Oktoberfest của Munich/Muchen trở lại Việt nam là lần thứ 5. Cũng như những lần trước, năm nay, Hội Bia được tổ chức khá giống như ở Đức, tức cũng lều trại, thức ăn của Đức và nhiếu thứ bia đức khác nhau. Dỉ nhiên, ở Việt nam, khi có hội hè đình đám, nhứt là có ăn nhậu, thì dân chúng tấp nập kéo tới rần rần. Có lễ là có nhạc. Hai ban nhạc dân tộc đức chia nhau cho Sài gòn và Hà nội làm cho Lễ Hội thêm phần tưng bừng, hào nứng.

Oktoberfest năm nay tại Hà nội lớn hơn các năm trước vì nơi chọn làm lễ là khách sạn JW Marriott, với diện tích 1600 m2, có thể chứa tới 1000 người. Hội Bia sẽ diển ra 2 ngày tại đây.

Sài gòn tổ chức Hội Bia trước từ 10 Octobre và kéo dài một tưần rồi mới đưa ra Hà nội hai ngày, 23 và 24 Tháng Mười. Ông Giám đốc khách sạn Marriott nói trước báo chí đây là một Lễ Hội chưa từng xảy ra ở Hà nội vì bề thế quá vĩ đại của nó. Về nội dung, bia đức chánh hìệu, các món thịt nguội từ Đức đưa qua. Khách tham dự sẽ cảm thấy như mình đang thật sự tham dự Lễ Hội Bia tại chánh quốc, chớ không phải ở Hà nội!

Ở Sài gòn có nhiều nơi tổ chức Oktoberfest. Sài gòn Café, khách sạn Sheraton, …Khách vào bình thường như thực khách. Trả tiền cho phần ăn uống. Thực phẩm, bia, đều từ Đức đưa qua cho dịp này.

Thế giới tìêu thụ bia các hiệu 177 tỷ lít/năm, tức trong 1 giây, dân nhậu ực hết 5600 lít. Tàu từ năm 2003 bõ Mao đài uống hết mỗi năm 42 tỷ lít bia. Đứng hàng thứ 7 trên thế giới, tăng lên 70% từ mươi năm sau này.

Nga uống mỗi năm 10 tỷ lít, đứng hàng thứ 1 ở Âu châu, qua mặt Đức, Tây-ban-nha. Pháp bị xếp hạng thứ 19.

Riêng Cộng Hòa Tìệp tính theo mức tiêu thụ /đầu người thì dẩn đầu danh sách đảng vìên đảng Lưu Linh suốt 17 năm qua.

Người ngoại quốc tới Sài gòn không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy dân Sài gòn uống bia với cục nước đá thật lớn trong ly. Ban đầu họ nghĩ ví khí hậu nóng nực, thường xuyên 30 °c. Nhưng sau đó, khi hiểu ra thì cục nước đá để làm loảng bia, người uống mới có thể uống từ sáng tới chiều được.

Và họ đều lấy làm thú vị hơn khi hiểu thêm biểu văn ở chầu cụng ly «1,2, 3 Dô! Dô nữa đi! Dô tới luôn bác tài!».

Văn hóa lưu linh pha chất lê-nin nên vô cùng hào hứng!

Hồ hỡi đi dự Lễ Hội Tháng Mười

Nhân dân nào mong đợi từ lúc thu phân để đi dự Lễ Hội bởi vé vào cửa cho 1 người là 1 100 000 đồng + 10% TVA.

Vé bán trước tại vài ba địa điểm hoặc có thể liên lạc qua internet. Ban tổ chức là Hiệp Hội Doanh nghiệp Đức tại Việt nam.

Như vậy mới thấy không phải là nhân dân là có thể dự Lễ Hội Tháng Mười được. Tuy bình đẳng vì cùng xã hội chủ nghĩa với nhau. Nhưng nhân dân xã hội chủ nghĩa thứ thiệt chắc chắn không thèm vào mấy nơi này. Họ chọn nơi thoáng khoáng hơn. Và họ thoải mái «Dô! Dôi nữa đi! Dô tới bến luôn!». Từ sáng tới chiều.

Chuyện độc tài cai trị, truyện dân chủ, nhơn quyền, nước mất cho Tàu, …tất cả chìm trong đáy ly. Con người không tỉnh rượu được thì làm sao tỉnh chuyện khác?

Nguyễn Thị Cỏ May

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tưởng tượng một khu vườn xinh đẹp như vườn thượng uyển của vua chúa ngày trước với hoa lá muôn màu lung linh trong gió hiền và nắng ấm. Rồi bỗng dưng một cơn mưa đá đổ xuống. Cây, lá, cành, nụ… đủ sắc màu quằn quại dưới những cục đá thả xuống từ không gian. Tàn cơn mưa, những nụ, những hoa, những cánh lá xanh non tan nát. Những cục nước đá tan đi. Bạn không còn tìm ra dấu vết thủ phạm, bạn chỉ thấy những thứ bạn phải gánh chịu: ấy là những tổn thất bất ngờ. Ở một nơi mà vô số các sắc tộc sống chung với nhau như Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, mỗi ngôn ngữ là một loài hoa đầy hương sắc trong khu vườn muôn sắc màu ấy. Nhưng rồi trong trận thiên tai, mỗi sắc lệnh của chính phủ là một hòn đá ném xuống, hoa lá cành tan nát theo nhau. Bạn không biết những cơn mưa đá còn bao lâu. Bạn cũng không thể nào đoán trước được những tổn thất chúng đổ xuống cho khu vườn yêu quý mà bạn dày công gầy dựng.
Elon Musk đang có một vị trí vô cùng quan trọng trong chính quyền mới của Trump. Là người đứng đầu Bộ Cải Tổ Chính phủ (Department of Government Efficiency – DOGE), Musk có quyền lực gần như vô hạn trong việc cắt giảm hoặc tái cơ cấu lại chính phủ liên bang theo ý mình. Nhưng không chỉ dừng lại ở đó, Musk còn có ảnh hưởng đến tổng thống trong nhiều vấn đề chiến lược quan trọng. Một trong những vấn đề nổi bật chính là TQ. Trong khi phần lớn nội các của Trump đang theo đuổi chính sách cứng rắn đối đầu với Bắc Kinh, Musk lại là một ngoại lệ rõ rệt. Là một chuyên gia về quan hệ Mỹ - Trung, Linggong Kong (nghiên cứu sinh của trường Auburn University) không hề ngạc nhiên trước những phát biểu ủng hộ Bắc Kinh của Musk trong suốt nhiều năm qua. Bởi lẽ, từ trước đến nay, ông luôn tìm cách mở rộng hoạt động kinh doanh tại TQ.
Một nữ nhà văn sống ở Pháp, bày tỏ trên Facebook của bà rằng: “Xin tiền, rất khổ! Zelenski không chỉ khẩu chiến với Trump mà cả... Biden. Hai tổng thống đã cãi nhau trong một cuộc điện đàm tháng 6/2022, khi Biden nói với Zelensky rằng ông vừa phê duyệt thêm $1 tỷ viện trợ quân sự cho Ukraine, Zelenski lập tức liệt kê tất cả các khoản viện trợ bổ sung mà ông ấy cần. Sự không biết điều này đã khiến Biden mất bình tĩnh, ông liền nhắc nhở Zelenski rằng người Mỹ đã rất hào phóng với ông ấy và đất nước Ukraine, rằng ông ấy nên thể hiện lòng biết ơn nhiều hơn.”
“Nếu tôi muốn nói chuyện với Âu Châu, tôi phải gọi cho ai?” Câu hỏi nổi tiếng này, được cho là của cựu Ngoại trưởng Hoa Kỳ Henry Kissinger, ám chỉ sự thiếu thống nhất của Âu Châu trong việc thể hiện một lập trường chung trên trường quốc tế. Dù đã trải qua nhiều thập niên hội nhập dưới mái nhà Liên Âu (EU), câu hỏi ai là đại diện cho Âu Châu – hoặc Âu Châu muốn trở thành gì trong tương lai – hiện nay có lẽ còn khó trả lời hơn bao giờ hết.
Bài phát biểu dài 1giờ 40 phút của Tổng thống Donald Trump trước Quốc hội đã nêu cao nhiều sáng kiến ​​của ông, từ việc trấn áp nhập cư đến thuế quan và chính sách năng lượng trong sáu tuần bắt đầu nhiệm kỳ của mình, nhưng nhiều bình luận của ông bao gồm thông tin sai lệch và gây hiểu lầm.
Khoa học gia người Mỹ da đen nổi tiếng vào đầu thế kỷ 20 George Washington Carver (1864-1943) đã từng nói rằng, “Giáo dục là chìa khóa mở cánh cửa vàng của tự do.” Đúng vậy! Chính vì vai trò quan trọng của giáo dục đối với tự do mà các nhà cách mạng Việt Nam vào đầu thế kỷ 20 như Phan Chu Trinh (1872-1926), Phan Bội Châu (1867-1940) đã tận lực vận động cho việc nâng cao dân trí để canh tân đất nước hầu có thể giải phóng dân tộc thoát khỏi ách nô lệ của thực dân Pháp. Đất nước Hoa Kỳ nhờ có tự do, dân chủ và dân trí cao mà trở thành đại cường quốc trên thế giới. Nền giáo dục của Mỹ đã trở thành kiểu mẫu được nhiều nước ngưỡng mộ, cho nên số lượng sinh viên ngoại quốc du học tại Mỹ là cao nhất trên toàn cầu, với 1,126,690 người vào năm 2024, theo https://opendoorsdata.org.
Tổng thống Donald Trump vẫn luôn có sở thích tự đặt biệt danh cho chính mình: từ “thiên tài vững chãi,” “Don Trung Thực,” và giờ thì lên hẳn ngôi “vua.” Nhưng lần này, danh xưng vua chúa mà ông tự phong đã khiến nhiều người phải giật mình suy nghĩ. Hôm thứ Tư tuần qua, Trump tuyên bố “đánh bại” kế hoạch thu phí giao thông của New York dành cho Manhattan để giảm kẹt xe. Ông hớn hở đăng trên Truth Social: “KẾ HOẠCH THU PHÍ GIAO THÔNG ĐI TOONG RỒI. Manhattan và toàn bộ New York đã ĐƯỢC CỨU. HOÀNG ĐẾ VẠN TUẾ!”
Chúng ta thử nhắm mắt hình dung một ngày nọ, tất cả những cơ quan đầu não chiếm vị trí hàng đầu trong nhiệm vụ bảo vệ an ninh quốc gia nằm dưới sự lãnh đạo của các nhân vật có số năm kinh nghiệm là số 0. Chưa hết, Hoa Kỳ nay đứng về phía Nga và các quốc gia phi dân chủ, bỏ phiếu chống nghị quyết của Liên Hiệp Quốc lên án cuộc xâm lược Ukraine.
Nhà văn Võ Hồng ví von: “Bụng to như bụng xe đò.” Nhận xét của ông, rõ ràng (và hoàn toàn) không… trật! Xe đò thường đầy khách mới chịu rời bến nhưng trên đường đi tài xế vẫn luôn dừng bánh “hốt” thêm mấy con nhạn là đà để kiếm thêm chút đỉnh. Khách lên sau thì ngồi ghế súp.
Gần ba năm sau khi Nga tấn công xâm lược Ukraine, Mỹ và Nga đang bắt đầu xúc tiến công cuộc đàm phán, nhưng Mỹ tuyên bố là châu Âu không được tham gia diễn biến này. Do đó, nhiều tranh chấp cố hữu giữa châu Âu và Mỹ về Ukraine mang lại một sắc thái nghiêm trọng hơn, trong khi chiến tranh vẫn còn tiếp diễn. Hiện nay, châu Âu có những phản ứng quyết liệt vì muốn trực tiếp tham gia vào tiến trình đàm phán.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.