Hôm nay,  

Lời ai điếu cho một sai lầm

11/30/201720:16:00(View: 6642)

Lời ai điếu cho một sai lầm.

    blank

Mười năm!

Mười năm!

Mười năm!

Cả một hệ thống xăm xăm hét lên vây khổn Chị,

Người đàn bà mạnh dạn võ trang bằng ý chí,

Bước qua lòng vị kỷ,

Khinh dễ những đớn hèn.

Coi thường bắt bớ, đòn hằn, tù ngục,

Chẳng để vào tai tiếng chưởi lời khen.

Cảm nhận thảm hoạ phủ trùm quê hương, phải đứng lên phản kháng 

Biết để lâu dân tộc sẽ bị giặc Bắc phương nhận chìm trong biển tối âm u,

Xuống đường tranh đấu để sinh tồn 

Đâu phải mình chị thấy cảnh trái tai gay mắt!

Đồng bào khắp nơi ai ai cũng thấy. 

Trừ mấy chục triệu kẻ hèn giả mù, tai điếc, mắt ngơ, thờ ơ, vô cảm 

Ai rút ruột tương lai, bào mòn hiện tại bằng vô đáy long tham?

Ai lấp che cái TÂM, chơi trò giả nghĩa giả nhân? 

Ai bán đất bán rừng, bán biển, bán lương tri thời đại 

Bán mọi thứ không chừa gì cho thế hệ mai sau?

Ai khoanh tay nhìn "nước lạ" lấn sân, 

(hèn đến độ không dám kêu đúng tên quân xâm lược.)

Ai kệ mẹ dân Nam, thây cha dân Việt?

Đất nước này đâu phải của riêng cho mấy triệu đảng viên, 

để họ hè nhau cào hốt,

làm tang hoang rừng vàng biển bạc.

Đã vậy thôi sao?

Còn lộng quyền đàn áp,

bắt bớ dân oan, thẳng tay những ai bất đồng chính kiến  

Nghĩ cũng nực cười,

giặc ngoài không lo, chỉ sợ lòng dân khó khiến 

Án tù dành cho con kiến kiện củ khoai

Chị cũng như bao người không chịu ngồi đó chau mày 

chị đứng dậy

Biểu tình không một tấc sắt trong tay 

Không một lời ta thán 

không dũng mãnh như thời Trưng Vương, Triệu Ẩu, Thị Giang  

gươm giáo rực trời 

Chỉ căng biểu ngữ đòi biển sống ngư dân,

đòi nước trong cá thở

Đòi môi trường trong sạch cho rừng núi xanh mát bạt ngàn

Đòi đất đai cho dân đen an cư lạc nghiệp,

Thời thế đảo điên, kẻ gian được cầm cân phán xét

Thằng ác ôn cậy thế cậy quyền 

Mười năm tù dành cho người phụ nữ sắt son

Dám làm những điều không thể chọn khác 

Tổ Quốc trường tồn hay gia đình tan nát?

Chúng nó phán tội :

Lợi dụng Tự Do _ Âm mưu lật đổ.

Tấc sắt trong tay không có, sao bứng nhổ được chánh quyền? 

Áp dụng luật nọ luật kia

Mơ hồ, cà khịa.

‘Đánh nhốt mầy cho thân tàn ma dại!’ 

lăm lăm búa liềm chúng chỉa, hình tựa giống quỷ vương 

‘Giam chẹt trong bóng tối u thâm cắt mầy ra ngoài xã hội!’ 

huyênh hoang như loài khuyển ác 

Bảo vệ cái xã hội thu mua bằng hai mươi mốt năm (54-75) đánh thuê giết mướn,

Bằng mấy triệu bộ đội- trẻ con xác nướng dọc Trường Sơn

Xã hội nầy, đòi công bằng là ngây thơ rước họa: không sờn

Chị ngồi tù, như Lưu Hiểu Ba vừa mới hóa.

Màu đen trùm phủ đời Chị trong đày đọa sẽ là bóng tối của chế  độ vô nhân.

Sự nổi giận, sẽ như ngàn ngọn sóng thần,

Hủy diệt những gì cần hủy diệt.

   

Nguyên Đạt Trần Văn (Viết tặng Mẹ Nấm)

(Đà Lạt,  30-11-2017)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Muhammad Yunus (Nobel Hòa Bình 2006) Nobel Hòa Bình cho người nghèo - Hòa Bình cần Dân Chủ Tự Do hay cần Bình Đẳng Xã Hội?
Đào Mai Chi: Vô địch Cá nhân Chung cuộc, Hạng 7 Debate, Hạng 2 môn Challenge, Hạng 1 môn Văn học
Ông bà người Việt đã dạy: “Nói lời thì giữ lấy lời, đừng như con bướm đậu rồi lại bay”, đằng này Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng chẳng những cứ nuốt như uống nước mà còn nói mãi “cái lò đã nóng lên rồi”, nhưng rừng cây tham nhũng thì vẫn bạt ngàn xanh tươi.
tác giả bắt đầu sưu tập tài liệu để viết về những khuôn mặt trong thế hệ nối tiếp từ quốc nội đến hải ngoại đang đóng góp để xây dựng một đất nước Việt Nam độc lập, phú cường và dân chủ.
báo động tình trạng CSVN tiếp tục siết chặt tự do tín ngưỡng đối với Tín Đồ Phật Giáo Hòa Hảo Thuần Túy
sự kiện Căm Bốt thu hồi giấy tờ của cả chục ngàn người Việt hiện đang sinh sống ở Xứ Chùa Tháp cho thấy Ô. Hun Sen đang phải chật vật đối phó với chiến dịch phun nọc độc “bài Việt” vào đầu óc người dân Căm Bốt của đảng đối lập để kiếm phiếu
Cả chú nữa, già cỗi nhăn nheo. Nói gì thì nói mọi chuyện đã dĩ lỡ, chúng mình là người-ngày-xưa của nhau, nhưng khó thể còn là người-xưa của nhau.
TNS Janet Nguyễn là một trong tám Thượng Nghị Sĩ Tiểu Bang được chấm điểm đặc biệt 100% trong bảng điểm của Hiệp Hội Cảnh Sát Trưởng CPCA cho Năm Lập Pháp 2017.
Trước đây khi nghe ai nói có chuyện đa thê ở Mỹ này tôi liền cươì lớn và nói là, thôi đi ông, thôi xạo vừa vừa chứ! Mới hôm qua đây tôi mới thấy là mình đúng là “ ếch ngồi đáy giếng … Mỹ”!
Dựa theo truyền thống tốt đẹp của người Mỹ ngày Lễ Tạ Ơn, tôi cũng xin được Tạ Ơn đất nước, con người và nhứt là Ơn Trên, những gì tốt đẹp mà tôi đã và đang nhận được trong đời mình.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.